Ba phút sau, đối thủ của Lục Trì ngã uỳnh xuống đất, tiếng la ó rợp trời cũng dừng lại, mọi người đều im lặng, sau đó...
"Không thể nào, đó là Alpha được dự đoán có thể giành được quán quân! Sao có thể thua Beta? Ta không tin, nhất định là giả!"
"Có lẽ là do hắn đánh ba vòng trước đó quá mệt, ván thứ ba hình như bị đánh trúng bụng, bị thương rồi, cho nên mới ngã xuống nhanh như vậy."
"Nhất định là như thế, Beta không biết xấu hổ đó chỉ nhờ may mắn mà thắng. Vòng tiếp theo chắc chắn sẽ không may mắn như vậy, Xán Thần đã thắng liên tiếp ba cuộc thi võ đài tự do cấp thành phố rồi, hơn nữa ba vòng trước cũng thắng rất dễ dàng, giữ thể lực khá tốt!"
Sau năm phút chiến đấu với Lục Trì, Xán Thần, người mà khán giả chắc chắn sẽ không thua, cũng ngã xuống.
Tất cả mọi người ở đó đều chìm vào sự im lặng chết chóc.
Một lúc sau, có người bất đắc dĩ thì thầm: "Có thể ;à trận trước khi Xán Thần đánh với Chung Tân Kỳ không dễ dàng như chúng ta tưởng..."
Một người bên cạnh vừa tỉnh táo, vừa thản nhiên nói: "Không, xét theo tình hình hiện tại, ngay cả Xán Thần ở trạng thái mạnh nhất, cũng chưa chắc duy trì được mười phút dưới tay Lục Trì."
"Không thể nào! Xán Thần của ta ~ hức hức...rõ ràng hắn rất mạnh ~"
Càng khiến người ta khó chịu hơn chính là vài phát biểu của Lục Trì trên bục: "Trong khoảng thời gian trước khi bắt đầu cuộc thi võ đài tự do cấp thế giới, phần lớn thời gian của tôi đều ở “Phương Chu”, nếu không phục có thể khiêu chiến với tôi, tiền khiêu chiến là hai triệu tinh tệ, ta nhận tất cả lời khiêu chiến công bằng công chính."
Khán giả: Lồi(艹皿艹) Lồi(艹皿艹) Lồi(艹皿艹)
Sao không nói là muốn cướp bóc hợp pháp luôn đi, sẽ có người sẵn sàng bị lừa?
Sau khi cuộc thi tự do cấp thành phố kết thúc, Lục Trì sắp nổi tiếng thoát vòng, đương nhiên trong đó phần nhiều là tiếng chửi bới, nhưng Lục Trì không lướt mạng nhiều, nên hắn không quan tâm, mỗi ngày hắn đều ở nhà Hạ Tấn Bá và tổ chức " Phương Chu”.
Mặc dù giá hai triệu tinh tệ mà Lục Trì báo giá không hề thấp, nhưng trong giới thi đấu tự do có rất nhiều người giàu, sẵn sàng chủ trì "công lý" tới loại bỏ “con sâu làm rầu nồi canh” như Lục Trì, ngày đầu đã có năm tuyển thủ chung một nhóm tới, họ thậm chí còn " phát sóng trực tiếp, với hy vọng đánh bại Lục Trì một cách "công bằng công chính", muốn thông qua cách thức phát sóng trực tiếp được tất cả mọi người chứng kiến .
Sau đó, dưới sự chứng kiến của hàng chục nghìn người xem trực tiếp, năm người này đã lần lượt bị Lục Trì đánh bại một cách "công bằng công chính".
Chưa kể lúc năm người bị đánh bại tới, họ hùng dũng oai vệ hung hăng như gà chọi, lúc đi lại xấu hổ như chó mất nhà, đến tiếng chửi bới trên mạng cũng im bặt.
Vào ngày thứ hai, lại có hai người khiêu chiến nổi tiếng đến, lần này họ không mang theo thiết bị phát sóng trực tiếp, nhưng Chu Nhiễm đã chuẩn bị sẵn sàng, khi Lục Trì đối đầu với người khiêu chiến võ đài, A Hùng ở phía dưới đã quay, phát sóng trực tiếp, còn Chu Nhiễm đích thân vào phòng trực tiếp chửi lại những người chửi Lục Trì trong phòng phát sóng trực tiếp.
