Xuân Huy Tấm, hàng năm vào thời điểm chiêu mộ đệ tử chân truyền, 36 viện của Nam Ly đều ở chỗ này dựng điểm chiêu mộ, tất cả đệ tử của Nam Ly Thư Viện đều có thể xin trở thành đệ tử chân truyền của viện mà trong lòng mình ngưỡng mộ, về phần có thể thông qua hay không, vậy phải xem yêu cầu của người chiêu mộ.
Nhưng mà có ít đệ tử có thiên phú tuyệt cao, không cần tự mình xin phép, cũng sẽ bị 36 Viện tranh đoạt.
Bây giờ chiêu mộ mới bắt đầu chưa tới hai ngày, đã có rất nhiều người tới Xuân Huy Tấm ghi danh, sau khi Bạch Thương Đông mang theo Tống Nhạc đi tới Xuân Huy Tấm, nhìn đám người nhộn nhịp, rất có một loại cảm giác giống như học sinh ghi danh nhập học.
Điểm chiêu mộ của 36 Viện ở trên quảng trường xếp thành một hàng, trên căn bản là phía trước tất cả điểm chiêu mộ đều có một hàng người dài, tuy nhiên lại chỉ có phía trước một bàn chiêu mộ không có bất kỳ ai, mà phía trên lá cờ bên cạnh bàn kia viết chính là ba chữ "Kính Thai Viện".
"Kính Thai Viện chúng ta không có người nào thích gia nhập sao? Tốt xấu gì vào Kính Thai Viện chúng ta cũng có thể lấy được vị trí đệ tử chân truyền, như thế cũng còn tốt hơn so với làm một đệ tử bình thường chứ?" Bạch Thương Đông ngồi xuống phía sau bàn chiêu mộ, không hiểu thấu nói.
"Bởi vì một khi bái sư xong sẽ không thể sửa đổi, mặc dù trở thành đệ tử chân truyền xác thực là có thể lấy được chỗ tốt hơn, nhưng theo lâu dài đến xem, không có Sư giả cao cấp chỉ điểm, cuối cùng sẽ khó có thành tựu cao, cho nên đệ tử có chí hướng chân chính, sẽ không có khả năng nguyện ý gia nhập vào Kính Thai Viện chúng ta." Tống Nhạc hơi do dự một chút, có chút buồn bực nói: "Hơn nữa, lúc trước sư phụ nói chỉ thu nhận đệ tử Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn,
cho nên mới bắt đầu ta cứ dựa theo tiêu chuẩn này đề ra điều kiện, có vài người muốn lấy được vị trí đệ tử chân truyền cũng không có tư cách xin gia nhập vào viện ta, nếu không chúng ta hạ tiêu chuẩn xuống một chút?"
"Không cần, Kính Thai Viện chúng ta chỉ cần tinh anh, Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm ta đều ngại thấp, hạ tiêu chuẩn cái gì?" Bạch Thương Đông trực tiếp bác bỏ đề nghị của Tống Nhạc.
"Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm đều ngại thấp, quả nhiên là Kính Thai Viện có khí phách a, không hổ là viện của Chí Nhân, so với chúng ta còn mạnh hơn nhiều, chúng ta chỉ cần có thể thu nhận được đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm đã rất thỏa mãn." Người chiêu mộ của viện khác bên cạnh nghe được lời Bạch Thương Đông nói, không nhịn được bĩu môi đùa cợt nói.
"Ta còn nói viện chúng ta liền Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm đều ngại thấp đây, vậy cũng phải có người nguyện ý tới mới được a."
"Người ta không phải là không muốn chiêu mộ, chỉ là không có ai nguyện ý đi mà thôi."
"Cũng không biết là Thiên Tâm Các phân phối lệnh chiêu mộ như thế nào, vậy mà phân phối hai mươivị trí cho Kính Thai Viện, đây rõ ràng không phải là lãng phí hay sao? Kính Thai Viện có thể chiêu mộ được đệ tử gì? Đệ tử có chút tài năng chân chính, ai sẽ đi Kính Thai Viện? Ta thấy nhiều lắm cũng chỉ chiêu một được một chút đệ tử trungphẩm Chân Mệnh Đạo Ấn cho đủ số đi."
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Ngươi cũng chớ nói người ta như thế, đệ tử trung phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn cũng có cốt khí, ai sẽ bái một Văn Sĩ cấp một làm sư phụ đây?"
"Nói cũng có lý, ta nên nói xin lỗi với đệ tử Trung Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn."
Người phụ trách chiêu mộ những viện khác đều rối rít lên tiếng giễu cợt Bạch Thương Đông, chuyện tỷ thí đạo câu ở Quảng Nghị Đường, Phó Thanh Y hy vọng Bạch Thương Đông không nên truyền ra ngoài, Bạch Thương Đông cũng không có muốn nổi tiếng, cho nên chuyện này ngoại trừ mấy người có mặt lúc đó ra thì cũng không có ai biết.
Cho nên những viện khác đều không biết tại sao Bạch Thương Đông có khả năng lấy được 20 tấm lệnh chiêu mộ, đều cảm thấy không phục đối với chuyện Kính Thai Viện có khả năng lấy được 20 tấm lệnh chiêu mộ.
Những viện có hơn vạn đệ tử, Sư giả cũng có hơn một trăm kia, mà cũng chỉ có khả năng lấy được 20 tấm lệnh chiêu mộ mà thôi, những viện chỉ có mấy ngàn đệ tử kia, thậm chí đều chỉ có mười tấm lệnh chiêu mộ.
