Phía bên ngoài căn biệt thự sang trọng được trang trí theo phong cách châu âu ấy có hai người đang đứng phía bên ngoài .
Hình dáng này nếu có Lục Lâm Phong và Cố Giai Giai ở đây thì chắc hẳn sẽ biết rõ nếu không phải Lục Gia Nhi và Cố Thực Dực thì còn ai vào đây chứ .
Nhưng tại sao hai người này lại quen biết với nhau chứ ,nói thật là dài dòng nhưng củng khá là đơn giãn bỡi vì hai người cùng học chung một nơi nên củng khá quen biết .
Hai người từ bên ngoài mà chậm rãi bước vào , phải nói Cố Thừc Dực chưa bao giờ đi vào một nơi sang trọng như thế này nên có một chút không quen .
Thấy Cố Thừa Dực như thế thì Lục Gia Nhi liền nói .
---- Cậu mau đi theo mình vào trong , người nhà mình rất tốt cậu không cần phải ngại ?------
Cố Thừa Dực củng chỉ biết là cùng học chung một nơi chỉ biết cô gái đứng trước mặt là một vị tiểu thư nào đó mà thôi .
Không biết là vô tình hay cố ý mà Lục Gia Nhi luôn muốn nói chuyện với Cố Thừa Dực và củng rất nhiệt tình nên củng không phản kháng .
Cố Thừa Dực nở nụ cười nhẹ đáp .
----- Được ! Mình biết rồi !----
Cố Thừa Dực ngẩn đầu lên nhìn về phía sau hướng Lục Gia Nhi mà bước đi , nhưng mà khi đi được vài bước thì đôi chân vội vã ngưng lại .
Hình dáng này không phải là người chị thân thiết và yêu mến nhất của mình hay sao chứ , tại sao lại ở đây .
Cố Thừa Dực nhìn xung quanh một cái thấy có rất nhiều người đang làm chỉ có ba người đang ngồi ung dung trên chiếc bàn ăn .
Đến lúc này cho dù suy nghĩ bằng ngón chân thì củng biết là có việc gì đó không hay , phía trước thấy Cố Thừa Dực ngừng lại thì Lục Gia Nhi liền vội nói .
----Thừa Dực ! Cậu bị làm sao thế ?-----
Câu nói này làm cho Cố Thừa Dực thoát khỏi suy nghĩ của mình mà đáp .
---- Mấy người đó là người nhà của cậu à !-----
Nghe được câu nói này Lục Gia Nhi tưởng rằng là Cố Thừa Dực đang lo lắng nên nở nụ cười đáp lời.
----- Người đàn ông kia là anh trai mình , còn vị phụ nữ trung niên là mẹ của mình , à mà còn vị con gái bận chiếc váy đen thì cậu đừng quan tâm làm gì !-----
Nghe được câu nói này thì bản thân Cố Thừa Dực càng thêm lo lắng có một chút bất an , bỡi theo suy nghĩ là nếu Cố Giai Giai không có địa vị gì tại sao lại ngồi ở nơi đó .
Cố Thừa Dực lạ nở nụ cười nhạt đáp lời .
------ Cậu đùa với mình à ? Nếu cô gái kia không phải người thân của cậu tại sao lại được ngồi ở nơi đó chứ ?-----
Nghe được lời nói này của Cố Thừa Dực có một chút không vui nên bản thân Lục Gia Nhi củng rất khó chịu mà hậm hực đáp .
----- Cô gái đó lúc trước chỉ là một người làm ở nơi đây ,nhưng mà luôn tìm cách tiếp cận và trèo lên giường anh trai tôi nên mới được như thế đấy ! Chứ bản thân mình và mẹ chẳng quan tâm việc này lắm ! Vài hôm nào chán lại vứt bỏ ấy mà cậu đừng quan tâm !-----
Lời nói này của Lục Gia Nhi như một con dao hung hăn đâm vào lòng Cố Thừa Dực vậy , người chị mà mình kính trọng và yêu mến như thế lại được người khác dùng lời lẽ kinh bỉ như thế để hình dung.
Giọng nói nói của Lục Gia Nhi làm bản thân Cố Thừc Dực chấn động trong lòng nhưng mà càng thêm tin tưởng .
Bỡi vì lúc trước Cố Giai Giai nói rằng đi làm trên thành phố , nhưng mà bây giờ chị của mình đang ăn mặt sang trọng ngồi trong cái biệt thự sang trọng này cùng người nhà Lục Gia Nhi .
Cố Thừa Dực lạnh nhạt đáp lời.
—Được ! Chúng ta cùng vào trong !-----