Chuế Thê Muốn Hoà Ly

Chương 49

Lời đồn thổi gần đây vẫn xoay quanh việc Tạ Y câu dẫn Tô Mộ, bỏ rơi nguyên phối phu lang. Mặc dù đã dùng chuyện Nhan Tễ Nguyệt bất trung trong hôn nhân để ứng phó, nhưng Tạ Y vẫn luôn lo lắng những lời đồn này sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Tô Mộ. Bởi vậy, khi ở bên ngoài, hắn cố gắng tránh xuất hiện cùng nàng.

Nhưng Tô Mộ lại chẳng để tâm đến những lời đồn ấy. Nàng nắm lấy tay hắn, mỉm cười nói: “Đi thôi, cùng ta ra ngoài.”

Tạ Y khẽ run khi nàng chạm vào tay, cả người như mềm nhũn, rồi khẽ đáp lời, ngoan ngoãn để nàng nắm tay dắt đi. Đôi môi mỏng manh của hắn khẽ nhếch lên một đường cong mềm mại.

Khi bước ra khỏi cửa, họ gặp chủ phu nhà họ Kiều. Tạ Y chỉ đơn giản hàn huyên vài câu rồi rời đi.

Cửa hiệu của Thẩm Ngọc Tuyết nằm ngay trên con phố phồn hoa cách không xa nơi Tô Mộ ở, nơi đây chính là khu vực sầm uất nhất của Quyện Thành.

Kiếp trước, khi nàng đã trở thành đại phú, gần như tất cả các cửa hàng trên con phố này đều thuộc về nàng. Nàng phân chia cửa hàng cho các thương hộ khác nhau thuê, mỗi tháng đều đi tuần tra, khiến các chủ tiệm đều cung kính chào đón nàng.

Giờ quay trở lại cảnh nghèo khó, Tô Mộ không khỏi cảm thấy có chút không quen.

Cửa hàng của Thẩm Ngọc Tuyết rộng chừng hơn 80 mét vuông, thoáng đãng và sáng sủa, bàn ghế bên trong được bày biện chỉnh tề. Tô Mộ nghi ngờ rằng, trước khi xuyên không, Thẩm Ngọc Tuyết có lẽ đã học nghệ thuật hoặc trang trí nội thất, bởi cửa hàng được trang hoàng vô cùng tinh tế, cổ điển thanh nhã mà không cũ kỹ, mọi thứ đều được bày biện hết sức khéo léo và hợp lý.

Cũng chính vì vậy mà vừa khai trương, cửa hàng của nàng đã vô cùng đông khách, chỗ ngồi bên trong chật kín, khách hàng còn phải tạm thời ngồi ở bàn ghế bày thêm ngoài cửa.

Hai tiểu nhị trong tiệm bận rộn đến chóng mặt, nhanh nhẹn múc phấn thêm đá, phục vụ khách hàng liên tục không ngơi tay.

"Thế nào? Cửa hàng của ta còn khá chứ?" Thẩm Ngọc Tuyết tự hào hỏi.

Tô Mộ gật đầu tán thưởng: "Không tồi, trong tiệm trang hoàng rất đẹp, nhìn dáng vẻ ngươi buôn bán cũng rất tốt, nhất định mỗi ngày hốt bạc."

Thẩm Ngọc Tuyết kéo Tô Mộ vào trong tiệm, tìm một chỗ ngồi còn trống, Tô Mộ và Tạ Y ngồi một bên, Thẩm Ngọc Tuyết ngồi đối diện.

Nàng gọi ba chén băng phấn, rồi nói: "Thật không dám giấu giếm, xem hôm nay thế này, nếu không có gì thay đổi, chỉ cần vài tháng là ta có thể thu hồi vốn liếng ban đầu."