Con Vợ Lẽ Tu Tiên

Chương 7

Đến khi Lê Thiên Duyên đã tắm rửa sạch sẽ trở lại trên bờ, không còn bị mùi hôi trên người ảnh hưởng, cho nên tất cả mùi hương của mọi vật xung quanh đây hắn đều ngửi thấy được.

“Thơm quá a.”

Lê Thiên Duyên hít hít cái mũi, phát hiện có một cổ u hương thơm phức mê người xen lẫn trong một đám hương vị hỗn tạp, cho dù hương thơm này có nồng đậm gấp mấy lần vẫn làm Lê Thiên Duyên cảm thấy thoải mái vô cùng, mùi hương này rõ ràng chỉ có linh vật mới có được, kỳ quái chính là nơi đây là phàm giới sao lại có linh vật xuất hiện.

Lê Thiên Duyên thật cẩn thận mà tìm kiếm nơi phát ra của mùi hương này, cuối cùng toả định mục tiêu chính là ở trên người của Trừng Kỳ, quả nhiên khi hắn đến gần cổ hương vị này càng thêm rõ ràng.

“Thiên Duyên ca, ngươi đang làm gì?” Cảm nhận được Lê Thiên Duyên đang tới gần chính mình, Trừng Kỳ theo bản năng mà dùng tay che lại mặt, nhưng lại bị Lê Thiên Duyên ngăn cản.

“Đừng nhúc nhích.”

Lê Thiên Duyên để sát mặt vào quan sát cái bớt bên mắt trái của Trừng Kỳ, sau đó lại tiếp tục ở xung quanh thân thể của Trừng Kỳ ngửi liên tục, đến khi trong lòng đã có đáp án mới lui về sau một bước nói: “Ta nhớ rõ trên thϊếp canh viết, ngày Giáp Tuất năm Đinh Mão tháng Tân Hợi chính là sinh thần bát tự của ngươi?”

“Đúng vậy là sinh thần bát tự của ta.” Trừng Kỳ tuy rằng không biết vì sao Lê Thiên Duyên lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời.

Xem bộ dáng của Trừng Kỳ không giống như đang nói dối, Lê Thiên Duyên càng thêm cảm thấy kỳ quái.

“Làm sao vậy?”

Trừng Kỳ khó hiểu chớp chớp mắt, phản ứng của Lê Thiên Duyên làm hắn có chút khẩn trương.

“Có thể là mẫu thân của ngươi đã nhớ lầm ngày sinh của ngươi rồi.” Lê Thiên Duyên cảm thấy chỉ có thể giải thích như vậy mới hợp lý.

Nếu hắn không nhìn lầm thì Trừng Kỳ chính là trời sinh Âm Nguyên thể, trên thϊếp canh ghi sinh thần bát tự đều không thuộc về thuần âm, bát tự này căn bản không có khả năng sinh ra Âm Nguyên thể.

Nhưng những đặc thù trên người của Trừng Kỳ lại rất phù hợp với Âm Nguyên thể. Ở Thiên Vẫn đại lục, tu giả có được đặc thù linh thể cũng không phải là chuyện hiếm thấy, nhưng linh thể cũng phân cấp bậc tốt và xấu, ví dụ như trời sinh Thiên Nguyên thể là thuộc về tư chất thượng đẳng, những người có được thể chất này tu luyện tiến triển cực nhanh, hầu như là không có bình cảnh, con đường tu luyện trôi chảy vô cùng.

Âm Nguyên thể cùng Thiên Nguyên thể chỉ khác nhau có một chữ nhưng đặc tính lại cách xa nhau cả ngàn dặm, Âm Nguyên thể chính là lô đỉnh cao cấp, người như vậy nếu như sinh ra ở tu chân giới, liền giống như một con dê béo rơi vào đàn sói độc ác vậy, rất khó có cơ hội sống đến lúc trưởng thành.

Kiếp trước, Lê Thiên Duyên còn nhớ rõ ở Kim Nguyệt thành có một cái Huyền cấp gia tộc bởi vì trong tộc có người sinh ra đứa trẻ mang Âm Nguyên thể liền gặp họa diệt tộc, nhưng phần lớn những đứa trẻ này lúc sinh ra đều bị cha mẹ của mình đưa đến phàm giới sống như một người phàm đến hết đời.

