Gả Cho Hoàng Huynh

Chương 3: Muốn gặp hoàng huynh

"Công chúa, người mặc cát phục này, mặc thêm quan tua trân châu thật là đẹp mắt"

Đêm qua, vì để hoàn toàn thuyết phục Lý Tố Hoàng, thái hậu đã giữ nàng lại tẩm cung, sáng sớm ngày tiếp theo, thị nữ hầu hạ riêng của thái hậu đã sớm tới đây giúp Lục công chúa mặc quần áo rửa mặt búi tóc. Tuy nói mượn cát phục của Tam công chúa, nhưng thánh thượng vẫn còn chưa hạ chỉ ban phong hiệu cho nàng, cho nên thái hậu giúp nàng chuẩn bị mũ quan trân châu, mà không phải là mũ quan Triều Dương tam phượng mà các công chúa thường sử dụng.

Nhìn mình một thân hoa phục, trang điểm sặc sỡ tỉ mỉ trong gương, trong lòng Lý Tố Hoàng có rất nhiều cảm giác không thể tả. Nàng nhớ rõ lúc còn nhỏ, mình và ngũ ca đã từng thân mật như vậy, quãng thời gian kia, bọn họ luôn đồng hành cùng nhau đọc chữ viết sách ở Ngự Uyển Đường, lúc nghỉ trưa thì cũng ở chung một chỗ.

Nàng xưa nay chưa bao giờ thích trưng diện, mỗi khi đều là ăn mặc đơn giản, thậm chí ngay cả son môi cũng không tô. Không thể ngờ, bây giờ muốn gặp mặt hoành huynh một lần thì cũng phải ăn diện lộng lẫy như này.

Nghĩ lại cũng phải, bây giờ tân đế còn chưa chính thức phong hào công chúa cho nàng, tất nhiên nàng là người không quan trọng gì.

"Làm phiền Cẩm Tâm cô nương trấn an Mẫu hậu và Tam tỷ tỷ, ta...ta đi một lát sẽ trở về" Tuy rằng trên mặt thoạt nhìn thờ ơ, nhưng trong lòng nàng rất sốt ruột, Ngũ ca ca sẽ chịu gặp mặt nàng sao? Sẽ nghe nàng khuyên bảo sao? Nếu chuyện này không thành, có phải Tam tỷ tỷ đi hoà thân thật phải không? Nghĩ như vậy, nàng lại không khỏi cắn môi, nếu mình làm không thành việc này, mẫu hậu có thể giận chó đánh mèo, trút giận lên đầu đệ đệ không? Nhắc đến việc này, mỹ nhân nhi càng thêm không yên lòng, nhưng để sớm hoàn thành tâm nguyện của mẫu hậu, nàng phải sớm nhanh chóng lên đường tiến cung. Rốt cuộc từ hành cung đến hoàng cung, vẫn còn lộ trình hơn nửa ngày.

Một thân hoa phục, thái hậu cả người mệt mỏi được Cẩm Tâm dìu đỡ đứng ở trên đỉnh các Bát Bảo, nhìn xe ngựa từ từ đi ra khỏi cung, không khỏi thở dài.

"Đi dặn dò thị vệ, chờ lát nữa, xe ngựa Lục công chúa đi ra khỏi cung thì khoá cửa lại"

"Nhưng... nhưng mà Lục công chúa nàng không phải sẽ quay về sao?" Nghe thấy thái hậu dặn dò, Cẩm Tâm cảm thấy có chút lo sợ bất an, chẳng lẽ công chúa sẽ chọc giận tân đế?

Thái hậu lại không để ý nàng, mà nói với thái giám đang đứng một bên: "Mời Thập Tam điện hạ đến ở trong tẩm cung ai gia"

"Dạ vâng"

Bởi vì lần này là lần đầu vào cung yết kiến sau khi tân đế kế vị, Lục công chúa cũng không dám làm qua loa, những người mang theo đều là cung nhân mà thái hậu ban cho mình. Năm ngoái đến hoàng cung, cùng Tam công chúa trên xe ngựa lên đường, hai tỷ muội ở trong xe nhìn quang cảnh nói nói cười cười, thật là tự tại. Bây giờ lại có tâm sự nặng nề, cho dù nhàn rỗi cũng không có tâm trạng nói chuyện, nàng chỉ biết ngồi lặng im trong xe ngựa hơn nửa ngày mới vào hoàng cung.

Vào trong cung rồi, nàng tuy vội muốn gặp hoàng huynh, nhưng rốt cuộc Ngũ ca ca hắn bây giờ là hoàng đế, cũng không phải là hoàng tử con vợ lẽ có hay không cũng được như trước kia, chính vụ cần phải làm vô cùng nhiều, hắn làm sao rảnh rỗi nhớ đến nàng? Tất nhiên là tiến vào hậu cung chờ trước, có lẽ là tân đế bận rộn việc quốc gia, nên hậu cung vẫn trống rỗng, đừng nói là hoàng hậu, mà ngay cả người hầu cũng không có.

Người đến nghênh đón nàng là tổng thái giám Chu Hoài An của điện Tuyên Chính. Lòng tràn đầy nghi hoặc nhìn đại thái giám trước mặt của Ngũ ca ca, Lý Tố Hoàng đang muốn nói gì đó, không ngờ hắn lại cười hì hì chào đón trước.

"Nô tài thỉnh an Lục công chúa. Công chúa, bây giờ hoàng thượng đang bận việc ở trong điện Tuyên Chính, cố ý dặn nô tài đến chỗ này chờ đón công chúa đại giá, thỉnh công chúa lên bộ liễn, nô tài sẽ mang người đến nơi khác nghỉ tạm, đợi hoàng thượng xong việc rồi, người tất nhiên sẽ đến hậu cung gặp người" Trên mặt Chu Hoài An tươi cười nói chuyện, làm Lý Tố Hoàng nhìn đến hoảng hốt, hắn nói ra cái gì cũng làm nàng cảm thấy kỳ quái. Tuy nhiên nàng cũng biết, Ngũ ca ca của nàng bây giờ đã khác, tân đế Đại Ngụy chính là trời của Đại Ngụy, nàng cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ có thể gật gật đầu đi theo.