Cảnh Sát Chính Trực Bị Pháp Y Điên Phê Yêu Thương

Chương 2

Văn Cạnh thật sự có hoa huyệt, hắn nhếch miệng, đầṳ ѵú nhỏ cô đơn đứng lên hơi run run trong không khí, nhưng ngón tay người đàn ông vẫn rời đi. Hắn sờ theo eo anh đến bên cạnh quần đùi, sau đó kéo chun quần giống như đang đùa giỡn vậy, kéo xuống dưới mông rồi buông ra, hắn nghe thấy tiếng quần đùi đánh lên mông thịt bang một cái, thịt mông run rẩy, người đàn ông vừa lòng cười, sau đó thô bạo túm cả quần đùi và qυầи ɭóŧ xuống. Văn Cạnh nằm nghiêng để lộ ra một phần đùi, dươиɠ ѵậŧ đang ngủ đông của anh hơi di chuyển một chút, cuối cùng người đàn ông cũng nhìn thấy thịt huyệt đầy đặn kia.

Cơ thể người đàn ông di chuyển lại gần nơi giữa hai đùi Văn Cạnh, dùng hai ngón tay hung hăng nhéo hoa huyệt một chút. Môi âʍ ɦộ nhỏ và âm đế đáng thương của anh lập tức bị đè ép ra ngoài, viên âm đế phấn nộn kia còn được giấu bên trong bao bì. Hắn cười, đáng tiếc hôm nay không mang theo đạo cậu, người đàn ông liếʍ liếʍ ngón trỏ của mình, ngón tay ướŧ áŧ khảy khảy thịt cầu nhỏ xinh kia. Âm đế của Văn Cạnh lộ ra, sau đó lại bị đầu ngón tay đè lại xoa xoa theo chiều kim đồng hồ.

Văn Cạnh vặn vẹo cơ thể, trong lúc mơ ngủ anh muốn khép chân lại theo bản năng, đương nhiên người đàn ông kia sẽ không cho anh cơ hội này, hắn dùng nửa cơ thể đè chân Văn Cạnh, dùng tay đè một bắp đùi khác. Da thịt ở đùi tương đối non mịn, nó rung động dưới bàn tay hắn, người đàn ông nhìn chằm chằm huyệt nộn hồng nhạt của Văn Cạnh, sau đó đỉnh nhục hoa. Rất nhanh hoa huyệt đã ủy khuất mềm mại khóc nức nở, nước da^ʍ tràn ra khỏi âʍ đa͙σ nho nhỏ, chảy theo rãnh mông mông đến nơi không nhìn thấy.

Người đàn ông dùng ngón tay cắm vào miệng huyệt nóng bỏng kia, bên trong đã ập lên một tầng chất lỏng, khiến hắn tấm tắc lộ ra một nụ cười da^ʍ mỹ…Cái gì mà kỹ nữ dự bị, rõ ràng là kỹ nữ trời sinh. Tôi rất mong đợi, Văn Cạnh, tôi muốn nhìn thấy ngày cậu treo trên dươиɠ ѵậŧ của tôi run rẩy trợn trắng mắt chỉ ôm tôi phun nước, cậu đừng để tôi chờ lâu.

Trong lúc xoa nắn hoa huyệt, đầu óc của người đàn ông toàn những ý tưởng hạ lưu khiến Văn Cạnh ngủ không an ổn. Nhưng tay người kia như cái kìm sắt ấn chặt đùi anh. Ngón tay hắn bóp chặt âm đế xoa mãnh liệt, sau đó kéo nó về phía trước, nước da^ʍ tràn ra ngày càng nhiều hơn…Đây là lần đầu tiên người đàn ông gặp âm đế đáng thương này, khăn trải giường đã ướt đẫm, c̠úc̠ Ꮒσα không nhìn thấy rõ cũng trơn trượt, miệng niệu đạo nho nhỏ phình phình, hắn xoa xoa trấn an mã mắt…Từ từ, đừng nóng vội, sớm muộn gì cũng đến lượt mày.

Côn ŧᏂịŧ của Văn Cạnh đã cứng lên, ngoại trừ vui sướиɠ, anh không biết một cái gì hết, Văn Cạnh bị người đùa giỡn, bị làm trò hề, anh cũng không biết. Văn Cạnh sướиɠ đến mức đầu lưỡi sắp vươn ra ngoài, vẻ mặt dâʍ đãиɠ.

Người đàn ông xa lạ mỉm cười nhìn Văn Cạnh giãy giụa, hai chân anh run rẩy giống như muốn đi tiểu, dươиɠ ѵậŧ cương cứng đáng thương, nhưng hắn lại lười liếc mắt nhìn côn ŧᏂịŧ, nó chỉ có thể chảy ra một ít chất lỏng vô dụng. Âm đế nho nhỏ run rẩy đáng thương, hoa huyệt của anh còn chưa bị cắm vào đã mềm hỏng, người đàn ông cười dùng ngón cái sủng nịch xoa xoa lỗ nhỏ, cắm một ngón tay vào đè đè nhục bích mềm mại, lại kinh ngạc phát hiện ra bên trong đã bắt đầu co rút, sau đó một luồng nước dẫm chảy theo ngón tay xuống rãnh mông. Người đàn ông sung sướиɠ rút tay, ngón trỏ và ngón cái tạo thành một vòng tròn muốn cho Văn Cạnh một kích cuối cùng.