Nhưng chỉ một chữ như vậy lại khiến Eliel cảm thấy toàn thân phát lạnh.
Đế vương của bọn họ đã trải qua chuyên gì? Vì sao mới chỉ trôi qua hơn mười ngày mà không khí xung quanh của ngài ấy lại giống như tràn đầy lệ khí, càng thêm hung tàn như vậy?
Eliel còn không dám ngẩng đầu nhìn vương của bọn họ, tầm mắt chỉ dám xéo qua một chút rơi vào bóng lưng người huynh trưởng trước mặt.
Bởi vậy mà bây giờ hắn căn bản không biết vương đã biến thành bộ dáng gì, bằng không hắn nhất định sẽ rất kinh ngạc. Bởi vì không chỉ là khí chất, mà ngay cả dung mạo đối phương cũng có một chút khác so với lúc trước.
"Kiều còn nói cái gì nữa?"
Howard cúi đầu, chậm rãi tự thuật lại cuộc nói chuyện trước đó giữa huynh đệ bọn họ và Kiều Tinh Nam, bao gồm cả việc bệ hạ của Hỗn Độn đế quốc muốn tới gặp vương, nhưng nghe nói vương đang bận chuyện.
Hồi lâu sau, chỉ nghe thấy phía trên truyền đến một tiếng cười không rõ ý tứ: "Xem ra, ta đã đắc tội với hảo hữu của ta rồi."
Eliel cúi đầu, chờ đợi đế vương ngồi trên ra lệnh, nhưng mà một giây sau, bên tại hắn liền vang lên tiếng rắn kêu xì xì. Ngay sau đó, ánh mắt hắn xéo qua, phát giác bên cạnh mình có một đường màu vàng xẹt qua.
Đế vương dùng ánh mắt khẽ liếc nhìn vào con hoàng kim mãng xà đã trưởng thành hơn rất nhiều, con ngươi xanh biếc tràn đầy băng lãnh cùng sự cảnh cáo khó hiểu.
Hoàng kim mãng xà ngoằn ngoèo vặn vẹo thân thể cứng đờ, đuôi rắn vỗ xuống đất, bên trong mắt rắn lóe lên một tia oan ức.
Hoàng kim mãng xà vẫn chưa từ bỏ ý định muốn tiếp tục bò lên vương tọa của nam nhân, nhưng nhìn ra sâu trong con mắt trong xanh của đối phương tràn đầy sát ý, chóp đuôi của nó suýt nữa là dựng thẳng lên, cái đầu quyết định thay đổi phương hướng, không tiếp tục áp sát nữa.
Eliel không nhìn thấy ánh mắt của đế vương, nhưng hắn có thể nhận ra được hiện tại đế vương cũng không muốn hoàng kim mãng xà đến gần hắn.
Lập tức, ánh mắt Eliel xéo qua rơi vào thân hoàng kim mãng xà, hắn cảm thấy mình có thể đã bị hoa mắt rồi, nếu không thì tại sao hắn lại có thể cảm nhận được là con hoàng kim mãng xà này đang tỏ ra thất vọng cơ chứ?
Nhưng mà để vương quả nhiên là hỉ nộ vô thường, lúc yêu thích còn rất thương yêu con rắn, đích thân chăm sóc nó ăn cơm, lúc không thích thì còn không cho nó đến gần.
Đuôi hoàng kim mãng xà vỗ vỗ xuống đất, giống như biết người trên vương tọa kia sẽ không để ý đến mình, nó liền quay đầu vặn vẹo, leo lên trên cánh tay Howard.
Con người Eliel co vào, hơi lo âu nhìn về phía Howard, mà điều làm cho Eliel cảm thấy kỳ quái nhất là, huynh trưởng của mình dường như không hề ngạc nhiên với cảnh tượng trước mắt.
"Đi nói cho Kiều biết, ngày mai ta đi gặp hắn."
Giọng nói của đế vương ngồi trên vương tọa rất lạnh, ánh mắt không hề nhìn về phía hoàng kim mãng xà.
Eliel biết vương đang nói chuyện với mình, hắn gật đầu, chuẩn bị đi chuyển lời vương nói cho Kiều Tinh Nam biết. Trước khi đi đóng cửa lại, hắn hơi bí ẩn mà lo âu nhìn về phía huynh trưởng.
Biểu tình của Howard thậm chí còn không thay đổi, vẫn là vẻ trung thành và trầm mặc như cũ.
Mặc dù lời vương nói với Kiều Tinh Nam chỉ có mấy chữ ngắn ngủi, nhưng với tư cách là kỵ sĩ thân cận của vương, Eliel cũng biết khi mình truyền lại thì phải trau chuốt thêm một chút.
"Vương rất cảm động với sự quan tâm của các hạ, thậm chí sẵn sàng gác bỏ công chuyện bận rộn để đến gặp các hạ, nhưng công chuyện trước đó lại thực sự rất quan trọng, bệ hạ vừa mới xử lý xong, liền lập tức bảo thuộc hạ đến hẹn các hạ gặp mặt."
Nghe Eliel nói như vậy, biểu cảm trên mặt nam nhân tóc đen tuấn mỹ dường như hiện lên chút xúc động, nhưng trong lòng lại thở dài một hơi. Cho dù bạo quân không vội vã muốn gặp y thì y cũng sẽ không cảm thấy buồn một chút nào đâu.
Nghĩ như vậy, nhưng khi đối mặt với Eliel, Kiều Tinh Nam lại khẽ vuốt cắm:
"Asrit thực sự là một bằng hữu chân thành, ta nghe xong thì rất cảm động"
"Ngày mai ta sẽ đi gặp hắn."