Mạt Thế - Người Đứng Đắn Ai Lại Viết Nhật Ký

Chương 19

Chỉ một phút, chỉ là chuyện một chút, chỉ cần nhịn một phút.

Nhưng cảm giác chạm vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của người thân vô cùng ghê tởm, nắm tay cô giống như nắm một con sên khổng lồ, cô cố gắng nhẫn nhịn nhưng trong lòng lại kích động không ngừng.

Cảm giác thật sự rất tồi tệ.

Kiều Tây nhắm chặt mắt, cây gậy dài trong tay nửa cứng nửa mềm, có kích thước dài, cô dùng cảm giác để tìm hướng của toilet.

“ Kiều Tây.”

“ Dạ ?”

“Giữ lấy.” Thẩm Tùy giọng nói khàn khàn lạnh lùng:

“ Mở mắt ra, nhìn đi.”

“ Anh trai….”

“ Nhìn đi….”

Không xấu, nhưng khiến cô có cảm giác kì lạ, vừa mở mắt ra, cô cảm giác như bị hàng ngàn mũi kim đâm vào, thực sự muốn khóc.”

Tối qua chỉ thấy ở giữa hai chân người đàn ông, hiện tại cầm trên tay, hình ảnh đập thẳng vào mắt cô. Kiều Tây không hiểu tại sao Thẩm Tùy trẻ tuổi đẹp trai lại có một thứ kỳ lạ như vậy.

Nó làm giảm đi giá trị nhan sắc của hắn.

Ngoài ra còn có hai túi nặng treo ở trên đó, hình dạng căng đầy.

“ Anh…anh tiểu đi.” Kiều Tây run rẩy ngẩng đầu nhìn anh:

“Tại sao anh còn không tiểu….”

Dươиɠ ѵậŧ trong tay đột nhiên nhảy lên, qυყ đầυ rung lên.

Dươиɠ ѵậŧ đang lắc lư dữ dội, đập mạnh vào lòng bàn tay trắng nõn và mềm mại của cô, Kiều Tây bối rối nhìn nó, những đường gân nổi đầy lên, cứng ngắc và hếch lên, nó dày đến khó tin.

Cô đột nhiên bỏ tay ra.

Bạch!

Dươиɠ ѵậŧ thô to đập mạnh vào bụng dưới, mắt ngựa mở ra, một dòng dịch lớn trong suốt bắn ra ngoài.

“uh…” Người đàn ông thở hổn hển đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Thứ kia vẫn đang phập phồng, giống như một con dã thú hung dữ điên cuồng, sắp mất khống chế, không ngừng giương móng vuốt sắc nhọn về phía cô!

“Uh…” Trán hắn mồ hôi ướt đẫm, cắt chặt răng, mấy giây sau liền không nhịn được nữa:

“ Mẹ kiếp!”

Những ngón tay trên tay phải của hắn cong lại thành lại móng vuốt, nắm lấy vai Kiều Tây, nhẹ nhàng kéo cô vào trong vòng tay của mình.

“ Anh trai, anh…” Kiều Tây trong lòng chấn động, cơ thể run rẩy:

“ Đừng như vậy….”

Du͙© vọиɠ cháy bỏng ập vào háng hắn như con đập lớn bị vỡ đê, lấy đi lý trí của hắn. Tinh dầu ấm áp và thơm ngát, trong l*иg ngực lại mềm mại, tỏa ra hương thơm cơ thể nữ tính độc đáo và tươi mát.”

Sợi dây trong tâm trí anh đã bị kéo căng đến cực hạn, gần như đứt lìa, Thẩm Tùy giữ chặt, lại khoác lên mình chiếc áo kiềm chế và nhẫn nhịn.

“ Xoa xoa nó, Kiều Kiều.” Đôi môi mỏng lướt qua vành tai cô gái, nắm lấy tay cô đặt lên qυყ đầυ nóng bỏng.

Nó thật to và nóng, hơi nóng từ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đốt cháy tận đáy lòng Kiều Tây, đốt lên ngọn lửa hoảng sợ.

“ Đừng sợ……”

Anh dùng ngón tay nâng cằm cô lên, nhìn xuống đôi mắt đen láy phủ đầy sương mù, khóe miệng nở một nụ cười:

“ Anh trai hình như bệnh rồi, cần em giúp đỡ.”

“ Bệnh rồi?” Cô hình như không quá tin, “ Sao lại bệnh rồi?”

“ Quái vật hôm qua đánh lén tôi, các chi trước của nó có virus.”

Đầu ngón tay chạm vào làn da non nớt của cô gái, lực nhẹ hơn, cảm nhận một tấc mềm mại, Thẩm Tùy mê mẩn nói:

“ Em đoán xem trong nhà khi của nhà máy lọc nước, anh trai đã nhìn thấy đôi nam nữ bị quái vật tấn công đang làm gì?’

Não của Kiều Tây không còn hoạt động nữa:

“ Làm gì?”

“ Đang làʍ t̠ìиɦ.” Nhìn cô càng nhiều , dưới đôi mắt bối rối, lời nói của hắn rất rõ ràng:

“ Bọn họ đang làʍ t̠ìиɦ.”