Địa điểm thi đấu này lớn hơn nhiều so với tổ chức "Phương Chu" của Lạc Á.
Sau khi đi vào, Lục Trì phát hiện nơi này giống như một sân vận động loại nhỏ, ở giữa có võ đài, xung quanh là chỗ ngồi cho khán giả, phía sau là mấy cái màn hình điện tử lớn, đang hướng về các góc độ khác nhau, lúc này đang chiếu quảng cáo, đợi trận đấu chính thức bắt đầu, có lẽ màn hình sẽ hiển thị tình hình của các tuyển thủ thi đấu, để các khán giả ở hàng sau có thể nhìn rõ.
Lạc Á dẫn Lục Trì đi đăng ký, nhận được một bảng số, sau đó họ cùng nhau vào phòng chờ, đợi thứ tự sau khi bốc thăm.
Trong khi chờ đợi, Lục Trì nhìn thấy Lạc Á mua cả nước cả đồ ăn vặt cho Chu Nhiễm, lúc nói chuyện cũng nhẹ nhàng, khiến hắn cảm thấy dù là đàn ông cũng thấy bạn trai như hắn đúng là kém cỏi, cho nên hắn thầm hỏi A Hùng: "Ừm…ngươi có khát không? Hay là ăn chút gì đó?"
A Hùng lắc đầu: “Ta không khát cũng không đói.” Bọn họ vừa mới ăn cơm trưa chưa được hai tiếng.
Lúc này, Chu Nhiễm tò mò hỏi: "Hả? Anh trai này nói tiếng ở đâu thế? Sao lại nghe không hiểu?"
A Hùng cũng không thể hiểu lời hắn nói, nên chỉ có thể nhìn Lục Trì cầu cứu, Lục Trì cười một cách mất tự nhiên, trả lời thay hắn: “Người yêu ta lớn lên ở một nơi rất hẻo lánh, chưa từng đến đây bao giờ, cho nên không biết nói tiếng ở đâu, cũng không hiểu tiếng ở đây.”
Nghe vậy, Chu Nhiễm càng cảm thấy đồng cảm với A Hùng hơn, với tư cách là một Omega, đối phương không chỉ không thể sinh con, còn là một tên nhà quê không hiểu ngôn ngữ tinh nguyên, chẳng trách không tìm được Alpha xuất sắc, chỉ có thể tìm Beta làm bạn đời, nghe Lạc Á nói bạn đời của hắn Lục Trì là một tuyển thủ rất có tiềm lực, nhỡ sau này Lục Trì giàu có, không thích sẽ bỏ rơi hắn…haizz, thật đáng thương ~
Chu Nhiễm đưa cho hắn dung dịch dinh dưỡng đặc biệt dành cho phụ nữ mang thai trong tay, nói: "Hương lựu, có muốn thử không?"
Hành động của Chu Nhiễm quá rõ ràng, A Hùng tự nhiên hiểu ý của hắn, vội vàng xua tay từ chối, dù sao người từng nếm qua tay nghề Lục Trì, làm gì thích mấy loại nước thuốc kỳ lạ tổng hợp nhân tạo này?
Thấy A Hùng không nhận, Chu Nhiễm chỉ có thể âm thầm thở dài cất dung dịch dinh dưỡng đi, đây còn là hương vị hắn yêu thích nhất.
Họ đợi khoảng nửa tiếng, số lượng đăng ký đã đẩy đủ, nhân viên gọi tất cả các tuyển thủ tham gia tập trung tại hội trường, sau đó mọi người cùng nhau bốc thăm xác định thứ tự và đối thủ của vòng sơ loại.
Nhóm này tổng cộng có một trăm tuyển thủ, vòng sơ khảo có hai vòng, cuối cùng chỉ có một phần tư tuyển thủ có thể tiến vào vòng chung kết.
Lục Trì khá may, vòng thứ nhất rút được đối thủ là Beta, theo Lạc Á, thực lực của đối phương rất bình thường, với thực lực của Lục Trì, có lẽ có thể dễ dàng nghiền nát.
Trình tự thi đấu của bọn họ là vòng thứ thứ hai mươi hai. Trước đó, Lục Trì sẽ ngồi xem trận đấu của các tuyển thủ khác, thực lực của các thí sinh ở vòng sơ loại không đồng đều, chỉ có một vài người khá nổi bật, ai cũng là Alpha.
Dù là Ma giới hay thế giới này, cấp bậc tự nhiên như kiểu giống loài và giới tính gần như không thể vượt qua, vì vậy khi "Beta" như Lục Trì biểu diễn ở trên sân đấu, lập tức thu hút rất nhiều sự chú ý.
Ở lượt đầu tiên của vòng sơ loại, để giữ thể diện cho đối thủ, Lục Trì đã chọn hạ gục đối thủ ba phút sau khi trận đấu bắt đầu.
Vòng thứ hai Lục Trì rút được đối thủ mạnh hơn một chút, nhưng hắn vẫn đánh bại đối thủ ở phút thứ ba.
Vượt qua vòng sơ loại quá dễ dàng, Lục Trì thuận lợi tiến vào vòng chung kết.
