Chức Nghiệp Nam Phụ Không Dễ Làm

Chương 1: Tiểu thuyết máu chó văng đầy xô

Giang Lâm sờ soạng khắp người mình, lành lặn không hề có dấu vết nào của vụ tai nạn xe cộ. Thậm chí cả bộ vest thương hiệu đắt tiền mặc lúc tai nạn vẫn y nguyên, không có chút vết máu nào.

Cậu cắn môi, mắt đỏ bừng, rồi ngồi sụp xuống vùi mặt vào hai đầu gối, cho dù là người kiên cường đến đâu nhưng một khi phải tiếp nhận sự thật tàn nhẫn này cậu vẫn rất hoảng loạn.

Giang Lâm cần một phút để ổn định tâm lý bản thân, rồi lầm bầm thở dài:

"Thực sự tôi đã chết, rồi xuyên vào thế giới tiểu thuyết não tàn mình vừa đọc thật hả trời...?"

"Xin hãy tôn trọng tác phẩm, tác giả!"

Giọng nói máy móc lại vang lên.

"Xin hãy xác nhận thân phận hoặc chết!"

"Ý mi là ta vẫn còn cơ hội sống lại đúng không? Có thể giải thích rõ ràng hơn không?"

Giang Lâm ngước đầu lên nhìn về khoảng không đang phát ra tiếng nói, cậu ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề khi nghe rõ từ "chết" một lần nữa từ miệng của hệ thống.

Trong tiểu thuyết mọi thứ dù có vô lý đến mấy đều có thể diễn ra, nhưng khi mọi thứ từ từ ngữ được hiện thực hóa thì nó quá đỗi kinh khủng. Nó xác thực Giang Lâm, thanh niên trẻ trung đương tuổi xuân xanh đẹp nhất, lại vừa nhận được giải thưởng cao quý, trong lớp diễn viên trẻ là người có cơ hội tỏa sáng sớm nhất đã thật sự chết rồi.

Theo kiến thức chuyên môn đọc truyện của cậu, mấy ký chủ trong truyện xuyên sách đều không hấp hối cũng ngắt nghẻo. Bọn họ đều phải thực hiện nhiệm vụ tích lũy điểm để đổi lại cơ hội sống sót.

Nhưng nếu từ chối thực hiện ký kết làm nhiệm vụ, đừng hòng nghĩ đến việc sống lại ở thế giới thiện thực, sẽ không có cơ hội cứu vãn lần thứ hai.

Vì thế mặc dù mang tiếng khế ước đều là tự nguyện nhưng thực tế là cưỡng chế trong thầm lặng, bởi không ai có thể từ chối cơ hội sống lại duy nhất này.

Cho dù cảm giác nó mang đến quá hoang đường.

Giang Lâm cũng vậy.

Cậu cũng muốn sống, khao khát sống.

Cậu còn quá trẻ để ra đi một cách đột ngột như thế. Bản thân cậu cũng có quá nhiều điều hối tiếc còn dang dở, cậu muốn hoàn thành nó.

Và giờ đây Giang Lâm phải ràng buộc với một hệ thống AI cao cấp.

Mạng sống của cậu vậy mà lại phụ thuộc vào cái truyện cẩu huyết não tàn mình đọc. Biết thế cậu không thèm nạp tiền đập vip làm chi. Giờ tài khoản còn mớ tiền mà có mạng để đọc được nữa đâu. Giang Lâm đau lòng, lại tràn ngập bức xúc:

"Cái bộ truyện máu chó đó có lắm người đọc như thế cớ gì phải bắt mình tôi đi làm nhiệm vụ?"

"Bởi vì số liệu của cậu phù hợp."

Giọng nói máy móc vẫn vang lên giải thích không khác biệt gì với những điều hệ thống trong truyện cậu hay coi.

Đại khái nó là hệ thống con trong cả bộ máy chuyên đáp ứng nguyện vọng độc giả. Mà bộ truyện: "Tình nhân nhỏ nhà Boss bá đạo lại bỏ trốn rồi" này lại bị độc giả anti dữ dội quá khiến máy chủ bị sập đổ, vì thế nó được hệ thống chủ phái đi sửa lỗi.

