Con Vợ Lẽ Tu Tiên

Chương 49

Tiểu Liễu vừa nghe lập tức trả lời, “Có tôm, măng, nấm còn có một nồi canh gà.” Nói xong cũng thuận tay mở ra nắp nồi cho lão nhân nhìn, bên trong chính là thịt kho tàu tam tiên bị hắn nấu hư thành tam tiên canh.

Nhìn thấy trong nồi một đống thức ăn bị nấu hư, Doãn Trủng suýt chút nữa tức giận đến mức thổi râu trừng mắt, “Tam Tiên canh là thứ gì, sao các ngươi lại đem đồ ăn phá hư đến nông nổi này, thật là tạo nghiệt mà, thật đúng là một đám nhóc con không biết quý trọng đồ ăn, không thể dạy được, không thể dạy được.”

“Mau ra tay đi, đừng có dong dài nữa.” Đàm Ngạc nghe thấy ông ta không ngừng lải nhải, không kiên nhẫn nói.

Lúc này Doãn Trủng mới lấy lại bình tĩnh, làm Tiểu Liễu cùng Trừng Kỳ mau chóng đem gà lấy ra, sau đó mới điều chế lại gia vị ngâm ướp, cũng bắt đầu dạy bọn họ cách xử lý các nguyên liệu nấu ăn còn lại. Có đầu bếp ở chỗ này tọa trấn, tuy rằng Tiểu Liễu cùng Trừng Kỳ vẫn còn hơi luống cuống tay chân, nhưng cũng không có như trước đây cái gì cũng không biết làm.

------------------------------------------------

“Hôm nay, tinh thần của Quan thiếu gia thoạt nhìn rất tốt a.” Lê Thiên Duyên nhìn Quan Hạo Nhiên từ trên xuống dưới mấy lần, nghĩ thầm, mới mấy ngày không thấy người này hình như thay đổi rất nhiều.

“Cũng không nhiều lắm, đây cũng là nhờ có phương thuốc của Lê huynh a.” Quan Hạo Nhiên sang sảng cười nói.

Ngày ấy sau khi trở về, hắn liền vội vàng dựa theo lời nói của Lê Thiên Duyên đi làm, chỉ qua ngắn ngủn có mấy ngày, đã cảm giác được nguyên khí trong cơ thể dâng lên, nếu cứ theo đà phát triển này thì không lâu nữa hắn đã có thể nếm thử đánh vào Hậu Thiên tầng ba.

“Lê huynh, lần trước huynh có nói đến chuyện mở cửa hàng bán đan dược, vị trí của cửa hàng ta đã giúp huynh chọn xong, chỗ đó nằm gần Bích Vân lâu, những cửa tiệm xung quanh đều bán những hàng hoá cao cấp, các con cháu thế gia ở Tấn Thành cũng thường xuyên đến đó đi dạo, lại gần địa bàn của Quan gia, nếu có chuyện gì cũng có thể nhanh chóng đến hỗ trợ.” Quan Hạo Nhiên lấy ra một tờ khế đất cửa tiệm đẩy đến trước mặt Lê Thiên Duyên.

“Cửa tiệm cho ta mượn dùng là được, không cần phải đưa cả khế đất cho ta.” Lê Thiên Duyên có chút dở khóc dở cười nói.

“Chỉ là một gian cửa hàng mà thôi, Lê huynh cứ việc nhận lấy là được, coi như là tạ lễ đã giúp ta cải thiện thân thể đi.”

Lần trước Lê Thiên Duyên cho hắn phương thuốc còn không chịu lấy bạc, làm hắn sau khi trở về đã bị nương hung hăng mắng cho một trận.

"Tất cả vật trang trí trong cửa hàng đều là mới cả, lúc trước cửa hàng này là dùng để bán những thứ trân phẩm, hiện giờ dùng để bán đan dược cũng thích hợp, chỉ cần trực tiếp thay đổi bảng hiệu là đã có thể mở cửa buôn bán.”

“Đa tạ Quan thiếu gia.”

Lê Thiên Duyên nhìn thoáng qua vị trí cửa hàng trên khế đất, lần trước bọn họ cũng có đi ngang qua nơi đó, vị trí của cửa hàng này xác thật không tồi, nếu không cần phải trang trí lại xem như cũng giúp hắn bớt đi không ít phiền toái.

