Bất Diệt Chiến Thần

Chương 59: Nhân trung chi hoàng

Nhưng hắn nghĩ lại...

Hắn thức tỉnh có chút không bình thường, hơn nữa nói ra sẽ bộc lộ răng thú, đến lúc đó dẫn tới người ngoài mơ ước thì làm sao bây giờ? Hơn nữa trên cổ hắn không có ấn ký huyết mạch, có thể sẽ bị người thần miếu coi là chuột bạch nghiên cứu hay không?

Trong nháy mắt hắn quyết định chủ ý, sờ mũi nhìn hài đồng Liễu gia nói:

- Làm sao có thể là huyết mạch tứ phẩm chứ? Vừa rồi ta cảm giác huyết dịch của đứa bé này sôi trào rất lợi hại, tế đàn cũng chấn động mấy lần nha.

Nghe vậy, ánh mắt của Liễu Di và Hồng lão lại ảm đạm, tất cả mọi người thu hồi ánh mắt, nhìn về phía hài tử kia, muốn xem có phải nhìn lầm rồi hay không.

Nhìn hoài vẫn là ấn ký lục sắc, Liễu Di bất đắc dĩ bái tạ ba lão giả thần điện, mang theo mọi người rời đi. Mặc dù không phải huyết mạch lực thất phẩm, nhưng có thể thức tỉnh một huyết mạch tứ phẩm cũng xem như không tệ, nếu đào tạo tốt, Liễu gia sẽ gia tăng một cường giả.

Trên quảng trường đã sớm vây rất nhiều người, tất cả đều hiếu kỳ và kinh nghi. Bởi vì lúc hài đồng Triệu gia thức tỉnh, bên ngoài thần miếu sáng lên tia sáng chói mắt.

Vừa hài đồng Liễu gia và Lục Phi Dương thức tỉnh, tia sáng càng chói mắt, điều này nói rõ tổng cộng có hai đứa bé thức tỉnh huyết mạch cường đại.

Ấn ký màu xanh trên cổ hài đồng Triệu gia bị người thấy được, một huyết mạch ngũ phẩm dẫn tới cả quảng trường sôi trào. Lúc này hài đồng Liễu gia đi ra, lại dẫn tới xôn xao, là huyết mạch tứ phẩm? Vừa rồi thần miếu phát sáng, là làm mọi người mở mắt không ra nha.

Nhưng bất luận nói như thế nào, lần này Vũ Lăng Thành thức tỉnh hai chiến sĩ huyết mạch, đây là một chuyện vui, cả quảng trường cực kỳ náo nhiệt, nghị luận không dứt.

Đám người Liễu Di bảo hộ hài đồng thức tỉnh huyết mạch trở về Liễu gia, Lục Phi Dương yên lặng suy nghĩ, không có tâm tình đi nhìn người trong quảng trường, trầm mặc trở về Liễu gia.

- Lục Phi Dương?

Hắn không biết là, trong đám đông có một người nghiến răng nghiến lợi. Nếu như Lục Phi Dương nhìn thấy người nọ mà nói... Nhất định sẽ tràn đầy sát ý, bởi vì người này chính là Địch Hỏa, con trai lớn của Địch Bá.

Địch Hỏa lại gia nhập Triệu gia, hắn mặc chiến giáp màu xanh, bên cạnh còn có mấy người trẻ tuổi, toàn bộ đều mặc chiến giáp màu xanh của Triệu gia.

- Địch Hỏa, làm sao vậy?

Đợi đám người Lục Phi Dương đi xa, một người trẻ tuổi anh tuấn ở bên cạnh Địch Hỏa nghi hoặc hỏi. Địch Hỏa thu hồi ánh mắt, cung kính chắp tay nói:

- Duệ thiếu, người vừa rồi chính là Lục Phi Dương, từng đại khai sát giới ở trong bộ lạc của chúng ta. Nếu không phải ta chạy nhanh, thì lúc này cũng không có cơ hội đi theo Duệ thiếu rồi.

- Vậy sao?

Khóe miệng người trẻ tuổi lộ ra lãnh ý, vỗ vỗ bả vai Địch Hỏa nói:

- Địch Hỏa, đừng nóng vội, người này chẳng qua là khách khanh của Liễu gia, dù gϊếŧ Liễu gia cũng sẽ không nói cái gì. Như vậy đi... Ngươi trở về phái người nhìn chằm chằm hắn, chỉ cần hắn ra khỏi thành, ta sẽ dẫn người giúp ngươi thủ tiêu hắn.

