Âu treo đầy đèn màu. Loại lâu đài như này mua thì rẻ, nhưng đắt ở phí bảo trì, dù là phí sửa chữa hay tiền thuế, đều không phải thứ người bình thường có thể chi trả, khiến người ta sau khi nhìn xong tòa lâu đài, càng không nhịn được trầm trồ về độ giàu có phô trương nhà họ Ôn.
Phía trước lâu đài là một vườn hoa không nhỏ. Vì toàn bộ lâu đài đều ở trên núi nên vườn hoa được sửa thành hình bậc thang, từ xa nhìn vào, vườn hoa hiện ra mấy chữ lớn “Hậu đức tải vật”.
Trước mắt Phó Như Niên và Tống Quân là vị trí bên ngoài, chắc là bãi đỗ xe trước vườn hoa.
Lúc này đã có rất nhiều người đến.
Phó Như Niên tùy tiện quét mắt ra xung quanh, liền nhìn thấy rất nhiều ông trùm kinh doanh quen mặt, bất kể là người nào xách ra ngoài, đều là đối tượng khiến người bình thường sùng bái ngưỡng mộ.
Ngoài ra, còn có những ảnh đế ảnh hậu nổi tiếng giới giải trí, cùng với một vài minh tinh đang bạo, chỉ là hầu hết bọn họ đều là bạn đồng hành của các đại lão kinh doanh.
Phó Như Niên líu lưỡi không nói nên lời.
Đây mới chỉ là một bữa tiệc đính hôn mà thôi... Chẳng trách Thu Triều lúc trước vẫn còn đối với cậu che giấu chút biểu tình hảo cảm, ngay sau khi quen biết Ôn Yến Minh, lưu loát gọn ghẽ đá cậu sang một bên.
Tống Quân khóa xe: “Đi thôi.”
Phó Như Niên: “Ừ.”
Cũng may Tống Quân cố ý đến đón cậu, nếu không để Phó Như Niên gọi taxi đến đây, phỏng chừng sẽ bị bu lại vây xem.
Hai người cùng nhau đi về phía lâu đài.
Trước cửa lâu đài trải thảm đỏ, mọi người bước qua vườn hoa, tập trung lại cùng nhau, lấy ra thiệp mời chậm rãi đi vào.
Trong lúc chờ đợi, một số doanh nhân nhận ra Tống Quân liền bước tới, hai bên trao đổi ánh mắt, mỉm cười thân thiện, mà bên này mấy người giới giải trí càng quen thuộc Tống Quân hơn, chỉ là bọn họ cũng không dám tùy ý tiến lên bắt chuyện với Tống Quân.
Cùng với đó, cũng có không ít ánh mắt đặt trên người Phó Như Niên.
Chẳng qua Phó Như Niên ở giới giải trí căn bản không gây được tiếng vang gì, không ai nhận ra cậu, lập tức cho rằng cậu là người tình mới của Tống Quân, chỉ đi theo thơm lây, đều không mấy để tâm.
Mãi cho đến khi Phó Như Niên lấy ra thiệp mời, mấy người đang mang tâm tư kia mới nhận ra rằng, Phó Như Niên thế mà là người được chân chính mời.
Tỉ mỉ nhìn lại lần nữa, bộ đồ Phó Như Niên đang mặc là mẫu mới của một thương hiệu lớn năm nay, giá trị không nhỏ, dáng người cậu lại đẹp, lớn lên trắng trẻo sạch sẽ, hai mắt hơi chống lên kɧıêυ ҡɧí©ɧ, mang đến một cảm giác khác lạ.