Bất Diệt Chiến Thần

Chương 46: Nhất đao lưỡng đoạn

Lục Phi Dương cầm Thiên Lân Đao đi ra ngoài, trở lại doanh trướng của mình nghỉ ngơi, tiêu hóa tin tức mà Thái trưởng lão nói. Qua nửa canh giờ, trong cốc lại truyền tới tiếng gào của Huyền thú, Lục Phi Dương cầm đao đi ra ngoài, tiếp tục khai chiến.

Vừa rồi hắn đã chém chết hai mươi bảy con Huyền thú, nếu như thuận lợi mà nói, một hai ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch. Đến lúc đó hắn có thể về thành giao nhiệm vụ, vừa tiến vào thành tự nhiên sẽ an toàn. Dù sao hắn đã là khách khanh của Liễu gia rồi, Địch Bá không có khả năng ở trong thành công khai tấn công hắn.

Lần này Liễu Di không có đi ra quan chiến, Thái trưởng lão lại đi ra, tổ chức mấy chục người ngăn chặn Huyền thú.

Từ trong cốc lao ra vẫn là Thiết Thứ Lang, Lục Phi Dương đã có kinh nghiệm đối chiến loại Huyền thú này, có thể ung dung chém gϊếŧ, tốc độ cực kỳ nhanh.

Lần nữa đánh chết hơn hai mươi con Thiết Thứ Lang, ngoài hẽm núi lại chất đầy xác sói, bầy sói lui, Lục Phi Dương đi về nghỉ ngơi.

Lần này bầy sói cách một đoạn thời gian rất dài, ở lúc hoàng hôn mới xung kích lần nữa, Lục Phi Dương lại xuất chiến, hung mãnh đến kỳ cục, để rất nhiều quân sĩ Liễu gia nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.

- Tám mươi ba con!

Sau khi bầy sói thối lui, Lục Phi Dương hưng phấn lui xuống. Hiện tại hắn đã đánh chết tám mươi ba con Thiết Thứ Lang, hơn nữa trên người không có chút thương thế. Nếu như thuận lợi, ngày mai là hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch trở về thành rồi.

Ở ban ngày dũng mãnh thiện chiến, đãi ngộ của Lục Phi Dương được cải thiện không ít, buổi tối có người đưa thịt nướng và rượu mạnh tới cho hắn.

Lục Phi Dương vui vẻ ăn một bữa, sau đó ngồi ở trên giường tu luyện. Bây giờ hắn còn đang tu luyện kinh mạch thứ bảy, chỉ đả thông hơn phân nửa, phỏng chừng còn cần một hai ngày mới có thể triệt để đả thông.

Tu luyện tới nửa đêm, Lục Phi Dương chuẩn bị đi ngủ, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng huyên náo, còn có vô số sói tru, một lát sau thì nghe Thái trưởng lão hô to:

- Có Lang Vương dẫn đội tập kích, toàn bộ xuất chiến!

- A...

Thái trưởng lão vừa mới nói xong, mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên, còn có vô số tiếng hét kinh hoàng, Lục Phi Dương vội vàng cầm Thiên Lân Đao chạy ra khỏi lều.

- Hỏng bét, phòng tuyến bị đột phá!

Lục Phi Dương dõi mắt nhìn qua, trong cảnh đêm mông lung, hắn thấy vô số Thiết Thứ Lang đã xông vào doanh trại. Phía trước nhất có một con Lang Vương cao hơn thước, dài ba thước thế không thể ngăn cản, khí tức hung lệ kia bao phủ toàn bộ doanh trại.

Bên cửa cốc vốn có người ngày đêm thủ hộ, bị Lang Vương dẫn đội xung kích liền nhanh chóng phá vỡ. Phía sau Thiết Thứ Lang chen chúc đến, lúc này ít nhất đã chạy ra hơn hai trăm con Thiết Thứ Lang, bầy sói ở trong cốc còn liên tục không ngừng tuôn ra.

- Ngăn cửa cốc, nếu không để bầy sói lao ra toàn bộ, chúng ta đều phải chết!

Thái trưởng lão gầm gừ, cầm chiến đao lao về phía Lang Vương. Liễu Di cắn răng nhìn về phía đám người Hồng lão khẽ nói:

- Người đâu, theo ta đi ngăn cửa cốc!

