Bên trong dường như cũng chứa đầy. . . đá?
Hắn sợ nóng như vậy sao?
Kiều Tinh Nam không thể tưởng tượng được.
Từ khi nhận được tin tức đế vương sẽ về cung, ở bên trong chủ thành Arilance, bất luận là đại thần, Mộc tộc hoặc là các thánh kỵ sĩ, sau khi cảm thấy bất ngờ thì đều sớm chuẩn bị sẵn sàng. Chờ đến khi ma pháp trận mở ra, mọi người đều rối rít quỳ xuống, nghênh đón để vương mà bọn họ đang theo hầu.
Trước khi đứng lên, đám đại thần quỳ trên mặt đất liền phát hiện bên người vương có thêm mấy người xa lạ, bọn họ len lén đánh giá nam nhân tóc đen đứng ở bên người vương.
Chỉ thấy, nam nhân đó có làn da trắng nõn, trên khuôn mặt tinh xảo không có chút biểu cảm nào, bên tai là một đôi đá quý màu xanh lục, làm tôn lên cặp mắt vàng lạnh nhạt hờ hững, tựa như nước hồ Ruiermu dưới ánh trăng xinh đẹp động lòng người nhưng lại toát lên vẻ uy nghiêm không thể nhìn thẳng.
Nam nhân này không đơn giản.
Đám đại thần đều có suy nghĩ giống nhau, ánh mắt lặng yên không một tiếng động rơi vào nam nhân phía sau.
Một kỵ sĩ khoác trên mình chiếc áo choàng màu trắng cùng cái mũ trùm che khuất cả khuôn mặt, nhìn qua thần bí khó lường. Hắn đứng ở phía bên phải nam nhân tóc đen, toàn thân căng thẳng, giống như đang đề phòng cái gì đó.
Đứng bên cạnh người mặc áo bào trắng là một thân sĩ khá lớn tuổi mặc một bộ áo đuôi tôm, ông ta chống một cây thủ trượng làm bằng gỗ đen, trong đôi mắt màu xanh thẳm tràn đầy vẻ ôn hòa, mặt mày hiền hậu, giống như là một vị quản gia.
Kỳ quái nhất chính là thanh niên tóc trắng đứng ở phía trước, mặc áo bào trắng rộng tay, phía sau lưng hắn là một thanh kiếm màu bạc trắng. Ở trong một trường hợp như thế này mà người này vẫn không quên uống rượu, đúng là vô lễ đến cực điểm, nhưng điều khiến bọn họ rất ngạc nhiên chính là, mọi người chung quanh ngoại trừ vị quản gia kia thì không ai tỏ ra khó chịu với thái độ của hắn cả.
Ba người hình như đều vậy quanh nam nhân tóc đen, điệu bộ bảo hộ.
Những người này rốt cuộc là ai? Vì sao lại đứng cùng với vương? Trong lòng đám đại thần là sự bối rối.
Từng sợi dây leo vọt tới mang đến một luồng ý lạnh, cảm giác được chung quanh như có sự dò xét nào đó, Kiều Tinh Nam vì đã sớm quen thuộc với ánh nhìn chăm chú như vậy nên nét mặt vẫn không thay đổi, điệu bộ thì càng thêm thong dong.
Asrit bảo bọn họ đứng dậy.
Giống như trải qua một trăm tám mươi suy nghĩ, nội các đại thần đi lên trước, cung kính nói: "Bệ hạ, đá lạnh trong cung điện của ngài đã được chuẩn bị xong hết, lúc nào ngài cũng có thể trở về."
Asrit mặt ủ mày chau, thái độ cũng có vẻ hơi lười biếng, dường như quá lười để nói một câu.
Xem ra hắn đang cảm thấy rất nóng.
Lúc đầu, Kiều Tinh Nam nghe thấy Luna bảo để vương sợ nóng, còn tưởng hắn chỉ đơn thuần không chịu nổi nóng, không ngờ bây giờ nhiều băng như vậy mà còn khiến hắn khó chịu như thế, hèn chi hàng năm năm nào hắn cũng phải đi nghỉ mát.
Nhưng mà nếu so sánh thì nhiệt độ ở trang viên Udia cũng chỉ thấp hơn vài độ so với chủ thành, cũng không tính là mát mẻ, vì sao đối phương lại lựa chọn đến đó nghỉ mát?
Đang nghĩ ngợi, dây leo bên người dường như tới gần hơn một chút, giống như là muốn bạo quân có thể mát hơn.
Kiều Tinh Nam hoàn hồn, cụp lông mi xuống.
Trong trí nhớ của nguyên thân, ở Arilance có hai chi Mộc tộc là dị tộc dưới trướng bạo quân, cho nên, đống dây leo này hẳn là năng lực của Mộc tộc?
Chủng tộc ở Hỗn Độn Tạp Trì và ở đại lục này có điểm giống nhau, nhưng thật ra nếu so sánh thì ở Tạp Trì nhiều chủng tộc hơn đại lục này rất nhiều.
Trong các thẻ bài, Lôi Đằng tộc, Long Đằng tộc và Phong
Đằng tộc đều có khả năng điều khiển dây leo, cũng không biết chỉ mạch Mộc tộc dưới tay bạo quân là tộc nào. Ánh mắt Kiều Tinh Nam tỏ ra như không có việc gì nhìn về
phía trước mặt.
Chỉ thấy ở phía trước đội ngũ dị tộc có ba người đứng đầu tiên, hai nữ một nam.
Hai nữ nhân kia hình như là tỷ muội đến từ cùng một chi mạch, trên trán là một hoa văn màu bạc trắng thần bí, tóc dài màu đen tới eo, váy dài màu trắng theo gió hơi động một chút, duyên dáng yêu kiều, phong thái trác tuyệt.
Mà nam nhân đứng ở phía trước thì có mái tóc đen dài nhu thuận rối tung ở sau lưng, trên trán lại là hoa văn màu vàng nhạt, đôi mắt đen chìm, mang theo vẻ nghiêm túc, rõ ràng nhìn qua thì thấy tuổi không lớn lắm, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác vô cùng cứng nhắc.
Ba người trước mặt này chắc là tộc trưởng chi mạch Mộc tộc quy thuận Arilance, Kiều Tinh Nam liếc nhìn hoa văn trên trán ba người, đôi mắt rủ xuống, y nhớ tới hoa văn màu đỏ hồng trên trán số 0.
Sau khi kích hoạt thành thẻ R, số 0 có thể thay đổi hoa văn. Lúc trước, Kiều Tinh Nam chỉ nghĩ rằng đó là một làn da khá là ngầu, giống như trò chơi mà y từng chơi trước kia nên cũng không có để ý quá nhiều.