*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vân Các
Tiểu Tường Vi của ông quá nửa muốn gϊếŧ ông!
(K: Mình đã trở lại rồi đây (-ㅂ-)/ ♥ ♥ ♥)
___
Màn nước đã bắt đầu chiếu lại cốt truyện thế giới.
Tạ Tịch hiểu rõ tình huống thực tế hơn tất cả mọi người ở đây, thực sự là ngay cả mở một mắt cũng không muốn nhìn.
Trọng Kim lại nói: "Đừng lãng phí cơ hội ngàn năm có một này, cốt truyện thế giới rất quan trọng, nhất là thế giới cấp S thế này!"
Trong lòng Tạ Tịch khẽ động, hỏi: "Vì sao lại rất quan trọng?" Chẳng nhẽ người khác cũng có thể tiến vào qua cửa trò chơi?
Trọng Kim không rời mắt khỏi màn nước nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích cho Tạ Tịch: "Mặc dù thế giới dạng này không thể vào lần nữa, nhưng nhìn cốt truyện chiếu lại một chút, không chỉ có thể suy đoán được độ khó của thế giới cấp S, mà còn có thể phỏng đoán được sở thích của người thiết kế!"
Tạ Tịch: "..." Sở thích của người thiết kế? Khỏi cần đoán làm gì, cậu có thể dùng ba chữ để tổng kết - Bệnh thần kinh.
Trọng Kim kinh ngạc thốt lên: "CMN, vừa vào đã chết rồi!"
Thiếu niên mặc trang phục hoa lệ thời trung cổ trên màn nước bị một mũi tên đâm xuyên ngực!
Người xem xung quanh càng ngày càng nhiều, tiếng thảo luận không ngớt bên tai: "Giờ mới ngày đầu tiên phải không? Bị mũi tên xuyên tim mà chết, đau lắm đấy!"
Lại có người nói: "May mà không hạn chế số lần load."
"Nhưng chết đi chết lại như vậy cũng rất thống khổ!"
Seyin trên màn nước load sống lại, trở về khoảng mười lăm phút trước khi tử vong, cậu chữa lại nói sẽ đi đến cuộc hẹn, sau đó bị chặt đứt đầu.
Là người trong cuộc, bởi vì có Miễn đau vết thương chí mạng cho nên Tạ Tịch không có cảm xúc sâu lắm với chuyện bị chém rớt đầu này, bây giờ xem lại từ góc độ người thứ ba, thật đúng là nhìn thấy mà giật mình.
Đầu rời khỏi thân thể, máu chảy ra như thác, cảnh tượng tàn khốc như vậy mà quản gia vẫn giữ vẻ ưu nhã, bộ dáng vô cùng dịu dàng ôm lấy đầu Seyin, lúc nói chuyện càng giống như người yêu đang thì thầm với nhau.
Đám đông vây xem nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng Tạ Tịch: "Đúng là thần kinh!"
Còn có người khẩu vị nặng nói: "Sao tôi lại cảm thấy quản gia đẹp trai thế."
"Đẹp trai hả? Không thì ông đem đầu mình cho hắn chơi thử coi???"
"Làm phiền rồi, tôi đi trước đây!" Đứng coi vậy thôi, chứ ai thèm nếm thử cảm giác bị mũi tên xuyên tim sau đó lại bị chém rớt đầu chứ!
Trọng Kim cất tiếng than thở: "Quả nhiên là độ khó cấp S, vừa vào đã chết ba lần." Trên màn nước đã chiếu đến đoạn Seyin cùng lúc bị vampire và quản gia gϊếŧ chết.
Tạ Tịch không nói một lời, trong lòng cậu khá buồn bực, chẳng nhẽ cốt truyện thế giới không hiện ra đặc quyền cậu lựa chọn sao?
Trong trò chơi này, dưới tình huống có Miễn đau vết thương chí mạng thì căn bản không khó lắm, đơn giản chỉ là chết nhiều lần, dù sao vẫn có thể tìm được hướng đi chính xác, thời điểm tử vong không đau đớn thì cũng không có gì đáng sợ.
"Mịa nó, người mới này trâu bò thật, chết nhiều lần như vậy còn có thể giữ được tỉnh táo!"
"Tinh thần cũng chưa tiếp thu tăng cường, làm sao mà chịu đựng được!"
Trọng Kim thấy Tạ Tịch không nói gì, anh ta cho là cậu bị đọa đến không thốt nên lời, nhỏ giọng nói: "Kỳ thật độ khó của cốt truyện trò chơi này chính là chết đi chết lại quá thống khổ, cậu chớ thấy cậu ta có thể load, mũi tên và nhát dao kia đều là chân thực, thực tế đau đớn ra sao trong trò chơi cũng như vậy, load có thể loại trừ cái chết nhưng đau đớn còn khắc sâu trong đầu, rất dễ khiến tinh thần sụp đổ."
