Sở Dao cau mày rêи ɾỉ, đôi mắt của cô không tài nào mở ra được nhưng ý thức đã tỉnh táo. Hình như cô đang ở tư thế ngồi, cơ thể mềm mại của cô được ôm trong vòng tay của một người đàn ông, đôi chân thon dài của cô đang được giữ bởi cánh tay mạnh mẽ. Tiểu huyệt đang bị một cự vật to lớn thọc ra rút vào trong âʍ ɦộ.
Tốc độ mà người đàn ông di chuyển lên xuống còn xóc nảy hơn cả con tàu cướp biển mà cô đã từng ngồi.
Trong lúc tâm trí cô đang hoảng hốt một giọng nói vừa xa lạ lại vừa quen thuộc vang lên bên tai cô: “Chậc chậc, người cũng đã bị cậu làm cho hôn mê rồi, đúng là cái đồ không biết thương hương tiếc ngọc.”
Người đàn ông phía sau đang ôm lấy cô không ngừng rút ra thọc vào, giọng nói lạnh lùng tràn đầy du͙© vọиɠ: "Cút đi."
Sau đó là một giọng nói thứ ba: "Con đĩ này cũng là một cô nàng quyến rũ đấy, cô ta hôn mê, mà nước ở trong âʍ ɦộ vẫn không ngừng chảy ra, đúng là vưu vật trời sinh.”
Giọng nói có chút quen thuộc cười lạnh một tiếng: “Anh hai đừng có bắt bẻ người khác, anh cũng đã bắn hai lần, chứng tỏ cô nàng này được lắm.”
“Anh hai, ba người chúng ta cùng chơi một lúc nhé?” Giọng nói xa lạ mà quen thuộc với Sở Dao mang theo ý trêu chọc: “Tiểu Lục, tìm cách đánh thức cô ấy dậy đi, tôi muốn đυ. ở trong miệng cô ấy.”
Khi Sơ Dao nghe thấy điều này, cô cảm thấy căng thẳng, chuyện gì đang xảy ra vậy, đây có phải kịch bản dành cho 4P không?
Khi cô căng thẳng , hoa huyệt co thắt vài cái, bao bọc lấy người đàn ông đang chơi cô. Anh ta khẽ rít một hơi, giọng nói lạnh lùng đầy du͙© vọиɠ, anh khẽ mắng bên tai cô: “Con đĩ này mυ'ŧ nhẹ thôi.” Người đàn ông vừa dứt lời, tốc độ ra vào của gậy thịt lại tăng gấp đôi, Sở Dao bị nắc mạnh đến nỗi khẽ kêu lên một tiếng a a,
Âʍ ɦộ theo bản năng co rút lại, cự vật không có cách nào di chuyển trong âʍ ɦộ, người kia dùng sức một cái suýt chút nữa thì đυ. bay cô.
Nhưng đúng lúc này bàn tay to của người đàn ông giữ chặt lấy chiếc eo thon của cô, côn ŧᏂịŧ xuyên qua hoa tâm đâm thẳng vào.
Côn ŧᏂịŧ đâm vào miệng tử ©υиɠ, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đặc sệt bắn vào, toàn thân Sở Dao run rẩy, bụng dưới không tự chủ mà co thắt, một cột nước trong suốt từ trong lỗ phun ra.
"Mẹ kiếp! Lại bắn ra rồi! Anh hai, anh xong chưa? Em không nhịn được.“Chưa.” Người đàn ông vừa mới bắn xong, gậy thịt đã lại cứng, đứng dậy ôm cô gái vào lòng như thể xi tiểu cho trẻ.
Anh bước đến chiếc sofa dành cho hai người ở góc trong cùng của phòng Vip, né tránh Kỳ Cảnh và Sở Dục thò tới theo mùi.
Tư Thừa vừa đi vừa nện bướm nhỏ còn chưa hoàn toàn thoát khỏi cao trào, bỏ lại một câu về phía sau: “Các cậu lần sau đi.”
Nói xong, anh đặt người lên sofa, hai tay bóp eo thon của cô gái, bày cô thành tư thế quỳ bò, vỗ bàn tay to lên cặp mông trắng như tuyết đang vểnh cao, gậy thịt nóng bỏng thô bạo thọc rút va chạm.
Đầu óc Sở Dao vốn hơi tỉnh táo một chút, lại hoàn toàn mất đi lý trí dưới thế tấn công khuấy đảo mãnh liệt của người đàn ông.