Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 50: Tài nịnh hót 2

Bầu trời đã dần về đêm khuya , trên bầu trời mặt trăng tròn đang tỏa ánh sáng , những ngôi sao nhỏ xung quanh đang đua nhau mà tỏa sáng .

Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua từng cành cây ngọn cỏ làm cho không khí càng thêm dễ chịu hơn , dưới một căn biệt thự rộng lớn ấy xung quanh có những vệ sĩ đang bảo vệ làm người không biết tưởng rẳng bên trong bảo vệ nhân vật quan trọng .

Bên trong căn biệt thự ấy , ở trong căn phòng sang trọng được trang trí theo phong cách châu âu , nhìn vào phía trong có hai hình dáng khá quan quen thuộc đang rất thân mật nếu xem kỹ không ai khác chính là Cố Giai Giai và Lục Lâm Phong .

Lục Lâm Phong nghe được lời đầy giả tạo này của Cố Giai Giai thì liền hừ lạnh một cái mà thôi , bản thân Lục Lâm Phong hắn nếu không nhìn được mấy cái cử chỉ đầy non nớt của Cố Giai Giai thì không biết là bản thân đã chết bao nhiêu lần rồi .

Lục Lâm Phong lạnh lùng nhìn Cố Giai Giai nói .

----- Cô mau thu cái nụ cười đầy giả tạo đó cho tôi ! Cô hãy làm tốt thân phận của mình thì bản thân được nhàn nhã một chút đấy !----

Cố Giai Giai đang dùng hai bàn tay mềm mại ấy mà xoa bóp đôi vai rắn chắt ấy , nhưng mà khi cô nghe được lời nói này của Lục Lâm Phong củng không muốn cười hoặc nói thêm gì nữa .

Bầu không khí ấy chợt yên tĩnh đến mực lạ thường , bản thân Lục Lâm Phong không dám nói chuyện thì cô củng không mở lời .

Lục Lâm Phong cảm thấy biểu cảm của Cố Giai Giai trong lòng thấy có chút gì đó không vui , nhưng bản thân hắn không biết cách làm phụ nữ vui vẽ một chút gì cả , phải nói là hắn không hiểu tâm ý của phụ nữ .

Lục Lâm Phong lạnh lùng dùng bàn tay to lớn ấy nắm lấy Cố Giai Giai kéo về phía mình liền nhẹ nhàng nói .

-------Ngày mai cô muốn ra ngoài củng được , những mà phải cho vài vệ sĩ và quản gia đi cùng !-----

Cố Giai Giai nghe được lời nói của hắn không suy nghĩ gì liền đáp .

----- Được ! Tôi biết rồi anh không cần lo lắng !-----

Cố Giai Giai nói ra những lời này củng chỉ vì muốn xoa dịu hắn mà thôi , chứ bản thân cô thừa biết là hắn muốn cho người theo khiến bản thân Giai Giai không đi đâu được .

Trong lòng Cố Giai Giai bây giờ rất mong muốn bỏ trốn khỏi nơi này mà thôi , bỡi vì không ai muốn bị giam giữ không có một chút tự do gì cả .

Nhìn thấy được ánh mắt đầy trầm luân kia của Cố Giai Giai , Lục Lâm Phong liền dùng bàn tay to lớn ấy mà vuốt ve chiếc đầu nhỏ nhắn ấy của Cố Giai Giai .

Lục Lâm Phong nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ấy của Cố Giai Giai đáp .

-------Cô giúp tôi thỏa mái một chút ! Nếu làm tốt tôi sẽ cho cô tự do ra khỏi nơi này nhưng trước trời tối phải về nơi này !--------

Lục Lâm Phong nói xong thì khuôn mặt hắn liền giản ra trông tư thái rất thoải mái, bàn tay to lớn ấy củng Lục Lâm Phong vuốt ve mái tóc của Cố Giai Giai , trông giống như là đang vuốt ve thú cưng .

Cố Giai Giai nghe được những lời này của hắn thì trong lòng liền vui vẽ hẳn lên , bỡi theo Giai Giai nghĩ cho dù Lục Lâm Phong không đưa ra điều kiện gì thì cô vẩn phải ngoan ngoãn làm theo .

Nhưng hôm nay cô có cơ hội được tự do, nhưng mà không vì thế mà cô lại có suy nghĩ tốt về hắn ,Cố Giai Giai trong lòng vẩn nghĩ hắn là tên ác ma khốn kiếp chết tiệt mà thôi .

Cố Giai Giai nở một nụ cười xinh đẹp có phần quyến rủ nhìn Lục Lâm Phong đáp .

--------Hôm nay tôi rất muốn giúp anh thỏa mái , nhưng mà cơ thể tôi nơi đó vẩn còn đau lắm , anh có thể tạm bỏ qua cho tôi hôm nay được không ?-------