Ứng dụng đúng lúc phát ra lời nhắc nhở: [Nhiệm vụ tân thủ cuối cùng: mời con điếm phá trinh của chính mình, sau khi nhiệm vụ tân thủ kết thúc, ứng dụng sẽ thưởng rất nhiều điểm và kinh nghiệm]
Trong mắt Hứa Hiến Lâm lóe lên một tia sáng, khiến cậu từ trong trạng thái hỗn loạn bừng tỉnh, trong mắt tràn đầy nhiệt tình: "Đúng! Con đĩ phải mau chóng phá trinh! Như vậy, cậu mới có thể ăn dươиɠ ѵậŧ lớn, cũng ăn được rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙! Vυ' của con điếm nhờ vậy mà có thể lớn hơn, trở thành một con bò vắt sữa...”
Hai tuần sau kỳ thi giữa kỳ là lễ kỷ niệm 30 năm thành lập trường, lúc đó sẽ tổ chức một bữa tiệc hoành tráng, nhà trường cũng rất coi trọng lễ kỷ niệm này của trường, bữa tiệc sẽ được tổ chức trong giảng đường, gần như tất cả giáo viên và học sinh của trường sẽ về tham gia. Buổi dạ tiệc tại lễ đường cũng được cử hành. Tất cả giáo viên và học sinh phải trải qua các lớp tuyển chọn trước khi được lên sân khấu.
Hứa Hiến Lâm thấy ứng dụng này khuyên cậu khoe miệng hoa huyệt và cặρ √υ' to trong bữa tiệc, đồng thời phá trinh công khai, để tất cả giáo viên và học sinh trong trường biết rằng Hứa Hiến Lâm là một con đĩ lưỡng tính muốn ăn dươиɠ ѵậŧ của đàn ông càng nhiều càng tốt, và mỗi ngày đều đang cố gắng không ngừng tiến bộ.
"Tuyệt quá... Cho cả trường biết mình là một con đĩ... Mọi người sẽ nghĩ gì về một con đĩ nhỉ... Ưʍ... Ahh... Không thể đợi được nữa..."
Vào buổi sáng ngày lễ tình nhân, Lục Tục bị đánh thức bởi một nụ hôn nhẹ nhàng.
Thẩm Thanh Viễn nhẹ nhàng hôn lên môi cậu: “Tiểu Lục, đến giờ dậy rồi, thầy đã làm bữa sáng cho em rồi.”
Tên lười biếng Lục Tục hiếm khi lập tức chịu thức dậy, nhưng lúc này lại bị sự quyến rũ của vợ làm cho mê mẩn, không chút do dự đáp lại nụ hôn sâu, chỉ cảm thấy có chút chán ghét vì bản thân chưa đánh răng trước khi hôn.
Thầy Thẩm mới vừa làm xong bữa snags, lúc này đang mặc một chiếc tạp dề in hoa màu hồng Lục Tục đích thân lựa chọn cho hắn.
Sau khi hoàn toàn tỉnh dậy, Lục Tục mới nhận ra rằng thầy Thẩm không mặc gì ngoài chiếc áo len cao cổ hở lưng màu trắng và đôi tất ren trắng dưới chiếc tạp dề hoa, cặρ √υ' lớn không bị gò bó khẽ rung lên theo từng chuyển động một. Tấm lưng trắng nõn và xương cánh bướm sẵn sàng bay đi của thầy Thẩm lộ ra, bộ ngực đầy đặn thậm chí có thể nhìn thấy từ bên cạnh, Tà áo phía dưới hơi dài những cũng chỉ vừa đủ che đi cặp đùi được nâng lên bởi cặp mông tròn trịa và đường cong quyến rũ .. Bao bọc trong chiếc tất ren màu trắng là đôi chân dài thẳng tắp, cả thân người nhìn qua trông giống như một người vợ hiền thục.
Thầy Thẩm cũng đeo đôi tai mèo màu trắng do hệ thống tạo ra trên đỉnh đầu, lúc này vì nụ hôn của hắn bắt đầu khẽ run.
Lục Tục tỉnh táo đến mức không thể tỉnh táo hơn nữa, dươиɠ ѵậŧ dưới hạ bộ của cậu cũng trực tiếp dựng lên, cậu ngồi thẳng dậy và đi tới ôm lấy eo Thẩm Thanh Viễn, tấm lưng trần của thầy giáo Thẩm run lên mẫn cảm sau khi bị chạm vào.
Tay kia của Lục Tục không nhịn được chạm vào tai mèo trên đầu Thẩm Thanh Viễn, tai mèo do hệ thống tạo ra không phải là đạo cụ biểu diễn mà là một bộ phận bổ sung cho cơ thể người dùng, tai mèo của Thẩm Thanh Viễn có cảm giác rất tốt, Những sợi lông mềm mại và tinh tế dính vào tay Lục Tục khiến cậu không nỡ rời đôi tai dễ thương này ra.
Thẩm Thanh Viễn nhìn cậu vuốt ve một cái má liền lập tức đỏ lên, những sợi lông quấn quanh cánh tay Lục Tục, chui vào tay áo ngủ của cậu.
Sau khi nhìn kỹ một lượt, Lục Tục nhận ra một chiếc đuôi mèo trắng xinh đẹp đang cố chui vào ống tay áo và dịu dàng quấn lấy cánh tay cậu.
"Ưʍ. . . Lục Tục. . . Đừng sờ lỗ tai nữa, cảm giác rất kỳ lạ a. . . Cái đuôi cũng bị mất khống chế rồi. . .