Câu Dẫn Tỷ Phu

Chương 5

Mặc dù Trần Vũ Đình không phải nhìn thấy côn ŧᏂịŧ Lý Vinh Hiên lần đầu tiên nhưng đa phần mấy lần trước đều là rình trộm, côn ŧᏂịŧ của anh không nhét vào tiểu huyệt của Trần Gia Duyệt thì là đứng thẳng cao cao ở trong quần.

Lúc đó cô biết chắc chắn côn ŧᏂịŧ của anh rất lớn nên sẽ rất mạnh về chuyện ấy.

Nhưng đây vẫn là lần đầu cô quan sát nó ở khoảng cách gần như thế, côn ŧᏂịŧ cứng rắn to lớn vô cùng, lập tức bật ra ngoài khi áo tắm được mở ra dường như đang chào cô.

“Để anh rể xem chỗ nào của Đình Đình nhà ta ngứa vậy?” Lý Vinh Hiên cười xấu xa nhìn gương mặt đỏ bừng của cô, rất hài lòng vì cô phản ứng như thế.

Đúng rồi, rất nhiều phụ nữ đều yêu chết côn ŧᏂịŧ của mình.

“Anh rể, là…là …nơi này…”

Trần Vũ Đình kéo bàn tay với những khớp xương rõ ràng của mình trượt xuống dưới, dừng lại ở khu rừng đen rậm rạp đã ướt sũng của mình.

Lý Vinh Hiên nhìn cô đầy kinh ngạc, dường như không ngờ da^ʍ huyệt của cô em vợ với gương mặt đơn thuần và dáng người thướt tha của mình lại nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ đến thế, đúng là đồ lẳиɠ ɭơ với ham muốn mãnh liệt, trời sinh ra để bị đàn ông chơi.

Đầu ngón tay nóng rực khẽ gãy thịt mềm ở bên trên, giống như khóa van được vặn mở khiến dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong tiểu huyệt tràn ra ngoài như xả lũ.

Tất cả đều chảy ào ào lên tay anh, bàn tay to ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ châm ngòi thổi gió khắp cơ thể, đầu ngón tay như có dòng điện, mỗi lần chạm vào nơi mẫn cảm trên người Trần Vũ Đình đều khiến cô không nhịn được run rẩy, bàn tay non nớt giữ chặt cánh tay rắn chắc của anh: “Ưm a…anh rể…ngứa quá…ưm…”

“Đồ lẳиɠ ɭơ, ngứa ở đâu? Nói anh rể nghe em ngứa chỗ nào?”

Trần Vũ Đình nũng nịu nức nở, bầu ngực to tròn ma sát l*иg ngực của người đàn ông khiến hạt đậu đỏ hồng trước ngực anh trở nên cứng rắn: “Là chỗ đó đó, bên trong tiểu huyệt ngứa quá, anh rể, Đình Đình khó chịu lắm, muốn anh rể.”

“Bảo bối, em nói đi, muốn anh rể làm gì?” Côn ŧᏂịŧ xanh tím của Lý Vinh Hiên dữ tợn vô cùng, chuẩn bị sức chờ tấn công, bàn tay to lớn đẩy hai chân cô ra và kiềm chế dạy dỗ Trần Vũ Đình.

Côn ŧᏂịŧ của anh chỉ chờ cô lên tiếng thì sẽ tiến thẳng vào tiểu huyệt sâu hun hút.

Ánh mắt Lý Vinh Hiên ngày càng u ám. Em vợ của anh thật sự quá đẹp, bụng dưới bằng phẳng, hai ngọn núi kiêu ngạo, vòng eo bé nhỏ chưa đầy một nắm tai, hai hạt hồng mai trên ngực mềm mại khẽ run rẩy như đang mời gọi anh chà đạp nó.

Ánh mắt Trần Vũ Đình lả lướt, không mảnh vải che thân, đôi mắt hạnh nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙©, hốc mắt đỏ bừng, thân thể toát lên mùi hương thơm mát và hương sữa thoang thoảng, đúng là một yêu tinh nhỏ chuyên hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông.

Trần Vũ Đình cố nén ham muốn muốn kéo côn ŧᏂịŧ của anh rể cắm vào tiểu huyệt của mình để giải ngứa, cái trấn ướt đẫm mồ hôi, nhìn anh rể bằng ánh mắt mê ly. Dáng người anh rể thẳng tắp, cơ bắp cuồn cuộn, vòng tay rộng lớn, lại thêm côn ŧᏂịŧ vừa to vừa cứng, người đàn ông mà phụ nữ đều muốn có chính là như thế!

Bàn tay mềm mại khẽ vuốt ve trên thân côn ŧᏂịŧ khổng lồ, mã mắt bất ngờ rỉ nước, đầu ngón tay lướt qua tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mã mắt rồi đưa vào miệng mình trong ánh mắt nóng bỏng của Lý Vinh Hiên, liếʍ láp một cách say mê ngon lành.

Cô nâng người lên, lông tơ mềm mại như vô tình như cố ý cọ vào côn ŧᏂịŧ lớn của anh nhưng vẫn nhìn anh bằng đôi mắt thanh thuần.

“Côn ŧᏂịŧ của anh rể thật lớn, Đình Đình rất muốn anh rể cắm nó vào trong tiểu huyệt của mình để giúp em hết ngứa.”