Bất quá Thiên Nguyên thể cùng Âm Nguyên thể cũng có một điểm giống nhau đó là những người có được hai loại thể chất này đều có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nếu người mang Âm Nguyên thể là nam tử, âm khí không thuần nhất định sẽ bị bệnh tật quấn thân.

Trừng Kỳ tuy rằng cũng là nam tử nhưng trên người dương khí cũng không có tràn đầy giống những nam tử khác, bất quá cho dù nhiều hay ít thì cũng bị ảnh hưởng, vết bớt trên mặt của Trừng Kỳ đúng là do âm khí bị tắc nghẽn gây ra.

“Bát tự của ta có vấn đề gì sao?”

Trừng Kỳ nghe được Lê Thiên Duyên nói ngày sinh của chính mình không đúng, lập tức nhớ tới những lời mẫu thân đã nói, trong lòng liền sinh ra dự cảm không tốt.

Lê Thiên Duyên nhìn gương mặt non nớt của Trừng Kỳ thở dài một tiếng, người mang Âm Nguyên thể vận mệnh chú định sẽ gặp nhiều chông gai trắc trở, cũng không biết tiểu gia hỏa này có thể thay đổi vận mệnh này không nữa.

“Lúc trước người của tiên tông tới đây tuyển chọn đệ tử, mấy tên trưởng lão của tiên tông có nhìn thấy ngươi không?”

“Không có.”

Trừng Kỳ lắc đầu, lúc đó hắn bị bệnh cả cửa phòng cũng không có bước ra quá đừng nói là đi ra ngoài.

“Vậy là tốt rồi.”

Lê Thiên Duyên nghe vậy mới cảm thấy yên tâm, hiện tại Trừng Kỳ tốt nhất không cần xuất hiện trước mặt của những người đó, ai biết được trong tông môn ở đây có đặc thù biện pháp hay thủ đoạn nào đó có thể phát hiện linh thể.

Lê Thiên Duyên cùng Trừng Kỳ hàn huyên thêm vài câu liền tìm một chỗ ngồi xuống vận khí điều tức, nếu như muốn dùng truyền tống phù trở về, phải đợi cho linh khí trong thân thể hắn khôi phục mới được.

May mắn có Trừng Kỳ ở bên cạnh, các loại khí vị hỗn tạp ở dã ngoại đều bị mùi hương trên người Trừng Kỳ che mất. Cái mũi của Lê Thiên Duyên rốt cuộc không cần tiếp tục chịu tra tấn nữa.

Trừng Kỳ chống cằm an tĩnh ngồi ở một bên, đôi mắt nhịn không được tò mò mà quan sát viên ngọc bảy màu trên tay Lê Thiên Duyên, Hắn cảm thấy trên người của Lê Thiên Duyên luôn xuất hiện rất nhiều đồ vật kì lạ.

-------------------------------------------

“Thiếu phu lang vừa rồi người đã đi đâu?”

Tiểu Liễu nhìn thấy Trừng Kỳ đẩy cửa đi vào, lập tức đứng dậy đi lên đón.

Hắn chỉ là đi giặt quần áo một chút, lúc trở về lại phát hiện không thấy Thiếu phu lang, ngay cả thiếu gia cũng không biết đi đâu. Tiểu Liễu tìm khắp nơi cũng không thấy, lại không dám kinh động đến người trong Lê phủ đành phải ở trong phòng ngồi đợi.

“Ta ra ngoài đi dạo một chút.” Hắn thật là cùng Lê Thiên Duyên ở bên ngoài Tấn Thành đi dạo a.

“Đi dạo?”

Tiểu Liễu tuy rằng cảm thấy hơn nửa đêm ra ngoài đi dạo có chút kỳ quái, nhưng cũng không có tiếp tục truy vấn.

“Khuya rồi, Thiếu phu lang cũng nên đi nghỉ sớm đi.”

“Nga, vậy Tiểu Liễu cũng đi ngủ sớm đi.”

Trừng Kỳ nói xong liền cởi giày lên giường, lại nhìn thấy Tiểu Liễu đang định nằm ngủ ở cạnh cửa, cảm thấy khó hiểu nói:

“Tiểu Liễu, sao ngươi không lên giường ngủ?”

Tuy rằng trước kia nhĩ phòng chỉ có một mình Lê Ngọ ở, nhưng cái giường trong phòng cũng rất lớn, Tiểu Liễu đi lên ngủ chung cũng sẽ không chật.

