Bất Diệt Chiến Thần

Chương 58: Thức tỉnh thất bại?

Từ từ bạch quang càng ngày càng sáng, Lục Phi Dương nhắm mắt lại cũng có thể cảm thụ bạch quang chói mắt. Ở dưới lực lượng thần bí bao phủ, hắn cảm giác huyết dịch toàn thân bắt đầu sôi trào, tựa như lần đầu luyện hóa Tôi Thể Đan, bất quá thân thể không có nóng rực, mà là huyết mạch toàn thân di chuyển sôi trào.

- Băng...

Đột nhiên tế đàn run lên, huyết dịch trong cơ thể Lục Phi Dương sôi trào càng lợi hại. Nội tâm của hắn mơ hồ có loại cảm giác... hắn sắp thức tỉnh huyết mạch rồi, Lục Linh không có lừa gạt hắn, hắn nhất định có thể thức tỉnh huyết mạch, còn là huyết mạch cực kỳ cường đại.

- Ôi...

Bên ngoài, ánh mắt của Liễu Di và Hồng lão nóng bỏng, thân thể mềm mại của Liễu Di rung động lên, gương mặt đỏ như hoa, đẹp đến làm cho người ghé mắt.

- Ồ?

Người xem náo nhiệt cũng dồn dập ghé mắt, lần này vận khí của Liễu gia cũng quá tốt, sắp thức tỉnh một chiến sĩ huyết mạch rồi sao?

- Oanh!

Đúng lúc này, răng thú trên cổ Lục Phi Dương phát sáng, hơn nữa không ngừng dao động. Mặc dù thân thể Lục Phi Dương không thể động, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm thụ được răng thú di động.

- Đừng động, đừng làm loạn...

Ở thời khắc mấu chốt như thế, răng thú lại xao động?

Lục Phi Dương bị dọa gần chết, cũng đừng bởi vì răng thú mà để hắn thức tỉnh huyết mạch thất bại. Trở thành chiến sĩ huyết mạch, hắn sẽ nhất phi trùng thiên, cơ hội như thế làm sao có thể bỏ qua.

- Oanh...

Đáng tiếc, răng thú vẫn không ngừng xao động, toàn thân Lục Phi Dương cứng đờ, căn bản không có biện pháp ngăn cản. Rất nhanh Lục Phi Dương cảm giác răng thú trở nên nóng rực, làn da ở ngực bỏng rát, tựa như muốn đốt cháy.

- Đông...

Tế đàn rung động kịch liệt, hơn nữa liên tục run rẩy hai lần, rõ ràng còn lợi hại hơn lúc hài đồng Triệu gia thức tỉnh.

Ba lão giả thần miếu đều đứng dậy, Liễu Di và Hồng lão mừng đến phát khóc. Dao động lợi hại như thế, chẳng lẽ có một hài đồng Liễu gia muốn thức tỉnh huyết mạch lục thất phẩm?

Lão thiên!

Nếu như thức tỉnh huyết mạch lục thất phẩm mà nói... đứa bé này của Liễu gia, tuyệt đối sẽ được chiêu vào Vương tộc ngũ phẩm toàn lực bồi dưỡng, Liễu gia cũng sẽ dựa vào một cây đại thụ, lên như diều gặp gió.

- Tình huống như thế nào?

Lúc này nội tâm của Lục Phi Dương không có chút vui mừng, bởi vì hắn cảm giác ở ngực có một dị vật khác thường tiến vào, hắn mơ hồ cảm giác có cái gì đó gầm gừ ở trong huyết mạch của hắn. Bởi vì vật kia, máu của hắn triệt để sôi trào, mạch máu thiếu chút nữa nổ tung, toàn thân đau nhức khó nhịn.

- Gắng gượng!

Lục Phi Dương biết bất kể là tình huống nào, hắn cũng không thể kêu ra tiếng, càng không thể lộn xộn. Lúc này là thời khắc quan trọng nhất của thức tỉnh huyết mạch, một khi xảy ra vấn đề, hắn có khả năng chết như thế nào cũng không biết.

Theo thời gian trôi qua, huyết dịch trong cơ thể hắn chậm rãi bình ổn, răng thú không còn nóng lên nữa, thân thể dần dần bình phục lại.

Bạch quang từ từ yếu đi, cuối cùng triệt để biến mất, Lục Phi Dương đã sớm mở mắt, xác định răng thú không còn sáng lên, thân thể có thể động, hắn mới như trút được gánh nặng.

