"Lại có nhiều như vậy?" Tống Nhạc giật mình nhìn Bạch Thương Đông.
"Nhiều hả? Chỉ có 20 tấm mà thôi, vốn ta định đòi một trăm tấm, nhưng viện trưởng cùng Liên Ẩn sư tỷ đều không đồng ý." Bạch Thương Đông nhún vai nói.
"Một trăm tấm?" Tống Nhạc trợn to hai mắt: "Ngươi đang nói đùa với ta à? Coi như là hơn vạn môn hạ đệ tử của những đảo lớn kia, hàng năm có khả năng lấy được lệnh chiêu mộ cũng chỉ có mấy chục tấm mà thôi, Kính Thai Đảo chúng ta vốn nhỏ, cũng không có nhiều người, lúc trước Kính Trần đại nhân vẫn còn ở đây, tối đa cũng chính là đưa tới năm tấm mà thôi, 20 tấm này đã là rất nhiều rồi, ít nhất có một nửa trong 36 viện của Nam Ly không lấy được số lượng này."
"Ta còn tưởng rằng viện trưởng cùng Liên Ẩn sư tỷ lừa gạt ta, thì ra thật sự là như thế." Bạch Thương Đông lấy được 20 tấm lệnh chiêu mộ vẫn còn không quá hài lòng, bây giờ nghe Tống Nhạc vừa nói như thế, mới biết thì ra Phó Thanh Y cùng Liên Ẩn nói đều là sự thật.
"Bạch thiếu gia, đến cùng là ngươi làm sao mà làm được? Thiên Tâm Các làm sao sẽ đồng ý cho chúng ta nhiều lệnh chiêu mộ như vậy à?" Tống Nhạc có chút hiếu kỳ hỏi.
"Chuyện này ngươi cũng không cần quan tâm, dù sao bên trong có một tấm là của ngươi, ngươi may đi ghi danh thân phận đệ tử chân truyền đi, sau đó đi Xuân Huy Tấm kê cái bàn lớn, kiếm thêm mười chín tên đệ tử chân truyền nữa trở lại. Ta yêu cầu cũng không cao, Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm ưu tiên trúng tuyển, nếu quả thật không thu thập đủ, Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm cũng có thể." Bạch Thương Đông nói với Tống Nhạc.
"Bạch thiếu ... Sư phụ... Sợ rằng khả năng thu nhận được Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm cũng không lớn, Nam Ly Thư Viện chúng ta cũng không phải hàng năm đều có thể tuyển được đệ tử nắm giữ Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, có năm chỉ có một hai người, có thời điểm vài năm mới có thể có một người." Tống Nhạc cũng ngoan ngoãn, lúc này liền sửa lại cách xưng hô.
"Vậy cũng không sao, chiêu mộ chút ít đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm trở lại cũng được." Bạch Thương Đông cũng không quá để ý, hắn cũng không phải thật sự là muốn dạy đệ tử.
Bạch Thương Đông tạm thời đem Đại Bạch Nga cho Tống Nhạc mượn, để cho hắn đi tới Nam Ly chủ đảo xác định thân phận rồi chiêu mộ thêm chút ít đệ tử, Bạch Thương Đông thì ngồi ở bên cạnh Kính Thạch, ngâm một bình trà, từ từ lật xem « Nam Ly Ma Nhân Lục », hy vọng có thể lại tìm ra phẩm cấp Ma nhân thích hợp để hắn tăng cấp.
Chỉ tiếc là Ma nhân có khả năng để cho Bạch Thương Đông coi trọng, phần lớn đều có lai lịch không nhỏ, không phải là hắn không có năng lực hiểu Ma Danh của bọn chúng, mà căn bản là không có khả năng có cơ hội thấy những Ma nhân kia, có vài tên coi như có thể thấy, cũng không tiện ở ngay trước mặt giải Ma Danh của bọn họ.