- Đa tạ Duệ thiếu!

Địch Hỏa vội vàng bái tạ, Duệ thiếu này là đệ nhất thiếu gia của Triệu gia, thiên tài tư chất cao nhất Vũ Lăng Thành. Mới hai mươi mốt tuổi đã đột phá Thần Hải cảnh, chỉ cần hắn xuất thủ, Lục Phi Dương hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Đi thôi, Liễu gia chỉ thức tỉnh một huyết mạch tứ phẩm, không có gì đẹp mắt.

Duệ thiếu vung tay, sắc mặt vui mừng mang theo một đám người trẻ tuổi trở về Triệu gia. Lần này Triệu gia thức tỉnh một huyết mạch ngũ phẩm, Triệu gia có thể đi theo nước lên thì thuyền lên, nói không chừng rất nhanh Vũ Lăng Thành này phải đổi chủ rồi.

...

Sau khi tiến vào Liễu gia, Liễu Di vội vã mang theo hài đồng kia đi hậu viện, Lục Phi Dương thì nghi hoặc đi về Khách đường.

- Tỷ tỷ!

Ngoài cửa Khách đường đứng một thiếu nữ, chống quải trượng, mang theo khăn che mặt, Lục Phi Dương thấy Lục Linh liền kêu một tiếng, vẻ mặt hổ thẹn đứng tại chỗ.

Lục Linh nhìn lên cổ Lục Phi Dương, nàng nhìn mấy lần, đôi mắt có chút ảm đạm, quải trượng trong tay vô lực rơi xuống. Thân thể mềm mại của nàng rung động, không dám tin lẩm bẩm:

- Làm sao có thể thức tỉnh thất bại, làm sao có thể thất bại được? Không có khả năng, không có khả năng...

Thấy thân thể mềm mại của Lục Linh rung động, lảo đảo muốn ngã, Lục Phi Dương sợ hãi chạy qua đỡ lấy nàng.

Lục Linh nhìn chằm chằm cổ của Lục Phi Dương, vẫn còn có chút không dám tin hỏi:

- Lục Phi Dương, đệ thức tỉnh thất bại?

- Đệ... cũng không biết!

Lục Phi Dương không biết giải thích như thế nào, suy nghĩ một chút mới nói:

- Tỷ tỷ, chúng ta vào nhà nói đi.

- Uh?

Đôi mắt Lục Linh có chút thần thái, nàng cầm lấy quải trượng đi vào tiểu viện. Lục Phi Dương đóng cửa lại, sau đó giải thích cho Lục Linh chuyện đã xảy ra ở trong thần miếu.

- Răng thú? Lúc đệ thức tỉnh huyết mạch bị răng thú quấy nhiễu?

Nghe đến đó, đôi mắt của Lục Linh có chút tức giận, khổ sở thở dài nói:

- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đệ có thể thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch bát phẩm, nhận được một thần kỹ huyết mạch bát phẩm... Thần Khải. Phóng thích Thần Khải, toàn bộ Vũ Lăng Thành không ai có thể phá được phòng ngự của đệ, lần này bị răng thú hại thảm rồi!

- Huyết mạch bát phẩm? Thần kỹ huyết mạch Thần Khải?

Đôi mắt của Lục Phi Dương mở tròn xoe, đẳng cấp huyết mạch cao nhất chính là cửu phẩm, nếu như hắn thức tỉnh huyết mạch bát phẩm, phỏng chừng ba Vương tộc ngũ phẩm ở Bắc Mạc cũng sẽ quỳ cầu hắn gia nhập gia tộc mình nha?

- Tỷ, vì sao tỷ khẳng định như thế!

Lục Phi Dương hỏi.

Lục Linh giải thích:

- Bởi vì chúng ta là con cháu trực hệ của Lục gia, Lục gia là một trong thập đại gia tộc huyết mạch mạnh nhất Trung Châu. Phàm là nam tử trực hệ Lục gia, cơ bản đều có thể thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch, có được Thần Khải thần kỹ. Kim Cương Huyết Mạch là huyết mạch phòng ngự mạnh nhất Trung Châu, phụ thân chính là thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch, hắn ở dưới tình huống sử dụng thần kỹ huyết mạch, có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh!

- Oanh!

Trong đầu Lục Phi Dương tựa như có sấm sét giữa trời quang, toàn thân run rẩy dữ dội. Phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng lại thật là Nhân Hoàng cảnh, là nhân trung chi hoàng.