“Vậy thì hôm sau về sớm một chút. Đừng có trốn ở trường học nữa. Để trưởng khoa trường con nhìn thấy thì không tốt chút nào.” Bạch Vi có chút yên tâm mà nói: “Còn việc làm thêm thì hiện tại con đừng đi làm nữa, lỡ đâu bị mấy người đó nhìn thấy rồi bám theo tới đây thì sao.”
Từ Ngạn Hoàn “vâng” một tiếng.
Nhà mới thuê của anh là một căn nhà có một phòng ngủ và một phòng khách, Từ Ngạn Hoàn để cho mẹ của anh ngủ ở trong phòng ngủ. Còn bản thân thì sẽ ngủ ngoài phòng khách.
Cả nhà của anh chỉ có duy nhất một cái bàn thấp, ăn cơm hay làm bài tập anh cũng đều dùng đến cái bàn này. Từ Ngạn Hoàn lấy hộp bút từ trong cặp sách ra, sau đó lại mò được một trái táo trong cặp.
Anh đặt trái táo lên trên bàn sau đó mở tập kiểm tra ra thì có một phong thư màu xanh lam rớt ra từ đó.
Là bức thư Du Tâm Kiều nhét vào cặp của anh sau khi bị anh từ chối.
Lúc đó hình như Du Tâm Kiều còn nói phong thư này không có giống với mấy bức thư khác, nếu mà không xem nhất định anh sẽ hối hận.
Lúc đấy không biết anh có phải bị ma đưa lối quỷ dẫn đường hay không mà Từ Ngạn Hoàn đã lấy tờ giấy trong phong thư ấy mở ra xem.
Khác với những bức thư tình khác, bức thư này không hề trang trí ruy băng rườm rà, cũng không có những bài thơ chua ơi là chua. Thậm chí đến cả tiêu chuẩn của một bức thư bình thường cũng không có, đầu thư không có tên tuổi, cuối thư cũng không có chữ ký và ngày tháng.
Chỉ có mỗi hai dòng chữ….
"Ba lý do nên hẹn hò với bạn học Du Tâm Kiều: Thành tích tiếng anh của Du Tâm Kiều vô cùng tốt, bạn học Từ Ngạn Hoàn lại chơi bóng rổ vô cùng giỏi. Hai bên có thể trở thành mối quan hệ bổ sung cho nhau vô cùng hoàn mỹ."
Mặc dù là ba lý do, nhưng mà chỉ có một với hai.
Bữa tối của anh là bánh bao cùng với cháo. Dưa muối trong nhà cũng không còn quá nhiều, Bạch Vi tìm ra được một lọ dưa muối nhỏ trong đống đồ lộn xộn chất đầy trong nhà khách. Sau đó bà còn tìm được một đống bức thư được để ở phía dưới, quay người lại hỏi: “Cái này con có cần nữa không?”
Từ Ngạn Hoàn nhận lấy đang tính vứt vào thùng rác phế liệu đem đi bán thì phát hiện ra một phong thư màu xanh dương quen thuộc.
Hiếm khi có một buổi tối anh không phải đi làm thêm. Từ Ngạn Hoàn liền bổ túc lại những kiến thức trước đây mà anh bỏ lỡ, làm lại những câu sai một lần nữa..