Dùng Dung Mạo Phục Anh

Chương 9.3

“Đừng.” Phó Như Niên vội vàng tránh sang một bên: “Tôi sai rồi... Đây dù sao cũng là tầng dưới công ty chúng tôi, thường có paparazzi ngồi canh đấy! Lúc này Tống Quân mới từ bỏ.

Phó Như Niên ngồi vào ghế phó lái, thấy Tống Quân kéo ra ghế điều khiển xe, nhịn không được cảm thán: “Cậu hai nhà họ Tống thật biết chơi.”

Cậu thắt dây an toàn lên: “Tôi cảm thấy cậu ở giới kinh doanh hơi lãng phí, hẳn là nên cùng tôi đến giới giải trí, bảo đảm sang năm cậu có thể ôm cúp vàng ảnh để trở về.”

“Cảm ơn Như Niên cổ vũ, có cơ hội nhất định sẽ đi thử. Đến lúc đó Như Niên còn phải mang tôi theo đó.” Tống Quân nhanh nhạy tâng bốc.

Phó Như Niên lười biếng đáp: “Tài nguyên của cậu hai khẳng định so với diễn viên nhỏ như tôi tốt hơn nhiều, tới lúc đó còn phải dựa vào cậu hai dẫn dắt.”

Tống Quân cười cười: “Chẳng qua cũng thật kỳ quái, cái đùi vàng tôi đây ở ngay chỗ này, cậu thế mà nhất quyết không ôm.”

Phó Như Niên liếc cậu ta một cái.

Vấn đề không phải ở đây sao?

Một cái đùi lớn như thế đặt ở chỗ này, Phó Như Niên trong nguyên tác không đi ôm, thế nhưng lại dễ dàng đáp ứng tổng giám đốc Trần tai to mặt phệ... Cũng không biết tác giả nghĩ cái gì, coi cậu là đồ ngốc sao?

Phó Như Niên thở dài.

Còn may cậu thoát khỏi kịch bản, nếu không thật đúng là đủ kinh tởm.

Xe vững vàng chạy ra khỏi tiểu khu.

Tiệc đính hôn của cậu cả nhà họ Ôn cực kỳ được coi trọng, được tổ chức tại nhà chính nhà họ Ôn. Vị trí nhà chính tương đối xa, nằm giữa lưng chừng núi, lái xe tới đó ít nhất cũng phải mất hai giờ.

Phó Như Niên lướt điện thoại một lúc, vẫn cảm thấy rất buồn chán. Cậu ngáp một cái, trực tiếp dựa vào ghế sau: “Tôi nằm một lát.”

Tống Quân đáp một tiếng, giảm tốc độ xuống cho phù hợp, lái xe cũng ổn định hơn.

Ba giờ sau.

Phó Như Niên nửa mơ nửa tỉnh, bị Tống Quân đánh thức.

Cậu híp mắt nhìn ra bên ngoài.

Lúc này sắc trời đã dần tối lại, cả thế giới thoạt nhìn đều xám xịt, chỉ có đường chân trời dán sát lên đó, xa xa còn thấy một ráng mây hồng.

Phó Như Niên dụi dụi mắt, tỉnh táo hơn mới mở cửa xe bước ra ngoài.

Nhà chính nhà họ Ôn vừa nhìn đã thấy xa hoa, là một tòa lâu đài kiểu châu