Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Sống Sót

Chương 35.5

Nhưng đây chỉ là một loại khả năng, thẻ bài triệu hoán ra hiện thực mà chết đi thì cũng mang ý nghĩa là nó sẽ biến mất, bản thân mình gánh chịu tính mạng của bốn người, nên y cần cân nhắc rất nhiều thứ.

"Ở trên đại lục Uyathor này, Nhân tộc và dị tộc cùng tồn tại, ngũ đại đế quốc Nhân tộc có Arilance cầm đầu. Nếu chạy trốn thành công, bốn người chúng ta sẽ không chỉ đối mặt với những người trong trang viên này, mà còn là địch của toàn bộ đế quốc."

Kiều Tinh Nam siết chặt đầu ngón tay, chậm rãi nói ra ý nghĩ của mình.

"Huống chi chúng ta cũng không thể xác định, hiện tại bên cạnh bạo quân ngoại trừ Howard ra thì không còn cường giả nào khác đi theo. Farrel Ruier, ngươi không phải là Thánh kỵ sĩ chân chính, lỡ như bên ngoài có một cường giả bất ngờ xuất hiện, rồi chúng ta chạy trốn thất bại thì chúng ta chắc chắn sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của đế vương Arilance."

Quan trọng nhất chính là một khi bị phát hiện, bạo quân nhất định sẽ đoán ra được bọn họ đang lừa gạt hắn, tất cả cố gắng trước đó chắc chắn sẽ trở nên uổng phí.

"Farrel Ruier, một mình ngươi phải bảo vệ ba người, quả thực hơi mạo hiểm."

Lời này vừa ra, Steria cũng gật đầu, "Farrel Ruier năng lực có hạn, không chắc là có thể bảo hộ được ba người chúng ta, quả thực là rất mạo hiểm."

Đây là kết luận mà sau khi Steria nghiêm túc cân nhắc đã cho ra, chứ không phải là vì ôm thành kiến với Farrel Ruier mà có.

"Khi Howard và Eliel cùng chúng cường giả vây công ngươi, chỉ cần chậm trễ ba giây đồng hồ thì chúng ta sẽ trở thành nhược điểm của ngươi, trở thành mục tiêu công kích."

Kiều Tinh Nam nhìn Farrel Ruier trước mặt dường như có hơi sa sút vì bị phản bác, y đưa tay vỗ vỗ bả vai của đối phương an ủi: "Chờ sau khi ngươi thăng cấp trở nên mạnh hơn, chúng ta sẽ không phải cân nhắc nhiều như vậy nữa, muốn chạy đến đâu thì cứ chay."

Farrel Ruier nở nụ cười, uống một hớp rượu, "Đến lúc đó, một tên tới ta gϊếŧ một tên."

Bầu không khí trong phòng lập tức trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

"Tóm lại ta muốn nói, khi chúng ta đi đến đế cung thì tất cả đều phải chú ý cẩn thận."

Farrel Ruier và Steria nghe vậy bèn gật đầu một cái.

Số 0 cũng chậm rãi gật đầu theo: "Được."

Ngày hôm sau, mọi người liền bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình. Bọn họ đi vào thế giới này không lâu nên đồ vật cũng không nhiều, chỉ có mấy món quần áo thay thế mà Kiều Tinh Nam chuẩn bị cho bọn họ. Tất cả đều được bỏ vào trong không gian hệ thống.

Đồng thời Kiều Tinh Nam cũng đem theo đồng vàng mà ở trận chiến với ma thú trước đó Farrel Ruier và số 0 đã kiếm được, lấy ra hai ngàn rồi bảo số 0 cất kỹ, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống khẩn cấp nào.

Thời gian chớp mắt đã đến ngày hôm sau Asrit hẹn bọn họ.

Bọn họ hiện tại cần phải đi đến thành Udia, nơi đó có truyền tống trận thông hướng đến quốc đô.

Quốc đô Arilance cách Udia rất xa, Kiều Tinh Nam không thể hiểu tại sao, vì sao Asrit lại bền lòng vững dạ hàng năm đều sẽ đến nơi thâm sơn cùng cốc này để nghỉ mát, thậm chí còn cố ý cưỡi ma thú hai tháng, chứ không phải là ngồi truyền tống trận tới.

Những thứ này tạm thời không đề cập tới. Lúc này Kiều Tinh Nam đang cùng Asrit ngồi ở trong một cái toa xe, toa xe lớn như vậy đặt hai chậu băng cũng rất lớn, thỉnh thoảng một trận gió nhỏ từ rèm cửa bên kia thổi qua, mát mẻ cực kỳ.

Hôm nay bạo quân hình như có gì đó kỳ quái.

Mái tóc dài đến eo màu vàng óng của hắn buộc ở sau lưng, người dựa gần vào chậu băng, lông mi thon dài rủ xuống, che khuất đôi mắt xanh biếc giống như chứa đầy thủy quang, cả người mặt ủ mày chau.

Hoàng kim mãng xà bên cạnh hắn cũng thế, co ro nằm vòng quanh chậu băng, nhìn ỉu xìu buồn bã.

"Asrit?" Kiều Tinh Nam nhìn bạo quân đối diện, hơi nghi hoặc một chút, sao hắn lại có bộ dạng như vậy?

Asrit ngước mắt nhìn Kiều Tinh Nam, giọng nói có chút lười biếng: "Năm nay phải về nước quá sớm, trong lòng ta có hơi khó chịu."

Kiều Tinh Nam không hiểu câu nói này, chỉ có thể lễ phép gật đầu một cái.

Nhưng một ngày sau đó, Kiều Tinh Nam đi đến truyền tống trận ở Udia, tiến vào chủ thành Arilance xong liền nhanh chóng hiểu ra.

Vạt áo kim văn bạch bào trên người Kiều Tinh Nam theo gió nhẹ nhàng thổi lên, tóc đen buộc ở trước người, con mắt màu vàng óng lạnh nhạt đảo qua đám người ở bên ngoài truyền tống trận.

Lúc này, bên ngoài truyền tống trận ở quốc đô Arilance có một đám thần tử cùng người hầu nửa quỳ xung quanh hết vòng này đến vòng khác.

Mà đứng ở phía trước là có hai nhóm người, phân biệt rõ ràng giữa Nhân tộc và dị tộc số lượng thưa thớt.

Khi những người trong trận xuất hiện, từng sợi từng sợi dây leo vọt về phía phía Asrit và Kiều Tinh Nam bên cạnh hắn.