Nhất là người mới, thình lình bị kéo vào một thế giới không rõ, tâm lý vốn đã hơi khẩn trương và sợ hãi, lại thêm việc trải qua tử vong dồn dập như vậy, nếu tâm trí kém một chút, chỉ sợ đã điên rồi.
"Cậu nhìn coi, người mới này chết ba lần, sau khi load lại vẫn giữ vững tỉnh táo, còn trong thời gian ngắn phát hiện những điểm load khác..."
Bên cạnh có người nói tiếp: "Cậu ta nào chỉ có tỉnh táo không? Sau khi load gặp lại vampire, cậu ta chẳng những không sợ, mà còn có thể thành thạo tán tỉnh với hắn ta!"
"Người mới này sợ là một cao thủ tình trường."
Tạ Tiểu Tich - Cao thủ tình trường, tỉnh táo cơ trí, tinh thần mạnh mẽ:...
Còn có người thét lên: "Trời ơi, vampire đẹp trai quá! Tóc bạc mắt bạc thích thế!"
"Tôi cảm thấy quản gia đẹp trai hơn! Thâm tình, chín chắn, tính độc chiếm ngầm, quá tuyệt!"
"Tôi lại cảm thấy cô hầu gái kia... Mịa nó, vậy mà lại là con trai!"
"Tên trò chơi này không phải là "Tình yêu bên trái hay là bên phải" sao? Sao lại có thêm một người nữa?"
"Lại chết tiếp!"
"... Thật không hổ là độ khó cấp S."
Cốt truyện hòa hoãn lại, mãi đến khi vampire và quản gia đuổi gϊếŧ nhau trở lại, bốn người tụ hội một chỗ...
Cả đại sảnh đều cực kỳ náo nhiệt: "Xong rồi xong rồi, lật thuyền!"
"Tôi cá người mới còn phải chơi một loạt kiểu chết nữa."
"Tôi cá người mới có thể dùng cả tay và chân đứng bốn thuyền!"
"Tôi cá người mới là một tên cặn bã khiến cho quỷ khóc thần sầu!"
Tạ Tịch: "..." Nếu không phải sợ Trọng Kim nghi ngờ, cậu thật sự muốn quay đầu bỏ đi!
Nhìn thấy Seyin Hall cuối cùng biến thành ác ma, thời điểm không gϊếŧ nổi bản thân, đám người giống như xem đến cuối phim thì phát hiện easter egg(*), cùng cười ré lên.
(Easter Egg (trứng Phục Sinh): thuật ngữ điện ảnh, là cụm từ dùng để chỉ những chi tiết gắn liền với một tác phẩm khác hoặc một điều thú vị nào đó được cất giấu hết sức tinh tế trong phim.)
"Tuyệt, thật là tuyệt! Lúc trước bị gϊếŧ bao nhiêu lần, đến cuối cùng làm kiểu gì cũng không chết được!"
"Phục, tôi thật sự bội phục cậu ta, chết nhiều lần như vậy mà còn có thể không biến sắc đâm mình một nhát."
"Mọi người nhìn vẻ mặt của cậu ta đi, là thật đau đớn mà!"
Lúc sau cùng tự sát không chết, Miễn đau vết thương chí mạng không có tác dụng, Tạ Tịch thực sự là được trải nghiệm cảm giác trái tim bị đâm xuyên. Rất đau đớn, nhưng kỳ thật vẫn còn tốt, dù sao lúc đó thân thể Seyin Hall đã là ác ma, cảm giác đau suy yếu rất nhiều.
Mãi đến khi nhiệm vụ kết thúc, màn nước trở lại màu lam xanh biếc, tất cả mọi người còn chưa lấy lại tinh thần.
Trọng Kim nói: "Không hổ là độ khó cấp S, cả thể xác và tinh thần đều bị tra tấn."
Lời nói của anh ta được rất nhiều người xung quanh tán thành: "Trong thời gian bảy ngày ngắn ngủi, chết nhiều lần như vậy, thật sự sẽ khiến người ta sụp đổ. Cho dù tâm trí vững vàng, khác hẳn với người thường, cũng vẫn bởi vì căng thẳng do lúc nào cũng có thể tử vong mà đánh mất một phần năng lực phán đoán, nhưng bí quyết để qua cửa trò chơi này lại là khéo léo lợi dụng bốn nhân vật chính, chút phán đoán sai lầm cũng sẽ khiến bản thân gặp tử vong, mỗi lần chết tâm lý lại sụp đổ thêm, tiếp tục đánh mất sức phán đoán, quả thực là một tuần hoàn ác tính. "
Những điều bọn họ nói rất đúng, nếu không có Miễn đau vết thương chí mạng, quả thực Tạ Tịch rất khó hoàn thành nhiệm vụ này.