Sau hai trận đấu, những anti trên mạng và người khiêu chiến trên võ đài đều chấm dứt …Lục Trì và "Phương Chu" kiếm được thêm bốn triệu tinh tệ.
Đi cướp tiền cũng không nhanh như vậy.
Có lẽ là bởi vì hai ngày nay khi Lục Trì đánh người không cố ý khống chế thời gian nữa, cho nên những người khiêu chiến kia ngã xuống rất nhanh chóng, chậm cũng không đến mười phút, thua rất thảm bại, còn ba ngày sau không còn ai dám tới nữa.
Lục Trì: "..." ngại quá, đường đột rồi.
Những người khiêu chiến giận nhưng không dám nói, miệng không nói một lời nào, nhưng trong trong lòng họ đã hỏi thăm tổ tiên mười tám đời của Lục Trì rồi.
Không có "công việc" nào tới, ban ngày Lục Trì đọc tin tức của thế giới cho A Hùng trong “Phương Chu”, từ chính trị đến công nghệ đến xã hội, khi gặp phải những điều mà A Hùng không hiểu, hắn sẽ tìm tư liệu, từ từ giải thích cho hắn, khiến tầm nhìn của A Hùng mở rộng rất nhiều, thậm chí trong lòng hắn còn nghĩ ra chín mươi chín kiểu kế hoạch cái cách ma giới.
Buổi tối khi về nhà, Lục Trì sẽ nấu thêm món ăn rồi đóng gói một phần, không chỉ để dành cho hắn và A Hùng phải ăn vào buổi trưa ngày hôm sau, mà còn tiện cho cả bà bầu Chu Nhiễm, Hạ Tấn Bá cũng mặt dày xin Lục Trì nấu cho hắn một phần cơm, Lục Trì cũng thuận tiện bảo hắn miễn tiền ăn đã ở cho hắn và A Hùng.
Hạ Tấn Bá: "..."
Hắn nhịn hồi lâu mới nói: "Không... Không phải ngươi gần đây kiếm không ít à? Còn để ý chút tinh tệ này?"
Lục Trì gật đầu, không chút do dự nói: "Ta để ý, hơn nữa ngươi cũng thiếu chút tiền ăn ở của chúng ta."
Hạ Tấn Bá: "..."
Hạ Tấn Bá không thể hiểu được rằng Lục Trì không phải người của thế giới này, cũng không định sống ở đây mãi mãi, chỉ cần hắn rời đi, những tinh tệ hắn tiết kiệm được ở đây chỉ là một con số vô dụng, cũng không biết hắn keo làm gì, nhìn số dư ngày càng nhiều chữ số sướиɠ thế à?
Về vấn đề này, Lục Trì luôn cảm thấy mình "nghèo nàn", nói: Sướиɠ chứ! Sướиɠ điên người!
Thật ra A Hùng không hiểu lắm, mặc dù Lục Trì sẽ chuyển một nửa số tiền hắn, nhưng từ đầu tới cuối hắn không có cơ hội để tiêu số tiền đó, hắn cũng không biết số tiền đó có thể dùng vào việc gì, dù sao đồ ăn của mặc Lục Trì tự mang đủ rồi, còn việc ăn ở đi lại cũng không cần tiêu tiền.
Mãi cho đến một ngày trước cuộc thi võ đài tự do cấp thế giới, A Hùng mới chợt biết tại sao Lục Trì lại muốn tiết kiệm tiền ở thế giới này, sáng sớm ra, Lục Trì đã gọi hắn dậy, lúc ra ngoài, phát hiện Chu Nhiễm đợi hắn ở cửa, Lục Trì đưa a cho Chu Nhiễm một hộp thức ăn được đóng hộp trước, bên trong là cháo hải sản và bánh bao thịt nướng mà Lục Trì đã nấu vào buổi sáng, hiện nhiên là họ đã thỏa thuận lúc A Hùng không biết.
Sau đó Chu Nhiễm lái xe đưa Lục Trì và A Hùng đến một trung tâm mua sắm lớn, Lục Trì dẫn A Hùng đến một cửa hàng quần áo nam cao cấp trước, mua vài bộ quần áo cho hắn và A Hùng, sau đó họ đến hiệu thuốc, hiệu sách , thiết bị gia dụng nhỏ, cửa hàng dụng cụ,…các cửa hàng khác, đặc biệt là hiệu thuốc, nếu nhân viên không ngăn họ lại, Lục Trì sẽ gần như dọn sạch kệ của họ.
