Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 79: Khách đến nhà

Thời gian trong phút chốc mà trôi qua , khi ánh nắng của mặt trời đã lên vào giữa trưa tia sáng gay gắt ấy chiếu vào một căn phòng sang trọng được trang trí theo phong cách châu âu .

Trên chiếc giường ấy có hai thân thể khá là quen thuộc đang ôm chầm lấy nhau mà ngủ , hình ảnh mà thật sự làm cho người ta lầm tưởng rằng họ là một đôi vợ chồng mới cưới .

----- Cốc …cốc…cốc.!------

Tiếng đập cửa vang lên đánh tang đi bầu không khí yên lặng vốn có ,Tiếng đập cửa càng dữ dội và to hơn lan truyền vào bên trong .

Hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang ôm chầm lấy nhau kia củng chợt tĩnh dậy , Lục Lâm Phong lười biến mở đôi mắt trong rất là khó chịu .

Lục Lâm Phong hướng ánh mắt hình viên đạn ra phía bên ngoài liền nói .

---- Ai thế ?-----

Tuy là câu nói ngắn ngũi đầy đơn giãn nhưng bầu không khí ấy là cho bản thân Cố Giai Giai nằm bên cạnh củng thấy rùng cả người .

Người ở phía bên ngoài đáp .

----- Hai cô cậu có biết lúc này là giờ nào rồi không ? Còn nằm trong đó không chịu xuống dùng cơm nữa !-----

Nghe được giọng nói có một chút hờn dỗi truyền vào bên trong làm cho Lục Lâm Phong hòa tan đi hết vẽ bực mình trên khuôn mặt .

Giọng nói này không phải là Bà Lục thì còn ai vào đấy chứ , Cố Giai Giai củng vội vã ngồi dậy tìm một chiếc váy dài rồi nhanh chóng đi vào nhà tắm .

Lục Lâm Phong thấy cô như thế liền hướng ánh mắt về phía bên ngoài đáp .

---- Con biết rồi ! Con với Giai Giai xuống ngay !-----

Có lẽ đây chỉ là một cuộc nói chuyện bình thường , nhưng nếu ai để ý thì cách xưng hô của Bà Lục và Lâm Phong với Cố Giai Giai có một chuta khác thường .

Nghe được câu trả lời của Lục Lâm Phong thì bên ngoài củng không còn tiếng đáp lời .

Lục Lâm Phong củng liền lười biến mà đứng dậy khoắc trên mình một bộ đồ sang trọng rồi ngồi tại chiếc giường hình như là đợi Giai Giai thì phải .

Một lác lâu chợt có tiếng mở cửa vang lên Cố Giai Giai bước ra ngoài trông dáng vẽ rất bình thường những khoắc trên mình một chiếc váy màu đen dài qua đầu gối trông rất sang trọng .

Hắn thấy hình dáng của cô như thế thì củng thất thần trong vài giây , Lục Lâm Phong liền nhanh chóng đứng dậy nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia mà cùng đi ra bên ngoài .

Thấy hành động này của hắn bản thân cô củng không thèm nói cái gì , bời vì theo cô nghĩ mối quan hệ mập mờ này của hai người ở nơi đây ai mà chẳng biết chứ .

Khí bước xuống dưới nhà ăn chợt thấy hình dáng của Bà Lục đang ngồi uy nghiêm trước chiếc bàn mà nhìn chầm chú vào hai người .

Cố Giai Giai thấy như thế thì củng khá là sợ hãi liền nhanh chóng cúi cái đầu nhỏ ấy xuống mặc cho Lục Lâm Phong nắm tay của mình mà đi tới bàn ăn .

Hai người ngồi xuống phía bên tay phải của Bà Lục hắn nhìn xung quanh bàn ăn cảm thấy còn có hai chiếc ghế và trên bàn hôm nay thức ăn nhiều hơn mình thường .

Lục Lâm Phong lười biến hỏi .

---- Hôm nay nhà mình có khách hay sao ? Con nhóc kia đâu rồi ?-----

Nghe được lời nói này thì không cần suy nghĩ củng biết là hỏi ai , Bà Lục liếc sang hai người một cái liền đáp .

-----Con bé bảo hôm nay nhà có bạn tới chơi nên đi đón rồi chắc củng gần tới nơi !------

Lục Lâm Phong không kiềm nổi hướng thú liền nói .

---- Thật muốn nhanh chóng xem thử vị khách này là ai ? Hiếm lắm mới thấy con nhóc ướng bướng ấy dẫn bạn về nhà !-----

Trong khi mấy người đang nói chuyện rất châm chú ở bên trong , thì nhìn ra phía bên ngoài khoảng vài trăm mét thì có hai hình dáng đang đi vào bên trong .