"Thế giới này thật sự là quá vô liêm sỉ, tại sao hết lần này tới lần khác nhân ma lại không thể cùng tồn tại, thế này thì ta phải tu luyện « Nhất Niệm Kinh » kiểu gì ." Bạch Thương Đông lật xem chừng mấy ngày, đều không tìm được Ma nhân thích hợp, có chút tức giận ném « Nam Ly Ma Nhân Lục » sang một bên.
"Xem ra vẫn chỉ có thể tập trung ở trên người Quỷ Ma binh bị vây khốn trong Khốn Ma Đại Trận kia. Ta chỉ cần làm được đủ cống hiến cho thư viện, liền có thể đem hắn đổi đến, đến lúc đó muốn xử trí như thế nào còn không phải là tùy ta hay sao. Nhưng mà muốn đổi một Quỷ Ma Binh đi ra, cần cống hiến rất nhiều cho thư viện, ta bây giờ một chút cống hiến cho thư viện cũng không có, còn phải bỏ chút thời gian đi làm chút ít công việc kiếm cống hiến mới được." Bạch
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Thương Đông nghĩ tới nghĩ lui, bây giờ cũng chỉ có một biện pháp như vậy.
"Còn may là ta lập tức liền có thể thu thêm một hai chục đệ tử, đến lúc đó sắp xếp cho bọn họ đi làm vài việc, cống hiến cho thư viện còn không phải là như nước chảy ào ào mà tới sao." Bạch Thương Đông nghĩ tới việc này, mới phát hiện ra trời đã sắp tối, Tống Nhạc đi Nam Ly chủ đảo đã mấy ngày rồi, nhưng lại không có một chút tin tức nào: "Đã đi nhiều ngày như thế mà vẫn chưa trở lại, đệ tử của Nam Ly Thư Viện vô số, chiêu mộ một hai chục đệ tử chân truyền có khó
khăn như vậy sao?"
Bạch Thương Đông đang suy nghĩ, đúng lúc liền nhìn thấy Tống Nhạc ở xa xa đang cưỡi Đại Bạch Nga trở lại, nhưng trừ hắn ra, Bạch Thương Đông liền không thấy có bất kỳ ai nữa.
"Tiểu Nhạc tử, người mà ngươi chiêu mộ đâu?" Chờ Tống Nhạc đến trước mặt, Bạch Thương Đông nghi ngờ hỏi.
"Không tuyển được." Tống Nhạc thoạt nhìn vô cùng buồn rầu.
"Không tuyển được là ý gì? Người muốn trở thành đệ tử chân truyền không phải là có rất nhiều hay sao? Sâo ngươi ngay cả một người cũng không có tuyển được?" Bạch Thương Đông hơi ngẩn người.
"Người muốn trở thành đệ tử chân truyền đúng là nhiều, nhưng người ta vừa nghe nói chúng ta là người của Kính Thai Viện thì..." Tống Nhạc muốn nói lại thôi.
"Thì làm sao?" Bạch Thương Đông cau mày nói.
"Bọn họ đều nói, nếu như là Chí Nhân Kính Trần vẫn còn ở đây, tự nhiên là bọn họ vui vẻ đi tới Kính Thai Viện, nhưng bây giờ Kính Thai Viện chỉ có một tiểu tử miệng còn hôi sữa, ngay cả lông cũng chưa mọc đủ, nào có tư cách thu bọn họ làm đồ đệ, đừng nói là đệ tử nắm giữ Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, coi như là những đệ tử chỉ có Trung Phẩm Đạo Ấn kia, nghe thấy chúng ta là người của Kính Thai Viện, cũng đều trực tiếp xoay người rời đi." Tống Nhạc lộ ra vẻ
mặt đau khổ nói, bây giờ ngay cả hắn đều có chút hối hận.
