Dùng Dung Mạo Phục Anh

Chương 3.1

“Cậu quên mang đồ này.”

Giọng điệu của Sầm Dịch Ngạn nghe vô cùng xa cách.

Phó Như Niên chớp mắt mấy cái.

Cậu bỏ bàn tay đang che ở cổ xuống, dưới ánh mắt khó hiểu của tổng giám đốc Trần, đưa tay đón lấy cái dao gọt hoa quả. Lúc chạm vào chuôi dao, Phó Như Niên không kìm được, tỉnh bơ dùng ngón tay quẹt qua tay Sầm Dịch Ngạn.

Cậu luôn nhớ kỹ loại hình Sầm Dịch Ngạn thích, mềm mại nói: “Cảm ơn anh.”

Sầm Dịch Ngạn thu tay về, ánh mắt lướt qua cổ Phó Như Niên, thờ ơ trả lời: “Ừ.”

Phó Như Niên chớp mắt mấy cái, cẩn thận cất con dao gọt hoa quả đi, hai mắt óng ánh nước ngẩng đầu nhìn về phía Sầm Dịch Ngạn một cái, rồi lại nhìn về phía tổng giám đốc Trần.

Sầm Dịch Ngạn cũng nhìn về phía tổng giám đốc Trần cách đó không xa.

Ánh mắt của anh từ trước đến giờ luôn lạnh lẽo, nhìn người khác không mang theo chút độ ấm nào. tổng giám đốc Trần bị ánh mắt này nhìn chằm chằm đến mức giật nảy mình, lại nghĩ đến dấu hôn vừa rồi ở trên cổ Phó Như Niên, lại nghĩ đến lời Sầm Dịch Ngạn mới nói, lập tức đặt hai người ở chung một chỗ Sau đó không hó hé thêm gì nữa, vội vàng trở lại phòng, đóng cửa cái rầm.

Sầm Dịch Ngạn không nhìn nữa, lạnh nhạt nói: “Về nghỉ ngơi sớm đi.”

Phó Như Niên ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.”

Cậu ngược lại không ngờ rằng, Sầm Dịch Ngạn lại phát hiện ra con dao kia, còn đuổi theo... Cũng không biết bây giờ Sầm Dịch Ngạn đã đoán ra được bao nhiêu, không biết sau này có thể trêu chọc tới tay không.

Phó Như Niên có chút đau khổ nghĩ, sao Sầm Dịch Ngạn này lại không có chút tình thú gì vậy, thế mà lại thích kiểu đáng yêu trong sáng.

Dù cậu giả vờ cũng thấy rất vui.

Đúng lúc này, người đại diện Tiền Văn Truất đã đến cửa khách sạn, gọi điện cho cậu.

Phó Như Niên chào tạm biệt Sầm Dịch Ngạn, đi thang máy xuống dưới.

Sầm Dịch Ngạn quay người đi về phòng.

Anh đứng im trước cửa phòng, một hồi lâu cũng không động đậy, rồi dùng ngón tay xoa lên chỗ vừa được Phó Như Niên sờ. Mãi đến tận khi chỗ đó nóng lên, Sầm Dịch Ngạn mới phát ra một cười nhẹ không rõ.

Một bên khác, Phó Như Niên mới ra đến cửa khách sạn đã nhìn thấy xe của Tiền Văn Truất.