Lâm Kính Minh nghe An Hạ nói xong mặt tái mét nhìn qua An Huy
- Tại vì anh của em nói như vậy nên mới khiến anh hiểu lầm chứ bộ
- Nè, cậu kia. Cậu là bạn của nó thì tôi có nói như nào cũng không ảnh hưởng đến cậu ha
- Anh hai, lúc nào anh hai cũng mong em gái lấy chồng, nhưng anh hai lại nói với người khác như vậy thì đến bao giờ em mới lấy được chồng đây
- Anh biết rồi, ngồi đó đi để anh đi lấy đồ sơ cứu vết thương
- Dạ
Trong lúc An Huy đi, Lâm Kính Minh tranh thủ xem vết thương cho An Hạ, vết thương trên tay cũng đã hở ra bởi vì cú ngã khi nãy, máu đã lại thấm đỏ quay băng gạc
- Không cẩn thận gì hết
Lâm Kính Minh cẩn thận gỡ băng quấn tay cho cô
- Đầu gối em cũng bị chảy máu rồi nè
- Thì tại anh bỏ đi chứ bộ
- An Hạ lo cho anh hả?
- Thì...tại vì anh vừa mới tỉnh rượu xong, chẳng may lái xe xảy ra tai nạn người ta lại đến tìm em thì rắc rối lắm
Lâm Kính Minh nghe cô nói xong cũng chỉ biết cười, người con gái này, lo cho anh mà còn nói như vậy nữa
- Nhưng tại sao anh lại về nhà An Hạ vậy?
Lâm Kính Minh vẫn không khỏi thắc mắc chuyện này nha. Hắn đi uống rượu luôn biết giữ mình, nhưng chỉ có hôm qua là hắn buôn thả. Nhưng trước khi không nhận thức được gì hắn vẫn nhớ là mình đã gọi cho Vương Phong đến đón
- Hôm qua, em và anh hai cũng vào quán bar đó liền nhìn thấy anh đang say mèm nằm đó chứ sao
- Ừ
- Nhưng em có thể hỏi tại sao không ạ?
- Ừ?
- Anh có chuyện gì hay sao mà lại uống say như vậy ạ?
- Thì...thì anh ghen, anh thất tình
- Hả?
An Hạ khó hiểu mà hỏi lại, cái con người cà lơ phất phơ này mà cũng bị thất tình ấy hả
- Anh tưởng em có người khác rồi chứ sao, tại vì anh nhìn thấy hai người đi ăn ở trong nhà hàng đó
Lâm Kính Minh với tone giọng tội nghiệp bắt đầu trình bày
Hai người đang nói chuyện thì An Huy cũng đã quay lại với hộp cứu thương trên tay
- Ủa anh hai, nay anh hai không đi gặp đối tác ạ?
An Hạ ngồi đó để Lâm Kính Minh sơ cứu vết thương
- Ừ, đại diện công ty LH gọi đến báo tổng giám đốc bị bệnh, nên hẹn khi khác
- Công ty LH?
- Anh là người phụ trách dự án của công ty AAC?
Lâm Kính Minh nghe An Huy nói xong liền cảm thấy có gì không đúng ở đây nè
- Đúng rồi, sao cậu biết?
- Tôi là tổng giám đốc của công ty LH, xin lỗi vì sự bất tiện này
Ông trời thật biết trêu người mà, đánh nhau với anh vợ, giờ lại còn là đối tác làm ăn.
Thật sự, từ khi sinh ra đến nay, Lâm Kính Minh chưa bao giờ gặp phải tình huống éo le đến như vậy nha
- Em thực sự xin lỗi ạ, về bản hợp đồng kia, không có vấn đề gì, ngày mai chúng ta có thể kí luôn
Lâm Kính Minh nhanh chóng đổi xưng hô liền, mặt hắn vẫn đang cau có vì bị đau nhưng vẫn cố gắng niềm nở với người anh này
- Thôi, hợp đồng để sau, cậu dưỡng thương đi đã, cũng không nhẹ đâu. An Hạ, em lo cho hắn đi, anh hai đi có việc, chắc đến mai mới quay về, không phải chờ cơm anh ha
- Dạ
An Hạ ngoan ngoãn trả lời
An Huy xoa đầu tạm biệt cô rồi liền rời đi
- Anh lên đây ngồi đi
An Hạ đỡ Lâm Kính Minh lên ghế
- Anh ngốc vừa chứ, em có võ, thì anh hai em cũng có thể có võ, tại sao anh lại đánh nhau với anh ấy
- Thì tại vì anh ấy nói thế chứ sao, anh không nghe được
Giọng Lâm Kính Minh càng về cuối càng nhỏ dần
An Hạ nhìn người trước mặt liền bật cười
- Tên ngốc nhà anh
- Anh không có ngốc nha An Hạ, anh là bảo vệ tình yêu của mình
Nghe Lâm Kính Minh nói An Hạ có chút ngượng ngùng
- Anh bớt bớt lại đi
- An Hạ, tối nay anh có cuộc đua, em đi cùng anh nhé
Gì chứ, cứ mỗi lần đến cuộc đua là kiểu gì hắn cũng thấy Vương Phong và Lạc Lạc ríu rít với nhau, hắn cũng biết ghen tị đó nha
- Anh bị như vậy mà vẫn đua ạ?
- Ừ, tối nay An Hạ đi cùng anh nhé, anh xin đó
- Không em bận rồi không đi được
- Vậy sao?
Lâm Kính Minh nghe cô từ chối liền ỉu xìu
- Thôi được rồi, vậy để lần khác cũng được
- Nào ngồi im để em thoa thuốc cho
_________________________________
Hai người ở bên nhau đến tối, Lâm Kính Minh liền tạm biệt cô để di chuyển đến cuộc đua
- An Hạ, anh đi đây. Chúc anh may mắn đi
- Bình thường không ai chúc thì anh vẫn thắng đó thôi
- Không bây giờ khác mà, anh sẽ cố gắng đua nhanh nhất để về với em ha
- Lắm chuyện quá đi
An Hạ nói như vậy nhưng cuối cùng vẫn chịu thua hắn
Cô nhón chân hôn lên má hắn một cái
- Chúc anh may mắn!
Lâm Kính Minh bị bất ngờ vì cái hôn của An Hạ. Hắn chỉ cần một câu chúc của An Hạ là thỏa mãn rồi, không ngờ lại được tặng kèm một nụ hôn nữa
- An Hạ, không đủ đâu, anh xin thêm một lần nữa được không?
Lâm Kính Minh lại bắt đầu ngả ngớn, chu môi xin thêm một nụ hôn khác
- Không, anh mau đi đi
An Hạ nhanh chóng đẩy người đàn ông này ra khỏi cửa, nếu không hắn sẽ bám dính lấy cô đòi hỏi mất