Bất Diệt Chiến Thần

Chương 45: Ta theo ngươi xuất chiến

Mặc dù Thiên Lân Đao gãy rồi, nhưng không thể không nói là bảo đao tuyệt thế, chất liệu đặc biệt, cực kỳ sắc bén, chém sắt như chém bùn.

Lục Phi Dương có một loại đao pháp rất biếи ŧɦái, là tốc độ bổ ra chiến đao của hắn quá nhanh, cho dù cầm Thiên Lân Đao, mỗi một hơi cũng có thể bổ ra năm ba đao.

Đương nhiên, lúc này đối phó Thiết Thứ Lang, hắn cũng không có thi triển toàn lực, mỗi lần chỉ bổ ra hai đao, Thiết Thứ Lang không chết cũng thương.

Gần nửa canh giờ!

Lục Phi Dương đã đánh chết hai mươi bảy con Thiết Thứ Lang, tốc độ nhanh hơn võ giả Liễu gia ở bên cạnh rất nhiều, thậm chí Huyền Vũ cảnh đỉnh phong cũng không nhanh bằng hắn.

Cửa cốc đã chất đầy mấy trăm thi thể Thiết Thứ Lang, võ giả Liễu gia có một người bị cắn chết, mấy người thụ thương, Thiết Thứ Lang rốt cục lui vào trong cốc, biến mất không thấy.

- Thu binh, quét dọn chiến trường.

Liễu Di quát khẽ, sau đó đi vào trướng bồng của mình. Hồng lão phái người đi thu thập thi thể, trị liệu võ giả Liễu gia bị thương...

Lục Phi Dương xách đao lui xuống, vị trưởng lão Thần Hải cảnh kia đi tới, nét mặt trang nghiêm nói:

- Ngươi gọi Lục Phi Dương?

Lục Phi Dương lau máu sói trên mặt, gật đầu nói:

- Đúng vậy, đại nhân!

- Ta là Thái Huy, một trong mấy trưởng lão Ngoại đường của Liễu gia, ngươi có thể gọi ta Thái trưởng lão!

Trưởng lão Ngoại đường này hơn 40 tuổi, vóc người khôi ngô, mặc chiến giáp màu bạc của Liễu gia, tay cầm một thanh trường đao, khí thế như núi, hắn nhìn chằm chằm Lục Phi Dương nói:

- Ngươi đi theo ta.

Lục Phi Dương đàng hoàng đi theo Thái trưởng lão vào một trướng bồng, sau khi Thái trưởng lão tiến vào thì ngồi vào chủ vị, nhìn Lục Phi Dương hỏi:

- Tiểu tử, ngươi hiểu tu luyện được bao nhiêu?

Lục Phi Dương ngượng ngùng sờ mũi, nói:

- Không quá hiểu, chỉ biết tu luyện cảnh giới, hiểu chút ít tu luyện ở Huyền Vũ cảnh.

- Ân.

Thái trưởng lão hơi gật đầu, sau đó nói:

- Bây giờ ngươi ở Huyền Vũ cảnh, mới vừa tiến vào đại môn võ đạo. Chờ ngươi đạt tới Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, thì cần ngưng tụ Thần Hải, xung kích Thần Hải cảnh.

Cái này Lục Phi Dương hiểu, hắn gật đầu nhìn Thái trưởng lão. Người sau dừng một chút, lại nói:

- Đả thông kinh mạch toàn thân, huyền lực thông suốt là có thể dùng huyền lực đi ngưng tụ Thần Hải. Này nói rất đơn giản, nhưng làm lại cực kỳ khó. Trăm vạn võ giả trong các bộ lạc, có thể thành công ngưng tụ Thần Hải, nhiều nhất một ngàn người, ngươi có biết vì nguyên nhân gì không?

Có người giảng giải phương pháp tu luyện cho mình, Lục Phi Dương cầu cũng không được, hắn chắp tay nói:

- Lục Phi Dương không biết, cầu Thái trưởng lão giải thích nghi hoặc.

Thái độ của Lục Phi Dương không tệ, sắc mặt của Thái trưởng lão hơi dễ nhìn hơn, hắn giải thích:

- Ngưng tụ Thần Hải giản đơn, nhưng rất dễ dàng sụp đổ. Nếu như không có pháp môn tốt, không có đan dược quý giá, khả năng thành công ngưng tụ Thần Hải sẽ rất thấp.