Mà thanh niên hủ nam Giang Lâm được chọn vì cậu hội tụ đủ điều kiện: độ oán hận tác giả cao, vừa là antifan vừa là fan đập tiền mua vip, đã thế còn xui xẻo bị chết.

Giang Lâm đen mặt, ai oán xác nhận lại lần nữa:

"Chỉ vì thế tôi được chọn à?"

Hệ thống lạnh lùng khẳng định:

"Phải!"

Giang Lâm ai oán, cậu hừ lạnh trong lòng.

"Chậc, lý do hợp tình hợp lý ghê nhỉ?"

Giang Lâm đứng dậy, cậu đưa tay chùi nước mắt, mặc kệ lớp trang điểm được làm lúc lên sân khấu nhận giải bị nhòe đi. Giờ cậu coi như mình chỉ là một cái linh hồn thì cần gì để ý hình tượng diễn viên trẻ xuất sắc trước mắt fan nữa chứ.

Cậu nhìn chằm chằm vào giao diện thân phận nhân vật: Avatar bỏ trống, mục giới thiệu khá vắn tắt. Dù gì cũng là nhân vật phụ nên cũng tác giả không viết chi tiết.

Xác nhận thân phận: Hạ Giang Lâm

Nghệ danh: Giang Lâm

Giới tính: Nam

Cái Ai này ngay cả họ tên thật của cậu cũng biết, Giang Lâm cảm giác ba đời họ tổ của mình cũng dễ dàng bị nó đào lên.

Nhân vật tiếp nhận: Giang Lâm

Giới tính: nam

Tuổi: 19

Nghề nghiệp hiện tại: diễn viên.

Nam phụ thụ số ba. Nam minh tinh đỉnh lưu siêu hot... Sơ lược năm trăm chữ về các mối quan hệ xung quanh và một số mục... bị khóa.

"Vậy mà còn bị khóa?"

"Phải, hệ thống sẽ tự mở khóa trong tình huống phù hợp."

"Khoan!!! Cái gì thế này?!!!"

Giang Lâm run run giọng hỏi hệ thống:

"Tôi có thể đổi nhân vật không?"

Âm thanh lúc này hơi rè rè nặng nề nhưng có cảm giác uy hϊếp rõ ràng:

"Không! Xác nhận hoặc là chết!"

Giang Lâm muốn chửi cả nhà hệ thống, lôi chửi luôn tên tác giả khốn khϊếp.

Thân vừa là fan vừa là antifan cậu quá biết rõ nhân vật này. Nhân vật nam phụ này cùng tên với cậu, thậm chí cả hình tượng cũng được mô tả hết 90% y chang.

Nhưng lại là một nhân vật có thân phận như bao nhân vật thụ phụ não tàn trong các truyện boylove.

Phải, cậu ta thực sự là một nhân vật não không có nếp nhăn.

Nhân vật Giang Lâm bị bắt tiếp nhận chính là cái thể loại thụ không biết liêm sĩ suốt ngày la liếʍ nam chính công, khiến không chỉ hủ nữ cả hủ nam như cậu cũng ghét cay ghét đắng nhất.

Vì thế, khi đọc truyện thấy tên nhân vật giống y mình, fan của cậu đã tặng cho tác giả trăm ngàn chữ chửi bới.

Bản thân Giang Lâm còn xuống nước, dùng acc clone inbox năm trăm chữ cầu xin tác giả đại nhân đại lượng đổi tên nam phụ giùm, nhưng chỉ nhận được sự im lặng đáng sợ của tác giả.

Giang Lâm lúc ấy quả thật rất nghi ngờ tác giả là antifan cố ý lấy tên cậu đặt cho nhân vật pháo hôi này để hành hạ cho bõ ghét vì kết cuộc của nhân vật này cũng rất thê thảm.

Là một bộ truyện máu chó văng khắp nơi, công chính suốt ngày hiểu lầm ngược thân ngược tâm thụ chính thì thôi đi, tác giả lại chê chưa đủ drama nên cho thêm vài con tốt chuyên ngáng chân, ngáng đường tình duyên của họ.

Mà nam phụ thụ số ba cũng nằm trong đó với châm ngôn sống: Luôn có nam phụ suốt ngày vọng tưởng cua được nam chính.

(Hi vọng mọi người ủng hộ đọc trang chính chủ ạ. Cầu comment)