Trận chung kết diễn ra vào ngày hôm sau, sau khi quyết định được những người lọt vào vòng chung kết, cuộc thi hôm nay sẽ kết thúc.
Những người có gen kém hơn có thể nhận được thân phận chính thức thông qua đấu trường tự do, nhưng giải đấu mở đơn loại trực tiếp tự do không tổ chức dành riêng cho họ, hầu hết các tuyển sớm đã hình thành một nhóm cố định, vì đơn thuần là sở thích, hay chỉ vì kiếm sống,
Trong thế giới mà truyền thông mạng cực kỳ phát triển, có một số người luôn chú ý đến nhóm người này, cho nên sau khi công bố danh sách vào vòng chung kết trên Internet, Lục Trì đột nhiên trở thành một con ngựa đen đột nhiên xuất hiện, không ít khác giả đều để lại lời nhắn nói tuyển thủ Beta này có thực lực sâu không thể đo được sau trận đấu thứ nhất, nhưng cũng có không ít người cảm thấy họ phóng đại, hắn chỉ là một Beta, cho dù kỹ năng chiến đấu siêu phàm, khi gặp Alpha có sức mạnh tuyệt đối, vẫn sẽ bị đánh bại mà không thể đánh trả.
Lạc Á cũng chỉ hơi chú ý đến cuộc thảo luận về Lục Trì trên Internet, còn về phần Lục Trì…hắn đang bận nấu tiệc hải sản cho A Hùng, thực phẩm là đống hải sản hắn nhặt được ở trên bờ biển khi tới thế giới này, hắn vẫn luôn để trong tủ lạnh.
Còn có Hạ Tấn Bá, Lạc Á và Chu Nhiễm cũng đang ăn cùng nhau.
Hạ Tấn Bá tan làm bình thường hay về sớm, Lục Trì không biết, dù sao lúc họ về nhà Hạ Tấn Bá đã ở nhà.
Về phần Lạc Á bọn họ, vốn muốn n thảo luận với Lục Trì về những điều cần chú ý trong trận chung kết ngày mai, Lục Trì thấy đã muộn, nên lấy chút đồ ăn vặt cho A Hùng và Chu Nhiễm, để họ ăn cái gì lót dạ trước, còn hắn vừa nấu ăn vừa nói chuyện với Lạc Á, không hề ảnh hưởng tới công chuyện.
ết quả là sau khi nói xong về cuộc thi, Lạc Á bọn họ không có ý định rời đi, Chu Nhiễm đang mang thai nhìn chằm chằm vào hướng nhà bếp với đôi mắt lấp lánh, thỉnh thoảng lại nuốt nước bọt.
Lục Trì cũng ngại đuổi người đang mang thai đi, sau khi xác nhận rằng Chu Nhiễm không dị ứng hay kiêng kỵ hải sản, hắn đành nấu thêm hai món, thêm hai bộ bát đũa.
Trong bữa ăn, đũa Chu Nhiễm gần như không ngừng gắp, sau khi ăn xong, dáng người vốn gầy gò của hắn lộ ra “bụng thai”, họ nghe hắn vừa vuốt ve cái bụng tròn vừa ợ một cái, hài lòng nói: “Lục Trì, ngươi nấu ăn ngon quá! Nếu không thi đấu, đi mở nhà hàng, có lẽ sẽ buôn bán rất tốt!"
Lục Trì mỉm cười, không nói thật ra nghề chính của hắn chính là mở nhà hàng, thi đấu chỉ là một công việc tạm thời.
Buổi tối, trong khoảng thời gian Lục Trì và A Hùng ở một mình, A Hùng lo lắng nói: "Lục Trì, ngươi nhất định phải thi đấu à? Nếu như gặp phải đối thủ rất mạnh thì sao? Phương pháp này có thực sự khả thi không?"
Lục Trì xoa đầu A Hùng an ủi: "Yên tâm đi, ta rất tự tin về thực lực của chính mình, còn có thể hay không không nói được, cứ thử trước đi, không được ta nghĩ cách khác."
A Hùng gật đầu, lần này vì có Lục Trì đồng hành, mấy ngày hắn ở dị am giới thoải mái như đi nghỉ, giờ thậm chí rất ít khi căng thẳng, chỉ là rốt cuộc có thể giải quyết được vấn đề hay không, vẫn chưa biết được.
Trận chung kết ngày hôm sau được tổ chức vào buổi sáng, khi Lạc Á lái xe đến đón Lục Trì, có cả Chu Nhiễm, chỉ là hắn đang lén lút lấy tay che miệng ngáp, xem ra không đủ tinh thần, khiến Lục Trì phải nghi ngờ ngày thường hắn ngủ tới sáng, chỉ vì muốn tới xem (ăn) náo nhiệt (trực) nên mới miễn cưỡng dậy sớm.
Chàng trai duyên dáng Chu Nhiễm hôm nay thậm chí còn quên trang điểm khi ra ngoài, trông hắn không duyên dáng nữa, mắt có vài nếp nhăn, trông đúng là giống bà mẹ ba con, hắn cũng rất thực dụng, vừa gặp Lục Trì đã chủ động hỏi: "Lục Trì, món quà vặt hôm qua của ngươi mua ở đâu đấy? Bữa sáng ta chưa ăn no..."