“Hôm nay ta đến đây còn có một chuyện muốn nhờ Lê huynh chỉ giáo cho.” Sau khi nói xong chuyện của cửa hàng, Quan Hạo Nhiên lại từ trong tay áo lấy ra một cái hộp để trên bàn.

Lê Thiên Duyên nhận lấy cái hộp hắn đưa tới mở ra, chỉ thấy trong hộp bị chia làm chín ngăn, mỗi một ngăn đều phóng các loại đan dược khác nhau, lập tức đã bị một cổ hỗn hợp hương vị khó ngửi xông vào mũi, làm hắn suýt chút nữa đem cái hộp trong tay ném đi.

“Đây là những đan dược mà nhà ta lấy được ở chỗ của vị cao nhân kia, Lê huynh có biết mấy loại đan dược này đều dùng dược liệu gì chế thành không? Nếu như ăn vào có ảnh hưởng gì đến thân thể không?”

Quan Hạo Nhiên còn không biết Lê Thiên Duyên đang bị hương vị của mấy viên đan dược trong hộp tra tấn, cảm thấy tò mò chỉ chỉ hộp đan dược trong tay hắn dò hỏi.

Nghe được mấy thứ này chính là đan dược của tên tu giả kia chế ra, Lê Thiên Duyên cũng lấy lại tinh thần, cầm lấy trong hộp một viên để ở trên tay cẩn thận nghiên cứu.

“Viên đan dược này, có tác dụng giúp thân thể hạ nhiệt độ, bên trong có chứa một ít Hàn thảo, bởi vì dùng liều lượng rất ít cho nên khi ăn vào nhiều lắm chỉ cảm giác được thân thể xuất hiện một tia khí lạnh, nhưng tia khí lạnh này cũng biến mất rất nhanh, loại đan dược này nếu chỉ dùng một viên, hai viên thì không có vấn đề gì, nhưng nếu dùng thường xuyên chỉ sợ trong thân thể sẽ sinh ra hàn độc.” Lê Thiên Duyên cầm trong tay đan dược, không cần để sát vào ngửi cũng đã biết được rõ thành phần của nó.

Mấy viên đan dược trong hộp đều dùng một ít dược liệu hiếm thấy, lại còn có bỏ thêm hương liệu của phấn hoa để trộn lẫn khí vị, người bình thường rất khó phân biệt được, bất quá sau khi Lê Thiên Duyên xem qua mấy viên đan dược này càng thêm khẳng định suy đoán của mình là đúng.

Vị cao nhân kia chỉ sợ không phải là đệ tử của trưởng lão tiên tông nào cả, cùng lắm chỉ là một tên tạp dịch bỏ trốn khỏi tiên tông thôi, mấy viên đan dược này làm ra thật sự rất thô sơ, thực ra chỉ là dùng bột mì xoa thành thuốc viên, với trình độ như vậy mà là đệ tử của trưởng lão trong tiên tông, nếu thật là như vậy tu giả ở nơi này cũng quá khó coi đi.

Lê Thiên Duyên lại kiểm tra thêm mấy viên đan dược khác, quả nhiên bên trong đều bỏ thêm một ít dược liệu có tính chất đặc thù.

“Rất nhiều người đều đang ăn mấy viên đan dược này?”

“Bởi vì năm nay ở Vân Thành có hai người của đại gia tộc dùng đan dược mà vào được tiên tông, cho nên hiện tại mọi người ở Vân Thành đều thờ phụng vị cao nhân này, cho nên có không ít tiểu hài tử dưới mười tuổi đều đã bắt đầu dùng đan.”

Quan Hạo Nhiên cảm thấy may mắn vô cùng khi chính mình phát hiện ra sớm, cho nên làm mấy cái biểu đệ của hắn cũng kịp thời dừng lại hẳn là sẽ không có việc gì.

Lê Thiên Duyên cảm thấy tên giả dạng cao nhân này lá gan không nhỏ, nếu làm như vậy, không được bao lâu nhất định sẽ bị người khác phát hiện vấn đề, bất quá cũng có khả năng hắn đã làm tốt chuẩn bị rút lui bất cứ lúc nào.

“Mấy viên đan dược này hắn bán bao nhiêu tiền?”