“Không, không được, Thiếu phu lang ngủ đi, ta ngủ ở đây là được.”

Tiểu Liễu vội vàng xua tay nói, hắn ngủ ở nhĩ phòng đã không phù hợp quy củ, huống chi là cùng Thiếu phu lang ngủ trên một chiếc giường.

“Đi lên đi, dù sao giường cũng rất lớn.”

Trừng Kỳ lại vỗ vỗ bên cạnh vị trí còn trống nói: “Ta không nói ra, sao người khác biết được.”

“Chuyện này……”

Tiểu Liễu cuối cùng vẫn là nói không lại Trừng Kỳ, đành đem đệm chăn dọn trở lại trên giường, lúc này Trừng Kỳ mới cảm thấy mỹ mãn mà nằm vào ổ chăn, rất nhanh liền ngủ say.

Sau khi trở lại phòng, Lê Thiên Duyên cũng không ngủ được, trên người dơ bẩn là đã rửa sạch sẽ, nhưng đệm chăn trên giường cùng khí vị trong phòng vẫn còn đó làm hắn khó chịu cực kỳ.

Nếu biết như vậy, hôm nay liền không nên để Trừng Kỳ ngủ ở phòng bên cạnh, có hắn ở đây cũng dễ chịu hơn một chút.

Hiện tại người đã dọn đi rồi, hắn cũng không thể bắt Trừng Kỳ dọn về, nghĩ đến đây Lê Thiên Duyên liền thở dài, rốt cuộc cũng biết cái gì gọi là tự làm tự chịu.

Nếu ngủ không được, Lê Thiên Duyên liền ngồi ở trên giường kiểm tra lại đồ vật trong Càn Khôn giới, lúc mới tới đây, hắn không hề cảm ứng được sự tồn tại của Càn Khôn giới, cứ tưởng nó đã bị Thiên lôi đánh cho tan thành mây khói.

Đến khi hắn thành công dẫn khí nhập thể, Lê Thiên Duyên mới phát hiện ra Càn Khôn giới đang bị phong ấn trong thức hải của hắn. Chỉ là hiện tại tu vi của hắn còn quá thấp không thể giải trừ được phong ấn, càng đừng nói đến chuyện muốn đi vào Càn Khôn giới, ngay cả đồ vật bên trong phần lớn hắn đều lấy không ra, chỉ có thể miễn cưỡng lấy ra mấy thứ có linh lực thấp.

Nghe nói các tu sĩ thời thượng cổ tu luyện đến đại năng là có thể sáng lập ra một thế giới độc lập. Lê Thiên Duyên có được Cần Khôn giới là khi đi thăm dò mộ của một vị tu sĩ ngũ linh căn thời thượng cổ, bởi vậy hắn mới có được Ngũ Hành Quyết.

Lần đầu tiên Lê Thiên Duyên nhìn thấy Ngũ Hành Quyết liền cảm thấy nó thâm ảo vô cùng, ít nhất cũng đạt tới cấp bậc Thiên giai, đáng tiếc ngay lúc đó hắn lại là Đơn hoả linh căn không có biện pháp tu luyện pháp quyết này, không nghĩ tới sau khi bị thiên lôi đánh chết, lại trùng hợp xuyên vào thân thể của người có Ngũ linh căn.

Nghĩ đến đây, trên tay Lê Thiên Duyên liền xuất hiện một khối ngọc thạch màu trắng trong suốt, sau đó ngọc thạch ở trên tay hắn liền xuất hiện biến hóa, dần dần lan toả ra rất nhiều nhan sắc, đến khi cả khối ngọc thạch bị năm cái nhan sắc tương đồng hoàn toàn chiếm lĩnh mới bình thường trở lại lại.

Nhìn thấy kết quả này, trong lòng Lê Thiên Duyên đã hiểu rõ, tuy rằng Ngũ Hành Quyết được mệnh danh là phúc âm của Tạp linh căn, nhưng không phải người nào có Ngũ linh căn cũng đều có thể tu luyện được, ngược lại Ngũ Hành Quyết đối linh căn yêu cầu rất cao. Người có Ngũ linh căn các thuộc tính cần thiết phải cân bằng không được có chút chênh lệch nào, kế tiếp nữa phải là thô linh căn mới được.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Nếu các bạn cảm thấy truyện của mình hay hãy đề cử cho mình nhé ^^