Lục Phi Dương bừng tỉnh đại ngộ, Thái trưởng lão đứng dậy tiếp tục nói:

- Về phần Thần Hải cảnh xung kích Hồn Đàm cảnh, lại khó càng thêm khó. Hồn Đàm Hồn Đàm, đó là ở trong linh hồn chế tạo một cái đầm, linh hồn là căn bản của con người, một khi đột phá cảnh giới xảy ra sai lầm, sẽ rất dễ hồn phi phách tán. Cho nên đột Phá Hồn Đàm cảnh, cần các loại đan dược linh thảo quý giá. Loại đan dược hay linh thảo này, mỗi một loại đều có giá trên trời, có thể bằng một bộ lạc tích lũy tài phú trăm năm.

- Mệnh Luân cảnh, tu luyện là Mệnh Luân, chắc hẳn ngươi cũng đã được nghe nói. Võ giả tu luyện ra một Mệnh Luân, có thể gia tăng năm trăm năm thọ nguyên, Mệnh Luân cảnh đỉnh phong có ba Mệnh Luân, có được một ngàn năm trăm năm thọ nguyên!

- Nhưng ngươi có khả năng không biết, tu luyện ra một Mệnh Luân cần linh tài, ít nhất phải rút đi ba thành tài phú của Liễu gia hiện tại. Nếu như Liễu gia có ba võ giả muốn tu luyện ra Mệnh Luân, như vậy Liễu gia sẽ thành ăn mày. Hơn nữa ba võ giả tu luyện ra Mệnh Luân kia cơ hội không tới một thành. Nói cách khác, tất cả tài phú của Liễu gia cũng chưa hẳn tạo ra được một võ giả Mệnh Luân cảnh...

- A?

Lục Phi Dương kinh hãi, trước kia không ai dạy hắn kiến thức ở phương diện tu luyện, những chuyện này hắn còn là lần đầu nghe nói.

Nội tâm của hắn cực kỳ kinh ngạc, hắn biết võ đạo chi lộ cực kỳ khó khăn, lại không nghĩ rằng khó khăn đến trình độ này. Liễu gia xưng bá Vũ Lăng Thành trăm năm, có bao nhiêu mạch khoáng, bao nhiêu dược sơn, bao nhiêu tài nguyên tài phú? Lại chỉ đủ ba Hồn Đàm đỉnh phong xung kích Mệnh Luân cảnh ba lần?

Đây là Mệnh Luân cảnh, phía sau còn có Bất Diệt cảnh, Quân Hầu cảnh, Nhân Hoàng cảnh, thì cần bao nhiêu tài nguyên? Tài phú của một ngàn cái, một vạn cái Liễu gia, có thể tạo ra được sao?

Thái trưởng lão trầm mặc không nói, chờ nội tâm Lục Phi Dương bình phục kinh hãi, mới tiếp tục nói:

- Bây giờ ngươi đã rõ chưa? Không có ủng hộ của gia tộc, bất kỳ võ giả nào, dựa vào mình là không thể lấy được đại thành tựu. Lúc còn trẻ tốc độ tu luyện nhanh, nhưng dựa vào một người làm sao có thể đạt được nhiều tài nguyên như vậy? Chờ ngươi tập hợp đủ tài nguyên, tuổi đã lớn, cơ hồ không thể xung kích cảnh giới quá cao.

- Nếu muốn có được gia tộc ủng hộ, ngươi nhất định phải trung thành với gia tộc này. Trên thế giới không có bữa trưa miễn phí, đại gia tộc không có khả năng lãng phí tài nguyên ở trên người một khách khanh tùy thời có khả năng rời khỏi gia tộc. Cho nên ngươi muốn đột phá cảnh giới càng cao, có được quyền thế và địa vị lớn hơn nữa, ngươi chỉ có thể gia nhập Ngoại đường của một gia tộc, tuyên thệ thần phục gia tộc này, ngươi đã hiểu chưa?

Thái trưởng lão nói hồi lâu, cuối cùng cũng nói mục đích của mình.

Lục Phi Dương đã hiểu, nhưng hắn chỉ cười khổ chắp tay nói:

- Đa tạ Thái trưởng lão chỉ điểm, ta sẽ suy tính chuyện này.

Lục Phi Dương nói như vậy rõ ràng là uyển chuyển cự tuyệt, sắc mặt của Thái trưởng lão có chút khó coi, hắn khoát tay nói:

- Được rồi, chuyện này về sau lại nói, lát nữa ngươi có thể tự do chiến đấu, sẽ không ai ước thúc ngươi.