Thập Niên 80: Thay Đổi Cuộc Đời

Chương 32: Cổ hủ

Tô Doanh biết mục đích của bà ấy rất đơn giản, đó chính là muốn chiếm lợi.

Lương Mỹ Anh cho rằng con gái muốn nhờ Phó Dân Hữu giúp đưa đi bán dây bện, nhưng bà ấy không muốn trả công cho Phó Dân Hữu, còn muốn bòn rút từ trong tay mẹ chồng nhiều hơn. Còn lại là muốn dạy con gái đến nhà Tuyết Mai phải học cách chiếm lợi, đừng nói bậy chuyện trong nhà, phải hỏi thăm chuyện nhà người khác nhiều hơn rồi về kể lại.

Tô Doanh nghe bà lải nhải, vào tai này ra tai kia, vì để không bị véo nên cô cũng đáp hai câu cho có lệ.

Cuối cùng Lương Mỹ Anh nói: “Con thấy không, nhà Tuyết Mai có đứa em trai nên cuộc sống nhà con bé mới tốt, cha con bé mới có thể buôn bán kiếm tiền.”

Tô Doanh: Mẹ định lừa kẻ ngốc đấy à, tưởng con gái còn nhỏ nên dễ lừa gạt chắc, chuyện tốt gì cũng đều vì có em trai? Cha Tuyết Mai làm buôn bán là vì ông ấy chăm chỉ có tài, liên quan gì đến việc có em trai hay không chứ?

Cô nói: “Không có em trai chúng ta vẫn có thể sống tốt, sau này con cũng muốn kiếm tiền, có thể kiếm được nhiều hơn cả con trai nữa.”

“Dù con có làm được thì cũng không phải con trai!” Giọng nói của Lương Mỹ Anh lập tức trở nên sắc nhọn, ngay sau đó lập tức dịu xuống, dịu dàng nói: “Mạn Mạn, không phải mẹ cố chấp muốn có em trai, mà mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi. Con biết không, nếu không có em trai, cả đời này con sẽ không dám ngẩng đầu lên, sẽ bị người ta bắt nạt đấy.”

Tô Doanh: Bỏ đi, dù sao con gái của mẹ còn nhỏ, mẹ nói cái gì thì là cái đó.

Cô không cãi lại, cãi nhau với một người cố tình không nói lý sẽ không bao giờ thắng.

Vì tránh bị Lương Mỹ Anh đầu độc, cô nhẹ gật đầu rất ngoan ngoãn rồi nói qua loa vài câu để đuổi Lương Mỹ Anh đi.

Lương Mỹ Anh tự cho rằng dạy dỗ có hiệu quả nên để cô đến nhà Tuyết Mai: "Cha con đi rồi, con cũng đi đi.”

Tô Doanh:… Quả là đi ăn chực đều đặn không thiếu ngày nào.

Cô đến nhà Tuyết Mai, phát hiện mẹ Tuyết Mai đang bận việc trong sân, Tuyết Mai và Tráng Tráng cũng ở trong sân chơi ném bóng cao su.

Cả thôn chỉ có mỗi Tráng Tráng có quả bóng cao su này.

Thấy cô tới, mẹ Tuyết Mai thu lại vẻ chế giễu trên mặt, nhiệt tình chào đón cô.

Tuyết Mai và Tráng Tráng cũng chạy tới tranh nhau một trái một phải kéo tay cô: "Mạn Mạn, chúng ta cùng chơi bóng cao su đi.”