Lúc trước nghe Bạch Thương Đông nói vô cùng tốt đẹp, bị Bạch Thương Đông lừa dối cho nóng đầu, đồ tôn của Chí Nhân gì đó, bâygiờ đã hiểu ra, Kính Thai Viện cũng chỉ còn lại một mình Bạch Thương Đông, mà Bạch Thương Đông mới là Văn Sĩ cấp một, phẩm cấp còn không cao bằng hắn, nào có khả năng chỉ điểm hắn tu hành a, đồ tôn của Chí Nhân căn bản chính là danh hão không có tác dụng.
Nhưng mà Tống Nhạc cũng biết văn đạo tu vi vi của Bạch Thương Đông cực cao, lại là một người vô cùng có biện pháp, nếu không cũng không có khả năng nhanh như vậy liền từ Thiên Ma Tràng trở lại, càng không thể nào cầm được 20 tấm lệnh chiêu mộ, hắn cũng không có ý tứ muốn đổi ý.
Hơn nữa thời gian hắn đi theo Kính Trần cũng không ngắn, dù sao cũng có chút cảm tình đối với Kính Thai Viện, nếu như không phải là bây giờ không có biện pháp, hắn cũng không muốn rời Kính Thai Viện đi tới địa phương xa lạ.
Sau khi Bạch Thương Đông nghe Tống Nhạc nói xong, trầm ngâm trong phút chốc liền nhìn Tống Nhạc hỏi "Vậy ngươi có nghe được, năm nay có đệ tử bình thường nào tương đối xuất chúng hay không?"
"Đệ tử xuất chúng nhất năm nay có hai người, đều là thiên tài Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, một là nữ đệ tử Văn Sĩ tứ phẩm tên là Hoàng Tiên, một là nam đệ tử Văn Sĩ ngũ phẩm tên là Nam Cung Tiêu. Cũng có một ít đệ tử khác vô cùng xuất chúng, nhưng mà đều là chỉ là Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, so với hai người này đều kém hơn một chút." Tống Nhạc nói.
"Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu bây giờ đã bái sư chưa?" Bạch Thương Đông lại hỏi.
"Còn chưa, các viện tranh đoạt vô cùng kịch liệt, đều đưa ra điều kiện rất tốt, gì mà trực tiếp trở thành Đệ Tử Bí Truyền đều chỉ là điều kiện cơ bản nhất, ngoài ra còn rất nhiều điều kiện kèm theo, bọn họ còn đang suy nghĩ, nhưng mà nghe nói rất có thể là hai người bọn họ sẽ gia nhập Ly Hỏa Viện của Xích Long Hiền Nhân."
"Tại sao hai người kia lại gia nhập Ly Hỏa Viện? Đệ tử như vậy, không phải là sẽ bị các viện khác nhau đoạt đi hay sao?" Bạch Thương Đông nghi ngờ hỏi.
"Ta nghe nói Nam Cung Tiêu kia là người theo đuổi Hoàng Tiên, cho nên đã quyết định chủ ý muốn vào cùng một viện với Hoàng Tiên, cũng bởi vì như vậy mới đặc biệt khó làm, các viện vẫn còn đang hiệp thương, cho nên đến bây giờ bọn họ cũng vẫn chưa chính thức bái sư."
"Ngươi đem tình huống của hai người bọn họ cặn kẽ nói cho ta nghe thử." Bạch Thương Đông để cho Tống Nhạc đem chuyện hắn biết rõ liên quan tới Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu nói ra.
Sau khi nghe xong, Bạch Thương Đông híp mắt lại, cười tủm tỉm nói: "Đi, tiểu Nhạc tử, chúng ta đi Xuân Huy Tấm một chuyến nữa, ta muốn đem Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu kia đều thu vào làm môn hạ của Kính Thai Viện ta."
"Sư phụ, ngươi đang nói đùa à? Làm sao hai người bọn họ có thể gia nhập Kính Thai Viện chúng ta được?" Tống Nhạc hơi giật mình nhìn Bạch Thương Đông, cảm thấy nhất định là Bạch Thương Đông bị phát sốt nên suy nghĩ hồ đồ rồi.