Kính Thai Viện tổng cộng chỉ có hai người, cũng đều chỉ là Văn Sĩ, ngay cả một Chân Nhân cũng không có, chứ đừng nói chi là Hiền Nhân, dĩ nhiên cũng có thể lấy được 20 tấm lệnh chiêu mộ, trong lòng những viện khác tự nhiên là đều hết sức khó chịu, đều bực bội.
Ánh mắt của Bạch Thương Đông từ trên mặt nhân tấm chiêu mộ của các viện quét qua, lại nhìn những đệ tử Văn Sĩ ghi danh kia một chút, lạnh nhạt nói: "Kính Thai Viện ta hôm nay phá cách thu nhận đệ tử Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, chỉ thu nhận trong ngày hôm nay, qua hôm nay chỉ thu nhận đệ tử Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, cơ hội không nhiều, hy vọng các vị nắm lấy cơ hội cuối cùng này, bỏ qua hôm nay, không biết năm nào Kính Thai Viện ta mới có thể thu
nhận đệ tử Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn."
"Ngươi điên rồi sao? Thu nhận đệ tử Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, còn phá lệ? Còn chỉ chiêu mộ trong một ngày?"
"Ha ha, thật sự là làm ta chết cười, ngươi đừng nói là chiêu mộ một ngày, coi như chiêu mộ một năm, cũng không có một đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm nào sẽ gia nhập Kính Thai Viện các ngươi, ngươi chính là đừng phá lệ nữa đi rồi."
"Kính Thai Viện thật sự là rất phi phàm a, không hổ là viện của Chí Nhân, xem ra chỉ có đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm có phẩm vị đặc biệt mới thích hợp với bọn họ, những đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm bình thường như chúng ta là không có phúc phận kia rồi."
"Haizz, hôm nay ta vừa vặn có việc, không có cách nào đến Cảnh Đài Viện của bọn họ ghi danh, bỏ lỡ thì làm sao bây giờ a, lòng ta tốt hoảng a, lần này ta không có biện pháp gia nhập vào Kính Thai Viện rồi, ta thật sự là sợ a..."
Một đám người chiêu mộ cùng đệ tử đều châm chọc Bạch Thương Đông, phần lớn người đều là giễu cợt cùng xem náo nhiệt, nhưng ngay cả một đệ tử tới báo danh cũng không có.
Bạch Thương Đông cũng không để ý tới bọn họ, nói với Tống Nhạc đang đỏ bừng cả khuôn mặt ở bên cạnh: "Ngươi ở lại chỗ này chiêu mộ đệ tử, chỉ thu nhận đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm trở lên, đến giờ Thân hôm nay là ngừng, một giây cũng không cho kéo dài thêm."
"Vâng, sư phụ." Tống Nhạc có chút bất đắc dĩ đáp một tiếng, theo như tình huống bây giờ, nơi nào còn có đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm tới bái nhập Kính Thai Viện bọn họ.
Sau khi Bạch Thương Đông dặn dò Tống Nhạc xong liền chuẩn bị rời đi, ai biết lại thấy một đệ tử có thân hình cao lớn hùng tráng đi tới trước điểm chiêu mộ, oang oang nói: "Ta có thể gia nhập vào Kính Thai Viện các ngươi, trở thành đệ tử chân truyền không?"
"Ngươi là Chân Mệnh Đạo Ấn phẩm cấp gì?" Bạch Thương Đông có chút ngoài ý muốn quan sát nam nhân hùng tráng này, thoạt nhìn tuổi tác hơi lớn, ít nhất đã qua hai mươi tuổi, trên mặt mọc đầy râu vừa đen lại vừa dày cứng như là thép nguội.
"Ta tên là Lôi Sư, Phá Sơn Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, bây giờ vẫn chưa nhập phẩm Văn Sĩ." Lôi Sư có chút trông đợi nhìn Bạch Thương Đông đáp.
"Có thể, tiểu Nhạc tử, ghi tên hắn vào đi." Bạch Thương Đông nói với Tống Nhạc, lại thấy Tống Nhạc ý vị nháy mắt với hắn.
"Ha ha, Kính Thai Viện cũng chỉ xứng thu loại mặt hàng rác rưởi này." Người chiêu mộ của các viện khác đều phá lên cười, trong mắt tràn đầy khinh thường cùng vẻ khinh miệt, không chỉ là đối với Bạch Thương Đông và Kính Thai Viện, càng nhiều là đối với tên Lôi Sư kia.
Bạch Thương Đông cau mày nhìn về phía Tống Nhạc, biết rõ Lôi Sư này nhất định là có vấn đề, Tống Nhạc vội vàng nhỏ tiếng nói với Bạch Thương Đông mấy câu.
Thì ra mặc dù tên Lôi Sư này là Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, thế nhưng bản thân ở phương diện văn học lại cực kỳ ngu độn, đừng nói là làm thơ, bảo hắn ngâm thơ đều không nổi, ngâm đoạn sau quên đoạn trước, nói lời khó nghe, chính là đầu óc không đủ xài, đần siêu cấp.
Ban đầu hắn có thể có được Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, hoàn toàn chỉ là dựa vào linh quang chợt lóe, làm ra một bài « Phá Sơn » chỉ tốt ở bề ngoài, lúc trước còn được rất nhiều Sư giả coi trọng, sau đó mới phát hiện ra, con hàng này căn bản không phải là tài liệu học văn, căn bản chính là một khúc gỗ mục, cho tới bây giờ cũng không có ai muốn cho hắn một vị trí đệ tử chân truyền.