Định luật trong truyện tra công tiện thụ chính là: Dù cho công chính có liếc mắt đưa tình hay thậm chí lên giường với thụ khác, thì đến kết cục vẫn sẽ HE với thụ chính.
Vì thế các thụ phụ ơi, đừng vọng tưởng cua được công chính vào tay nữa.
Mà vì để tiếp cận nam chính công, cậu nam thụ phụ số ba này còn chơi trò bỏ thuốc, rồi làm đủ trò, giở đủ thủ đoạn hãm hại thụ chính nhưng đến cuối cùng vẫn không chiếm được cái liếc mắt của nam chính công.
Hủ nam thời đại xã hội chủ nghĩa Giang Lâm yêu thích tình đồng chí, luôn đi theo chủ nghĩa nhân vật chính bọn họ dành cho nhau hết rồi, không có cửa cho nam phụ đâu, bỗng cảm thấy nhức não đau tim, thở dài một cái, "tui khổ quá hà".
Khi tay cậu run run ấn vào nút xác nhận thân phận thì bảng điều khiển lóe lên ánh sáng, trên bảng giao diện các dòng chữ màu xanh liên tục nhảy ra, Giang Lâm đọc cẩn thận từng chữ cứ như hợp đồng ký giấy bán thân cho hệ thống, cậu biết rằng mình không thể quay đầu được nữa rồi.
Muốn sống lại chỉ có thể ngoan ngoãn ký khế ước làm nhiệm vụ.
"Thân phận đã được xác nhận: Nam phụ thụ số ba Giang Lâm. Xin ký chủ hãy nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ được giao."
Giọng nói hệ thống vừa kết thúc trên ô avatar vốn trống không bùm một cái hiện lên khuôn mặt thanh niên trẻ trung, cực kỳ đẹp trai tuấn tú của Giang Lâm. Cậu cảm thán hệ thống hiện đại cập nhật nhanh thật.
BÙM!!!
Một mảng ánh sáng lóe lên trong ô giao diện vật phẩm, rồi phóng tới bao trùm lấy cả người Giang Lâm. Nhưng chỉ trong một tích tắc, bùm một cái ánh sáng tan đi. Giang Lâm hết hồn, hình ảnh giao diện trên ô avatar bỗng biến hóa.
Cũng là khuôn mặt điển trai xuất chúng của cậu nhưng là trẻ trung hơn, ngây ngô hơn. Đây chẳng phải là cậu năm mười chín sao?
"Đừng lo, hệ thống chỉ chỉnh sửa một chút số liệu cơ thể cậu cho phù hợp với nhân vật mà thôi."
Một con cọp Siberia trắng nhỏ xinh xuất hiện, xung quanh nó vẫn còn những dòng điện tí tách như vừa được cập nhật năng cấp hình thái, âm thanh máy móc theo miệng nó mấp máy phát ra.
"Tôi là Hệ Thống Độc Giả Chân Ái, số hiệu BACH2008. Cậu cũng có thể gọi tôi là Bạch."
Ký chủ trước bảo tên nó khó đọc, nghe phèn quá nên cứ hay gọi nó như vậy, mặc cho nó phản đối đến bất lực mặc kệ luôn. Lâu dần cũng quen với cái xưng hô đầy tính người đó.
"Từ giờ tôi sẽ đồng hành cùng cậu trong việc thực hiện nhiệm vụ mà hệ thống chủ giao."
"Chà, bé Trắng đáng yêu quá! Mi là thực thể của hệ thống hả?"
Giang Lâm sửng sốt không ngờ hệ thống lại có bộ dáng đáng yêu chết người này. Cọp trắng con chỉ được thấy trên tivi không ngờ giờ được tận tay béo má nhéo tai.
BỐP!!!
Vuốt hổ giơ lên kèm với giọng nói lạnh lẽo.
"Xin hãy chú ý hành vi quấy rối của ký chủ sẽ làm nhiễu hệ thống... Tên của tôi là Bạch, không phải bé Trắng. Xin hãy tôn trọng hệ thống..."
Âm thanh máy móc đầy cảnh cáo.