Liễu Di có ân với Lục Phi Dương, Lục Phi Dương tự nhiên không có khả năng ngồi nhìn mặc kệ. Hơn nữa chờ bầy sói lao ra toàn bộ, hắn cũng có thể bị vây gϊếŧ, vì vậy hắn gầm lên:

- Di tiểu thư, ta đi với ngươi.

Lục Phi Dương đi theo Liễu Di và Hồng lão, rất nhiều võ giả Huyền Vũ cảnh đỉnh phong cũng phóng theo, ít nhất có bốn mươi năm mươi người.

Bầy sói rất nhiều, Lang Vương dẫn đội, bầy sói phía sau khẳng định sẽ hung hãn không sợ chết, lực trùng kích tuyệt đối lớn đến dọa người.

Đi cửa cốc chặn đường bầy sói là hành vi cực kỳ nguy hiểm, mấy chục người này có khả năng có đi không về, bất quá Liễu Di thân là tiểu thư tôn quý nhất Liễu gia cũng dẫn đầu xung phong, võ giả Liễu gia làm sao có thể chùn bước?

Mấy chục người một đường chém gϊếŧ, Liễu Di, Hồng lão cùng mấy người tay cầm huyền khí, thế không thể ngăn cản, nhanh chóng phóng về phía cửa cốc. Lục Phi Dương cầm Thiên Lân Đao liên tục nện bay bảy tám con Thiết Thứ Lang, đuổi theo Liễu Di.

Rất nhanh nhóm người đã tới cửa cốc, Hồng lão kêu to, trường đao bay múa đầy trời, phía trên huyền lực lấp lánh, thân thể nhỏ gầy bị bạch quang bao phủ. Hắn vận dụng một loại huyền kỹ cao thâm, trong vòng một chiêu đánh bay bốn năm con Thiết Thứ Lang, mấy con Thiết Thứ Lang phía sau cũng bị nện lui.

- Ngăn cản, tuyệt đối không thể cho một con Thiết Thứ Lang xông qua.

Liễu Di không còn dùng trường tiên đẹp mắt nữa, tay cầm một thanh lợi kiếm, xông vào tuyến đầu tiên. Nàng là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, kinh nghiệm chiến đấu cũng tạm được, mấu chốt ở chỗ nàng một thân là bảo, hơn nữa huyền kỹ cao cấp hơn võ giả Liễu gia bình thường, một người đấu ba con Thiết Thứ Lang cũng không lui lại nửa bước.

- Tốt!

Hồng lão và Liễu Di biểu hiện xuất sắc, khiến thế xông của bầy sói trì hoãn. Cửa cốc này rất hẹp, chỉ cần thành công ngăn cản Thiết Thứ Lang ở phía sau, để chúng không cách nào tham chiến, như vậy đợi Thái trưởng lão dẫn người đánh gϊếŧ Lang Vương và bầy sói xông ra, thế cục sẽ ổn định.

- Uống!

Lục Phi Dương đứng ở bên cạnh Liễu Di, Thiên Lân Đao không có huy vũ xinh đẹp, chỉ có phách chém đơn giản nhất. Tốc độ của hắn quá nhanh, lực lượng lại lớn, mỗi lần đập đều có một con Thiết Thứ Lang bị nện bay hoặc chết, hiệu suất chém gϊếŧ Thiết Thứ Lang không thua Hồng lão chút nào.

- Ô ô...

Bầy sói trong cốc nhìn thấy con đường phía trước bị ngăn cản, toàn bộ ngửa mặt lên trời gầm rú, Lang Vương ở nơi xa cũng nổi giận gầm lên. Thiết Thứ Lang ở trong cốc đều cuồng bạo, tấn công càng thêm mãnh liệt.

- A!

Một võ giả Liễu gia bị ba con Thiết Thứ Lang trên dưới đánh hội đồng, nhất thời không giữ được, hai chân bị cắn đến huyết nhục mơ hồ, sau đó cái đầu bị Thiết Thứ Lang cắn nát, phát ra tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng.

- Lục Phi Dương, đi lấp vào!

Liễu Di nhìn thấy thì nóng nảy, vạn nhất bên kia xuất hiện một chỗ trống, các nàng sẽ bị bầy sói tách ra, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

- Tránh ra!

Lục Phi Dương hét lớn, vượt qua ba tên võ giả Liễu gia đang lui về phía sau, thân thể như lưỡi kiếm sắc bén phóng đi, Thiên Lân Đao hung hăng bổ tới.

Nhất đao lưỡng đoạn!