- Lục sắc, làm sao có thể?

Ánh mắt đám người Liễu Di quét tới, chỉ thấy hài tử bên cạnh Lục Phi Dương, trên cổ chỉ có ấn ký lục sắc, tất cả mọi người, bao gồm ba lão giả thần miếu cũng nghi hoặc.

Tế đàn dao động lợi hại như thế, lại chỉ thức tỉnh huyết mạch tứ phẩm? Này không hợp với lẽ thường.

Lục Phi Dương thấy mọi người đều nhìn hài tử ở bên cạnh hắn, không có ai nhìn mình, hắn mở trừng hai mắt, nội tâm có dự cảm xấu, chẳng lẽ... hắn thức tỉnh thất bại?

Thức tỉnh huyết mạch có thành công hay không, phải xem trên cổ có ấn ký huyết mạch hay không, Lục Phi Dương không thấy cổ mình, hắn chỉ có thể đứng dậy đi về phía Hồng lão.

Hồng lão quét mắt nhìn hắn, liền không để ý nữa, tiếp tục cau mày nhìn ba hài tử kia.

Tâm Lục Phi Dương triệt để chìm xuống, xem ra trên cổ hắn không có ấn ký huyết mạch, hắn rất có thể đã thức tỉnh thất bại.

- Răng thú!

Hắn nắm chặt song quyền, cắn răng, nội tâm nổi giận hét lớn, vừa rồi hắn rõ ràng sắp thức tỉnh thành công, lại bị răng thú phá hư.

- Huyết mạch tứ phẩm? Ba vị đại nhân, này...

Liễu Di căn bản không có để ý tới Lục Phi Dương, chỉ vào hài tử kia, sau đó nhìn ba lão giả thần miếu. Một lão giả thần miếu đi đến trước mặt hài đồng, trầm giọng hỏi:

- Hài tử, lúc này trong đầu con nên có rất nhiều tin tức? Con cẩn thận suy nghĩ, đó là thần kỹ huyết mạch, con nói cho ta biết, nó là thần kỹ huyết mạch gì!

- Thần kỹ huyết mạch?

Đôi mắt của Lục Phi Dương co rụt, thân thể rung động, bởi vì hắn cảm giác trong đầu cũng xuất hiện rất nhiều tin tức. Vừa rồi hắn vẫn nghĩ sự tình thức tỉnh huyết mạch nên không để ý, lúc này vội vàng đi chải vuốt những tin tức kia.

Hài tử kia suy nghĩ một chút mới nói:

- Hình như là... Viêm Hỏa?

Nghe hài tử nói... sắc mặt Liễu Di và Hồng lão ảm đạm xuống, tộc trưởng Liễu gia, cũng chính là gia gia của Liễu Di có thần kỹ huyết mạch chính là Viêm Hỏa, đứa nhỏ này thức tỉnh huyết mạch là tứ phẩm không sai rồi.

Lão giả thần miếu gật đầu nói:

- Là huyết mạch tứ phẩm, phỏng chừng tế đàn xuất hiện một vài vấn đề, cho nên vừa rồi chấn động hơi lớn.

Hai lão giả còn lại gật đầu, Viêm Hỏa là thần kỹ huyết mạch tứ phẩm, hoàn toàn phù hợp ấn ký lục sắc trên cổ hài tử, xem ra là tế đàn có vấn đề.

- Ôi...

Bên kia, đột nhiên Lục Phi Dương phát ra tiếng kinh hô, khuôn mặt kinh ngạc, bởi vì trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều tin tức, sau khi hắn chải vuốt, phát hiện lại là thần kỹ huyết mạch... Nhiên Huyết!

Hắn có thần kỹ huyết mạch, vì sao trên cổ không có ấn ký huyết mạch? Còn có Nhiên Huyết là thần kỹ huyết mạch mấy phẩm, hắn đến cùng thức tỉnh huyết mạch mấy phẩm?

Mọi người bị tiếng kinh hô của Lục Phi Dương hấp dẫn, dồn dập nhìn tới, Liễu Di cau mày hỏi:

- Lục Phi Dương, làm sao vậy?

Lục Phi Dương vốn định nói sự tình mình có thần kỹ huyết mạch, cũng hỏi thăm lão giả thần miếu một chút.