“Từ lúc đi vào chân núi đến khi lên núi lại đến lúc gặp mặt mua thuốc, mỗi lần như vậy nương của ta đã chi hết mấy chục vạn lượng.” Quan Hạo Nhiên cấp Lê Thiên Duyên nói tỉ mỉ.

“Mấy chục vạn lượng……”

Lê Thiên Duyên nghe xong suýt chút nữa hộc máu, hắn vẽ bùa chú liên tục mấy ngày đêm mới bán được được mấy vạn lượng, nhưng mấy viên bột mì này thế nhưng có thể bán tới mấy chục vạn lượng bạc, quả nhiên mặt mũi rất quan trọng a.

Lê Thiên Duyên xoa xoa cằm suy nghĩ, chính mình có nên tạo ra một thân phận đức cao vọng trọng hay tiên phong đạo cốt gì đó không, ví dụ như đồ đệ của trưởng lão nào đó trong tiên tông tình cờ ra ngoài du lịch nhặt được, cái này vừa nghe thấy giống như cũng không tồi.

“Mấy chục vạn lượng ở Tấn Thành nói ra thì rất nhiều, nhưng ở Vân Thành, một cái gia tộc bình thường đều có thể chi nổi, chỉ cần trong tộc có người vào tiên tông là được, bọn họ đều rất vui lòng chi ra số tiền này.” Quan Hạo Nhiên nhìn thấy Lê Thiên Duyên kinh ngạc như vậy, mới giải thích cho hắn.

“Nghe Quan thiếu gia nói vậy, xem ra khắp Vân Thành đều là hương vị của hoàng kim a.” Lê Thiên Duyên nghĩ thầm khi nào chính mình đạt tới Luyện Khí tầng bốn, nhất định phải mang theo Trừng Kỳ đến Vân Thành đi dạo một vòng mới được.

Quan Hạo Nhiên cũng tán đồng, “Nói Vân Thành khắp nơi đều là hoàng kim cũng đúng, xung quanh Vân Thành có vài cái mạch khoáng, còn có vô tận rừng rậm, nơi đó đâu đâu cũng có thể thấy được nửa linh thú, ở Vân Thành chỉ cần dám mạo hiểm nhất định có thể kiếm được tiền.”

“Thì ra là thế.” Lê Thiên Duyên càng nghe càng cảm thấy hứng thú, đặc biệt là đối vô tận rừng rậm kia.

“Đúng rồi Lê huynh, đan dược của huynh định bán thế nào?”

Quan Hạo Nhiên đột nhiên có chút tò mò, Lê Thiên Duyên sẽ bán đan dược bao nhiêu tiền, đến lúc đó chính mình nhất định cũng muốn mua một ít.

“Còn chưa có nghĩ xong, chờ sau khi ta viết xong danh sách sẽ làm Lê Ngọ đưa cho Quan thiếu một tờ.”

Trước đó Lê Thiên Duyên đã nghĩ xong rồi, bất quá vừa rồi lại nghe thấy một đống bột mì lại bán tới mấy chục vạn, đột nhiên cảm thấy chính mình định giá quá tiện nghi đi, phải tăng giá lên mới được.

“Ta đây chờ vậy, y thuật của Lê huynh rất là tinh vi, làm ra đan dược khẳng định sẽ không kém.” Quan Hạo Nhiên rất muốn nhìn thấy đan dược Lê Thiên Duyên làm ra.

“Bình Ích Nguyên đan này tặng ngươi, một tháng chỉ có thể dùng một viên.”

Lê Thiên Duyên nghĩ nghĩ, lấy ra một cái bình đựng dược nhỏ đưa cho Quan Hạo Nhiên, lỡ nhận của người ta một gian cửa hàng làm hắn cảm thấy có chút ngượng ngùng, tặng hắn mấy viên Ích Nguyên đan coi như là lễ thượng vãng lai.

Nghe thấy là Ích Nguyên đan, Quan Hạo Nhiên cũng đã đoán được tác dụng của đan dược, lập tức cẩn thận cất vào.

“Ta đây cũng không cùng Lê huynh khách khí.”

Quan Hạo Nhiên vừa rời đi không lâu, Lê Thiên Duyên đã nghe được trong phòng bếp bay ra mùi hương, hương vị này hiển nhiên cùng bình thường Tiểu Liễu nấu ăn không quá giống nhau.