Còn chưa nói đến chuyện trong các đặc quyền còn có cạm bẫy, nếu như chọn Miễn chết trong trò chơi, vậy thì ngay từ khi bắt đầu đã xác định không cách nào hoàn thành nhiệm vụ. Thử tưởng tượng, mấy ngày đầu tiên chết nhiều lần như vậy, dốc hết sức đi đến cuối cùng, kết quả đạt được lại là bất kể thế nào cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ, chuyện đó quả là tuyệt vọng!
Tạ Tịch có chút không rõ, nếu không có đặc quyền Miễn đau vết thương chí mạng, trò chơi này quả thực rất khó khăn - mặc dù tạm thời cậu không biết độ khó của những trò chơi khác, nhưng nhìn phản ứng của người trong đại sảnh, cậu cũng biết cốt truyện này được xưng là có độ khó cao. Dù sao đây chỉ là thí luyện tân thủ, chỉ người mới mới có thể tiến vào qua cửa. Mà người mới chính là người bình thường, đối mặt với cốt truyện chết đi chết lại nhiều lần, quả là rất khó.
Nhưng cậu có Miễn đau vết thương chí mạng, vì đặc quyền này tồn tại, Tạ Tịch cũng chỉ bị tình tiết máu chó làm trọng thương tam quan, không đến mức tạo thành tổn thương tâm lý gì.
Vậy tại sao thế giới này có độ khó cấp S?
Nhan Triết mới từ Chuẩn Thế giới trở về nhanh chóng xem lại cốt truyện một lần, trầm tư nói: "Lão Tà vẫn thật có bản lĩnh, chẳng qua rót vào hồn ý đã trực tiếp biến nhiệm vụ có độ khó cấp B tăng lên tới cấp S."
Nếu như Tạ Tịch nghe được hắn nói câu này, cậu sẽ có thể giải đáp được nghi ngờ trong lòng.
Sở dĩ có độ khó cấp S, chủ yếu là do Giang Tà rót vào hồn ý, mà hồn ý của y cực kỳ kén chọn, nhiều năm trôi qua như vậy mà vẫn không có người phù hợp, cũng khiến điều kiện để phát động trò chơi này cực cao.
Độ khó lớn nhất của trò chơi này không phải đặc quyền lựa chọn, tình tiết máu chó hay cái kết đảo lộn mà là điều kiện phát động.
Giờ chúng ta làm một phép so sánh.
Một trò chơi có độ khó tương đối cao, nhưng có thể đồng thời tiếp nhận một ngàn người tiến vào, hơn nữa trong một ngàn người này khẳng định có một người qua cửa, như vậy tỉ lệ qua cửa là 1/1000.
Một trò chơi khác có độ khó trung bình, lại chỉ có thể chọn một người trong ngàn vạn người đi thông quan, cho dù người này qua cửa, tỉ lệ qua cửa cũng là 1/10.000.000.
Bởi vậy mới khiến trò chơi có độ khó cực cao.
Điều kiện phát động cũng là một trong những tiêu chí để đánh giá độ khó.
Dĩ nhiên Tạ Tịch tạm thời không biết những điều này, mà đám đông vây xem lại không biết sự tồn tại của đặc quyền, cho nên điều đó trở thành ô dù, che giấu hồn ý của Giang Tà.
Màn nước mới tối đi một chốc, trong giây lát lại sáng lên.
Một đoạn chữ lớn rồng bay phượng múa xuất hiện trên màn nước.
[Chân thành mời người qua cửa "Tình yêu bên trái hay là bên phải" gia nhập Vân Các]
Cả đại sảnh mới yên tĩnh được ba giây lại sôi trào!
"Vân Các kìa, Vân Các mời một người mới gia nhập!"
"Vận may của người mới này tốt thật! Qua cửa thế giới cấp S, được thưởng kỹ năng đặc thù, mịa nó, còn có thể gia nhập Vân Các!"
Tiếng nói xung quanh đều xoay quanh những điều này, Trọng Kim cũng sững sờ cả người, mãi mới than khẽ nói: "Thật... lợi hại."
Tạ Tịch hiếu kì hỏi: "Vân Các là gì?"
Vẻ mặt Trọng Kim phức tạp đáp: "Lại nói tiếp, cậu vẫn còn chưa chuyển chức."
Tạ Tịch ù ù cạc cạc.
Trọng Kim thở dài, nói: "Thế giới Trung Ương có ba nghề nghiệp, Nhà thám hiểm, Người thu thập và Người ghi chép. Căn cứ vào sự khác biệt giữa các nghề nghiệp, nhiệm vụ tiếp nhận sẽ khác nhau, đặc biệt khá quan trọng khi tổ đội thông qua. "
Tạ Tịch lại bắt được trọng điểm - hóa ra còn có thể tổ đội thông qua.