Lúc đi mua quần áo, A Hùng vẫn đang đắm chìm trong niềm hạnh phúc "bạn trai muốn mua quần áo cho mình", khi Lục Trì đưa hắn vào hiệu thuốc, A Hùng hơi bối rối, vì sức khỏe của hắn và Lục Trì đều rất khỏe mạnh, sau đó hắn nghe Lục Trì nói với nhân viên bán hàng: "Tôi mua với tất cả các loại thuốc trong cửa hàng của các người.” A Hùng ngay lập tức hiểu rằng Lục Trì đang định tích trữ, mang chúng trở lại Ma giới.
Mặc dù mang tinh tệ về Ma giới không có tác dụng, nhưng mang thuốc men dụng cụ về Ma giới vẫn có tác dụng rất lớn, sách vốn có thể dùng để nghiên cứu, tìm hiểu tri thức và văn hóa của thế giới này. Còn chuyện thiết bị gia dụng nhỏ, có thể dùng được ở Ma giới không thì hắn không rõ, nhưng mang mỗi thứ một hai cái về làm mẫu để nghiên cứu chắc chắn sẽ rất hữu ích trong việc thúc đẩy tiến bộ khoa học kỹ thuật ở Ma giới.
Đáng tiếc hầu sau này như không có người đến thách thức Lục Trì, cho hắn tiền nữa, sau khi mua sắm xong, hắn và A Hùng không còn lại bao nhiêu tinh tệ, nếu không Lục Trì muốn mua một chiếc xe bay lái về Ma giới… thở dài~
Sau khi tiêu rất nhiều tiền cho bản thân và A Hùng, Lục Trì và A Hùng kiếm được rất nhiều, bí mật mang tất cả đồ đạc vào nhà vệ sinh, sau đó nhân lúc không có ai xung quanh, Lục Trì nhét mọi thứ vào ba lô hệ thống ba và tủ lạnh siêu cấp, lúc hai người đi ra, trên tay toàn là đồ nam, nhìn không có gì lạ.
Bởi vì Chu Nhiễm đang mang thai, chê mua sắm mệt, nên đợi họ ở quán cà phê dưới lầu, cho nên họ không biết hai người họ đã quét sạch hiệu thuốc, hiệu sách những nơi khác, chỉ mong đợi hỏi: "Bữa tối chúng ta ăn gì?" ?Có thể làm cá om dưa chua và đậu phụ thối không?"
Lúc trước khi Lục Trì ở nước Sơn Hải, cũng nghe các bà mẹ vợ nói đàn bà chua nam cay nữ, gười mang thai có khẩu vị đặc biệt, hắn trầm ngâm một chút rồi nói: “Cá om dưa chua thì được, nhưng đậu phụ thối không được, cũng không có nguyên liệu."
Nghe vậy, Chu Nhiễm hơi thất vọng, nhưng hắn lại ngay lập tức nói: "Vậy thì cá om dưa chua cho thêm ớt! Siêu cay!"
Lục Trì gật đầu: “Không thành vấn đề.” Cùng lắm hắn múc cho A Hùng một bát cay nhẹ và sau đó thêm ớt.
Cho nên mấy người trên bàn ăn đều rất hài lòng, ngoại trừ Hạ Tấn Bá, bản thân Lục Trì có thể ăn đồ cay, mặc dù miệng Chu Nhiễm đỏ bừng vì đồ ăn cay nhưng hắn rất thích thú, liên tục khen ngon, chỉ có Hạ Tấn Bá ở một bên vừa ăn vừa uống nước, mồ hôi đầm đìa, không khỏi mắng Lục Trì trong hệ thống: [Chết tiệt! Ớt không mất tiền à, sao cho nhiều thế?]
Lục Trì: [Thích ăn hay không cũng kệ người! Người ta có thai muốn ăn, ngươi, là đàn ông sao nói nhiều thế? Ăn được rau xào không không? Ăn được giá đỗ chiên không?]
Hạ Tấn Bá: […]
88995: [Túc chủ, có cần nhắc nhở gần đây ngươi lại xuất hiện bệnh trĩ không, cá om dưa chua hay gì ăn được thì ăn đi.]
