Nàng Là Bạch Nguyệt Quang

Thế giới 2 - Chương 1: Từ hôn

Núi non trùng điệp, ngàn cây xanh mướt, sương khói mịt mù, một trăm hai mươi bảy tầng cơ quan, treo cao trên đám mây, gắn liền với Quỳnh Lâu, đó là lãnh địa của một trong hai đại thế gia nổi tiếng nhất trong giới tu tiên, ẩn náu khỏi thế giới - Khương Tập Tiêm.

Lúc này, tại chính điện.

”Bây giờ ngươi đã là một kẻ tàn phế vô dụng rồi, làm sao có thể đủ tư cách làm phu quân tương lai của muội muội ta? Ta khuyên ngươi nên biết điều giao ra hôn ước, và huỷ bỏ ngay với muội muội ta, ta còn có thể để cho ngươi an toàn rời đi Khương Tập Tiêm.” Nam nhân điển trai, dung mạo như ngọc, khí chất xuất chúng, nhưng khi mở miệng đã phá vỡ ngay vẻ uy nghiêm của mình, những lời nói vừa dụ dỗ, vừa đe doạ, toàn là những lời lẽ cay độc.

"Trời ơi, tại sao số mệnh của nữ nhi ta lại đáng thương như vậy, nếu sống cùng kẻ tàn phế này chẳng phải sẽ bị người đời nhục nhã, không dám ngẩng cao đầu cả đời hay sao? Ông xem đi, nếu nữ nhi sống không tốt, ta cũng cũng không thiết sống nữa…” Phu nhân xinh đẹp rúc vào lòng một nam nhân trung niên phong độ, thỉnh thoảng lau khóe mắt, không ngừng vỗ ngực nam nhân, trông rất đáng thương.

Nam nhân trung niên đáp ứng cũng không được, không đáp ứng cũng không xong, tiến thoái lưỡng nan, một bên là nữ nhi của mình, người mà mình đã chăm sóc, yêu chiều trong hai trăm năm,

một bên là con trai của của người bạn thân nhất, người mình đã dõi theo cả quá trình từ nhỏ đến lớn.

Bên tai trái của Trầm Kiều là tiếng lão ca đang hung hăng, giận dữ, chèn ép người khác.

Phía tai phải là những lời kêu than của người mẫu thân nhẹ nhàng yểu điệu, thốt ra những lời nói đầy sát thương.

Thêm một phụ thân sợ thê, nhìn tình huống khó xử này, khó mà cứu vãn được.

Nhưng đó là những gì nàng muốn.

Nàng giả vờ ho khan, làm bộ ra vẻ tiếc nuối và đau lòng, nhìn về phía đại điện, nhìn nam tử phong thái như ngọc, dung mạo tuấn mỹ, vẻ đẹp tựa như trời ban làm nàng hơi phân tâm, thầm nghĩ: Huynh đệ, thật xin lỗi.

"Lang công tử, quan hệ giữa muội và huynh đã không thể như trước nữa, trước đây, muội vẫn luôn coi huynh như ca ca của muội, chưa từng có suy nghĩ nào về tình cảm nam nữ, nếu huynh nguyện ý hủy bỏ hôn ước, xé bỏ hôn khế, sau này muội vẫn sẽ gọi huynh là ca ca.”

Nhìn ~ Lại nhìn đi, sau khi nói ra những lời này, Trầm Xu cảm thấy mình thật sự vừa trà vừa cặn bã.