Trọng Kim tiếp tục giải thích cho cậu: "Dưới tình huống bình thường, sau khi hoàn thành thí luyện tân thủ có thể chuyển chức, Nhà thám hiểm - tên như ý nghĩa - phần lớn đều nhận nhiệm vụ thăm dò, Người thu thập nhận nhiệm vụ thu thập, Người ghi chép chủ yếu cần ghi chép kịch bản thế giới và các nhân vật."
Tạ Tịch hỏi: "Người thiết kế thì sao?"
"Cậu thấy tên người thiết kế X đúng không? Y cũng bắt đầu từ Nhà thám hiểm, Người thu thập và Người ghi chép, thông quan nhiều thế giới, sau khi hoàn thành khảo nghiệm sẽ có tỉ lệ đạt được năng lực thiết kế."
"Có điều chuyện này phải xem thiên phú, không phải ai cũng có năng lực thiết kế."
Lông mày Tạ Tịch khẽ nhướng lên một chút: "X kia..."
"X Thần là một huyền thoại, người thiết kế đỉnh cao nhất tại thời điểm này, hiện là người duy nhất có thể thiết kế thế giới cấp SS."
Tạ Tịch: "..." Hơi khó giải quyết.
Trọng Kim lại thở dài, vô cùng hâm mộ nói: "Vân Các đó, một người chưa chuyển chức vậy mà được bọn họ mời, thực sự là chuyện nằm mơ cũng không dám nghĩ."
Kỳ thực Tạ Tịch muốn hỏi chuyện liên quan đến X nhiều hơn, nhưng hiển nhiên Trọng Kim lại rất để ý Vân Các, cậu bèn thuận theo hỏi thăm.
Trọng Kim nói: "Vân Các là tổ chức lớn nhất hiện tại, chiêu mộ được nhiều nhân tài ở thế giới Trung Ương nhất, có nhiều tài nguyên và tiến độ thăm dò mới nhất, chỉ cần gia nhập là có thể hưởng chung những nguồn tài nguyên và tiến độ này."
Tạ Tịch khá hiếu kỳ: "X cũng ở Vân Các sao?"
Trọng Kim còn chưa trả lời, trên màn nước lại hiện lên hàng chữ: [Chân thành mời người qua cửa "Tình yêu bên trái hay là bên phải" gia nhập Vân Các]
Đại sảnh lại bùng nổ: "Thông báo hai lần, mịa nó, đây là đãi ngộ chỉ có X Thần mới được thôi!"
"Nhưng mà X Thần của chúng ta năm đó đã từ chối."
"Tôi cá người mới sẽ không từ chối, nhìn cậu ta rất thông minh."
Tạ Tịch: "..." Cậu vốn không muốn gia nhập bất kỳ tổ chức gì, nhưng nếu tổ chức này không đội trời chung với X...
Trọng Kim nói: "Cho nên mới nói X Thần là một huyền thoại, cho đến bây giờ, y là người duy nhất từ chối lời mời của Vân Các."
___
Trung Ương - Vườn hoa.
Tinh linh tóc bạc hùng hổ xông tới, vừa mới mở miệng đã cười vang: "Hahaha, lão Tà ông xong rồi!"
Người đàn ông chơi đùa với một gốc hoa tường vi cũng không thèm ngẩng đầu lên: "Cẩn thận tí đi, đừng đạp lên hoa của tôi."
"Tiểu Tường Vi của ông bị Vân Các để mắt tới!"
Người đàn ông ngẩng đầu, dưới mày kiếm là một đôi mắt hai màu thâm thúy, mắt trái đỏ thẫm và mắt phải xanh thẳm tạo nên sự tương phản rõ rệt, giống như lửa và băng va chạm, giữa điểm cực nóng và cực lạnh xen lẫn sự lười nhác và tà tính khó thể diễn tả.
Y cất tiếng, giọng nói hững hờ: "Em ấy gia nhập Vân Các?"
Vẻ mặt Nhan Triết có chút hả hê, hắn nói: "Vân Các gửi lời mời cho cậu ta."
"À." Người đàn ông tiếp tục tùy ý chơi đùa đóa hoa tường vi nở rộ.
Nhan Triết không vui: "Ông không sợ cậu ta đồng ý sao?"
Giang Tà nhếch khóe môi, không nói gì.
Nhan Triết chọc y: "Tôi khuyên ông một câu, tuyệt đối đừng bại lộ thân phận của mình, Tiểu Tường Vi của ông quá nửa muốn gϊếŧ tên biếи ŧɦái nhà ông."
(K: thích nickname Tiểu Tường Vi ghê ấy, nghe cưng xỉu =)))