Đây là đang thèm.
“Là ta tự làm." Lục Trì cười, vừa định lấy ra chút đồ ăn vặt, đã nghe thấy Lạc Á ngượng ngùng nói: "Bao nhiêu tiền? Lục Trì, bán cho chúng ta một ít đi, người có thai hay thèm, hôm qua ăn cơm ngươi nấu xong, sáng nay không ăn bữa sáng luôn."
"Không sao, không sao, không cần tiền, cầm ăn đi."
Lục Trì cũng tùy người, là Hạ Tấn Bá hắn chắc chắn sẽ tính tiền, nhưng Lạc Á và Chu Nhiễm thì hắn không định tính tiền, Lạc Á có thể tìm hắn ký hợp đồng trong lúc không hề hiểu gì hắn, loại tin tưởng này rất hiếm có, còn Chu Nhiễm là một phụ nữ mang thai đang thèm ăn, ai lại tính toán với hắn?
Vòng chung kết có bốn vòng, ở vòng đầu tiên, hai mươi lăm người lấy mười ba người, vòng thứ hai là mười ba người lấy bảy người, vòng thứ ba là bảy người lấy bốn người, bốn người cuối cũng sẽ quyết chiến chọn ra thứ tự lần lượt là Quán, Á, Quý, Điện.
Do số người trong ba vòng đầu là số lẻ, cho nên mỗi lần bốc thăm, sẽ có một người được vào vòng tiếp theo mà không cần tham gia thi đấu, sau đó, có lẽ là thiên phú "May mắn" quá hữu dụng, hoặc do A Hùng là một ngôi sao may mắn bất khả chiến bại ở bên cạnh hắn, nên Lục Trì rút ra con số duy nhất trong ba vòng liên tiếp, cũng có nghĩa là, hắn không cần thi đấu một lần nào, đã có thể trực tiếp thi đấu với các tuyển thủ ở ba vòng đầu tranh đoạt thứ tự Quán, Á, Quý, Điện, có thể nói đã kéo theo rất nhiều hận thù.
Nhiều khán giả thắc mắc liệu có phải Lục Trì hối lộ nhà tổ chức để dàn dựng ra chuyện lộ liễu như này hay không, nhà tổ chức liên tục đăng tải bằng chứng bác bỏ tin đồn nhưng ai nấy đều tỏ ra không tin.
Nhất thời, trang luận về ngày càng nhiều, mặc dù hắn căn bản không muốn thế, hắn chỉ muốn khiêm tốn thắng thi đấu bằng thực lực của mình, nhưng BUFF may mắn nói rằng không nó không cho phép.
Trong giờ giải lao vào buổi trưa, nghị luận về chuyện "Lục Trì gian lận, rút thăm mờ ám" đã trở thành chủ đề nóng trong đấu trường tự do, mọi người đồng loạt tức giận đợi Lục Trì bị vả mặt, dù sao tuyển thủ gian lận vào tranh top bốn chắc chắn chẳng ra gì, mà ba tuyển thủ tranh top bốn còn lại đều là Alpha có thực lực khá mạnh, một số người hâm mộ cực đoan thậm chí còn để lại lời nhắn kêu gọi ba Alphas ra tay tàn nhẫn hơn, tốt nhất là trực tiếp kết thúc sự nghiệp trên võ đài tự do của Lục Trì, tránh tên chết tiệt như này làm ô nhiễm môi trường tôn trọng thực lực như võ đài tự do…
Dù thế nào đi chăng nữa, sức nóng của cuộc thi buổi chiều đã tăng lên ngay lập tức, thậm chí ban tổ chức còn tạm thời mua một lô thiết bị phát sóng trực tiếp, lấy danh nghĩa vì muốn chứng minh mình trong sạch, nhưng thực chất họ cũng nhân cơ hội này để kiếm chác.
Bốn ván đầu vẫn cần bốc thăm để phân định thứ tự song đấu, mỗi tuyển thủ cần đánh hai trận, hai người thắng trận đầu đánh để phân định Quán và Á, con hai người hai sẽ đánh để phân định Lý và Điện.
Trận đầu tiên, khi Lục Trì bước lên sân khấu, dưới khán đài “suỵt”, càng có c nhiều khán la hét với đối thủ của hắn bảo hắn đừng mềm lòng với Lục Trì, A Hùng và Chu Nhiễm cùng nhau bất bình phản bác thay cho Lục Trì.
A Hùng: "Lục Trì rất mạnh, cho nên hắn không làm chuyện mờ ám."
Chu Nhiễm: "Lục Trì nấu ăn ngon như vậy, sao có thể hối lộ bên tổ chức? Mọi người đều hiểu lầm rồi, chồng tôi nói rằng hắn không hề làm thế."
Lạc Á: "..."
Đáng tiếc giữa hai người bọn họ, một người nói người khác không hiểu, một người nghe hiểu lại thấy rất ảo diệu, rất nhanh đã chìm trong tiếng la hét.