Hạ Tấn Bá: […]
Hắn còn là chủ nhân của cái nhà này không? Hắn muốn lật bàn quá ~
Ngày hôm sau là ngày tổ chức giải đấu mở đơn loại trực tiếp tự do cấp thế giới, khi Lạc Á đến đón Lục Trì, Chu Nhiễm không đi theo, Lục Trì tò mò hỏi, sau đó thấy sắc mặt của Lạc Á không được tốt cho lắm, nói: "Hắn bị tiêu chảy rồi."
Lục Trì: "..."
Lạc Á nói thêm: "Hắn nói không liên quan gì đến thức ăn của ngươi, là ăn thức ăn trong quán cà phê không sạch mới bị."
Lục Trì: "..."
Đúng lúc này, Hạ Tấn Bá ôm bụng sắc mặt tái nhợt đi ra, ngồi lên ghế lái phụ của Lạc Á, yếu ớt nói: "Làm phiền, hai người định tới quảng trường nhân dân à? Dẫn tôi đi với, tôi phải tham gia nghi thức diễu hành quân sự, đúng rồi, Lục Trì, sau này nấu thức ăn thật sự không thể nấu cay như thế nữa, tối qua tới giờ ta đi nhiều lần quá, lúc nãy uống thuốc mới đỡ, hy vọng nghi thức diễu hành không bị nữa, nếu không ta tìm nhà vệ sinh không kịp."
Lạc Á: "..."
Lục Trì: "..."
Không biết sao, nhưng khi Hạ Tấn Bá lên xe, hắn thấy cả xe có mùi như nhà vệ sinh.
Quảng trường nhân dân hơi xa, hôm nay không chỉ tắc đường, mà xe bay của Lạc Á lái hơn một giờ mới đến ngoại vi, sau đó họ phải xuống xe đi bộ đến địa điểm thi đấu.
Sau khi họ tách khỏi Hạ Tấn Bá, Lạc Á dẫn Lục Trì và A Hùng đến địa điểm của giải đấu mở đơn loại trực tiếp tự do, đồng thời giới thiệu cho họ về tình hình của cuộc thi.
“Giải đấu mở đơn loại trực tiếp tự do cấp thế giới có khá nhiều tuyển thủ, mỗi khu thi đấu sẽ tuyển chọn hơn chục tuyển thủ, cho nên trận tranh tài này có tổng cộng hơn mấy chục tuyển thủ, trải qua vòng rút thăm hôm nay, chỉ sẽ tiến hành vòng sơ loại thứ nhất, tuy vòng sơ loại có mấy võ đài đồng thời tổ chức, nhưng bởi vì người quá đông, nên kéo dài một ngày."
"Ngày mai vòng thứ hai, sáng ngày kia vòng thứ ba, buổi chiều vòng thứ tư. Sáng ngày kìa là bán kết, buổi chiều chung kết, thời gian này trùng với thời gian diễu hành, cuộc diễu hành quân sự kéo dài từ hôm nay đến ngày kia, sau lễ hạ màn vào ngày kìa, sẽ có rất nhiều người đến xem chung kết, nếu muốn biểu diễn tốt để được chú ý, thì đó là một cơ hội tốt.”
Sau khi thân thiết một thời gian, mặc dù Lạc Á vẫn chưa biết rằng Lục Trì và A Hùng không phải người thế giới này, nhưng nàng có thể cảm nhận được họ rất khác biệt, nhưng Lạc Á không có ác ý với họ.
Dù mục đích của Lục Trì là gì, ít nhất hắn đã mang lại cho họ rất nhiều danh tiếng và tài sản, nàng đã thăng hạng khá nhiều trong bảng xếp hạng ở giải đấu mở đơn loại trực tiếp tự do ở “Phương Chu”, nếu của Lục Trì đạt được thành tích xuất sắc trong giải đấu mở đơn loại trực tiếp tự do cấp thế giới lần này, thì tổ chức "“Phương Chu”cũng sẽ trở nên nổi tiếng cùng với hắn
Lục Trì tỏ ra biết ơn trước lời nhắc nhở đầy thiện chí của Lạc Á, mỉm cười, nói: “Cảm ơn, ta sẽ cố gắng!”