Triệu Trường Dư kích động đi qua đi lại, sắc mặt có chút đỏ bừng, hắn che lại ngực chậm rãi xuống bàn, cùng nàng nói: “Con đi về trước đi, tổ phụ phải suy nghĩ kỹ con đường.” Ông nói: “Chuyện hôm nay không cần nói cho bất luận kẻ nào, bao gồm mẫu thân con.”
Triệu Hàm Chương đồng ý.
Triệu Trường Dư dừng một chút nói tiếp: “Nếu con nói con mất trí nhớ, vậy liền mất trí nhớ đi.”
Triệu Trường Dư không tin cháu gái mất trí nhớ, chỉ cho rằng nàng muốn mượn cơ hội này chèn ép nhị phòng, trước đây đáy lòng ông không quá tán thành chuyện này, nhưng hiện tại……
Thôi, đứa nhỏ muốn làm như vậy, liền làm như vậy đi.
Triệu Hàm Chương trở lại sân, trèo lên giường nghỉ ngơi.
Linh hồn của thân thể này dường như đã biến mất, nàng không biết chính mình cùng giáo sư Phó có thể trở lại hiện đại hay không, nhưng chắc chắn nguyên chủ không trở về được.
Cho nên, trong lúc nàng sống nhờ trong khối thân thể này, nàng muốn vì nàng ấy, vì người thân của nàng ấy làm được điều gì đó cho họ.
Coi như là tiền thuê mượn thân thể này đi.
Hơn nữa, nàng cũng muốn một cuộc sống thoải mái và tốt hơn.
Nhị phòng Triệu gia hiển nhiên không thể dựa vào, thay vì đặt kỳ vọng lên người bọn họ, không bằng làm theo suy nghĩ trong lòng của tiểu cô nương, đại phòng bọn họ muốn đứng vững, ít nhất phải có lực lượng bảo vệ mình.
Triệu Hàm Chương sắp xếp suy nghĩ vừa rồi trong đầu lại một lần, xác định không có vấn đề gì liền nằm xuống giường, thở dài nói: “Ta đói bụng……”
Dùng não nhiều liền nhanh đói.
Triệu Hàm Chương hướng bên ngoài kêu một tiếng: “Thính Hà.”
Thính Hà vội tiến vào: “Tam Nương muốn cái gì?”
“Ăn, đi phòng bếp lấy trà bánh tới, ta đói bụng.”
Thính Hà cười đồng ý, xoay người rời đi.
Sau khi Tam Nương bị thương, tuy rằng vẫn còn lo lắng sốt ruột, nhưng sức ăn uống tốt hơn trước kia rất nhiều.
Món điểm tâm của phòng bếp Triệu gia đương nhiên ăn rất ngon, Thính Hà đưa tới món điểm tâm rất hợp khẩu vị nàng, hiển nhiên nàng cùng tiểu cô nương khẩu vị không sai biệt lắm.
Đang ăn, một nha hoàn bước nhỏ đi vào: “Tam Nương, Trần thái y tới.”
Triệu Hàm Chương cắn một miếng điểm tâm liền tạm dừng, đặt xuống cho Thính Hà dọn đi, hỏi: “Ai mời thái y tới?”
Trong lòng nghĩ phải giải quyết như thế nào, liền nghe tiểu nha hoàn nói: “Là Thành bá mời tới, nói là gia chủ phái người đi mời.”
Triệu Hàm Chương liền gọi Thính Hà, đem điểm tâm cầm trở về tiếp tục ăn: “Mời hắn vào đi.”