Sao ký chủ nào cũng thích tự tiện đặt tên cho nó vậy? Nếu không phải xuất phát từ áy náy đối với ký chủ trước nó cũng không thích cái tên Bạch này đâu, chứ đừng nói chi Trắng này Trắng nọ, còn thêm từ bé nữa chứ. Có mà ký chủ bé ấy, hừ.
Hệ thống nhỏ gầm gừ trong lòng, nhưng do đã lâu chưa được nâng cấp nên chức năng cảm xúc của nó còn nhiều hạn chế không thể trực tiếp thể hiện sự bất mãn ra ngoài mặt, chỉ có thể thông qua hành động kháng cự cùng âm thanh máy móc lạnh lùng mà cảnh cáo cậu tân thủ này.
"Ồ!"
Giang Lâm xoa xoa tay, hệ thống lạnh lùng quá sờ tí cũng không cho.
Giang Lâm hai mươi mốt tuổi không chỉ là diễn viên đỉnh lưu vừa nhận được giải thưởng cao quý diễn viên trẻ xuất sắc, kiêm siêu cấp hủ nam mà còn là cậu chàng thích bông xù.
Nhìn bộ dáng đáng yêu của hệ thống cọp nhỏ, cậu hận không thể nhào qua ôm vào lòng xoa xoa vuốt vuột bộ lông dày mịn của nó. Nhưng Giang Lâm sau khi bị bộ dáng lạnh lùng của cọp nhỏ đánh gãy hứng thú thì trở về trạng thái nghiêm túc, cậu hỏi:
"Thế rốt cuộc ta phải làm nhiệm vụ gì để có thể sống lại?"
"Nhiệm vụ của cậu là giảm mức độ oán hận của antifan đối với tác giả xuống..."
Cọp nhỏ trả lời, giọng của hệ thống vẫn còn rất cứng ngắt.
Giang Lâm vòng hai tay trước ngực, cậu nhíu mày ra chiều bất lực tiếp tục trách móc:
"Tác giả chôn nhiều mìn tưới nhiều máu chó quá, hỏi sao không gây thù chuốc oán với độc giả kia chứ?. Đã thế, chương mới nhất, bà mẹ ghẻ ấy còn hành hạ không thương tiếc nam công phụ thâm tình nhất trong truyện, khiến lòng hủ nam như ta đau đớn, khó có thể tha thứ lắm đó nha..."
Nhắc đến nam phụ công, cậu lại "chấm nước mắt" mà đau lòng.
"Đúng vậy, vì tác giả đại thần ra tay quá tàn nhẫn với các nhân vật nam phụ, nên mức độ oán hận của antifan đã cao ngập trời. Vì thế nhiệm vụ chính của cậu đây là thay đổi số phận bi thảm của các nhân vật nam phụ pháo hôi giúp họ đạt được hạnh phúc, thỏa mãn antifan để từ đó kéo fan cho tác giả đại nhân. Mỗi một nhiệm vụ hoàn thành sẽ được thưởng điểm tích phân, chỉ đạt được tổng điểm yêu cầu cậu sẽ được trở về thế giới của mình."
"Vậy bao nhiêu điểm mới đạt yêu cầu?"
Cơ hội trở lại cuộc sống hiện thực bỗng chốc có cột mốc đích đến khiến trong lòng cậu tràn ngập niềm tin hi vọng, hai mắt Giang Lâm sáng lên, sự cầu sinh sự sống mãnh liệt tràn ngập trong cậu trai khiến cọp nhỏ có hơi hốt hoảng. Nếu nó nói số điểm tích phân phải đạt được ra có khi nào bị cậu bóp chết luôn không.
Vì thế hệ thống rất nhanh trí lướt qua nhanh vấn đề này mà dõng dạc tuyên bố:
"Không nhiều... Chỉ cần ký chủ hoàn thành nhiệm vụ đồng thời đạt được một triệu điểm tích phân. Xin hãy mau chóng bắt đầu nhiệm vụ."
Tích!
Mở cốt truyện: "Tình nhân nhỏ nhà Boss bá đạo lại bỏ trốn rồi."
(Để chống reup các chương sau mình khóa chương, các bạn bấm vào "xem chương" là đọc được không cần đăng nhập đâu ạ. Hi vọng mọi người ủng hộ đọc trang chính chủ ạ.)