Hệ Thống Bốc Thăm Của “Thẳng” Nam

Chương 2: Thế giới vườn trường (1)

“Trần Minh, dậy đi mày, tan học rồi.”

“Ưm?” Trần Minh mở mắt ra trước mặt cậu là một thanh niên tóc xanh dương, da trắng mịn đang lay người cậu.

“Tan học rồi, tính nằm ngủ luôn ở đây hay gì?” Thanh niên vỗ vỗ đầu Trần Minh.

“À ờ, tao biết rồi.” Trần Minh đứng dậy cầm lấy cặp sách rồi đi ra ngoài cùng với thanh niên kia.

( Hình như mình xuyên vào thế giới trong cuốn tiểu thuyết kia rồi thì phải.)

Theo ký ức trong đầu thì thanh niên khi nãy là bạn thân của cậu, tên là Nguyễn Lộc, còn cậu là nam phụ Trần Minh, hai người là bạn thân từ nhỏ. Mà trong cốt truyện Trần Minh cũng bị nữ chính thu vào hậu cung.

“Hệ thống 274?” Trần Minh khẽ gọi trong lòng.

“Đây đây, hệ thống 274 siêu xịn sò có mặt!” Trong đầu Trần Minh hiện ra một cục bông trắng.

Trần Minh: “... Cho tao biết từ ngữ mấu chốt ở thế giới này là gì?”

[Tinh, đang bốc thăm ra từ mấu chốt...]

[Tinh, đã bốc thăm ra từ ngữ mấu chốt « Nữ trang » ]

Trần Minh: “???”

Trần Minh: “Cái gì!? Gió lớn quá tao nghe không rõ!?”

Hệ thống 274 thân thiện lặp lại lần nữa: “Nữ trang nha ký chủ.”

Trần Minh (°ロ°) ! Ai tới cứu vớt cậu đi, cậu mệt mỏi quá.

“Ê mày có sao không? Nhìn mặt mày như mới ăn cớt xong á?” Nguyễn Lộc đi kế bên đập vai cậu 1 cái.

“Tao không sao, hơi đói bụng thôi.” Trần Minh miễn cưỡng cười rồi trả lời.

“Vậy đi nhà hàng ăn thôi, có quán này mới mở ngon lắm.” Nguyễn Lộc khoác vai cậu kéo đi.

===========Tua============

“Sao sao? Thấy ngon không?” Nguyễn Lộc vừa ăn vừa hỏi.

Trần Minh gật đầu lia lịa. Trời má ơi, không hổ là thế giới tiểu thuyết, đồ ăn vừa mắc vừa ngon. Cũng may thân phận cậu là nam phụ, thiếu gia nhà họ Trần, thuộc dạng giàu có. Còn cậu bạn thân kế bên lại là người qua đường, hoàn toàn không dính dáng gì đến cốt truyện, nhưng nhà cũng rất khá giả.

“Nghe nói ngày mai lớp mày có học sinh mới hả?” Nguyễn Lộc vừa lau miệng vừa nói.

“À ừm, hình như là vậy.” Trần Minh nghe cậu bạn hỏi mới nhớ ra, ngày mai là ngày nữ chính nhập học.

Theo cốt truyện thì ngày mai sau khi nữ chính nhập học sẽ bởi vì thân hình bốc lửa, tính cách lại lạnh lùng mà hấp dẫn được nam chính và một đống người...Hôm đó sau khi tan học cô ta bị vài tên pháo hôi chặn đường, đánh ngất định làm trò 18+ thì bị nam chính đi ngang đánh bại. Nam chính đưa cô ta về nhà, sau đó lăn giường.

(Ủa chung quy lại vẫn là làm trò 18+, khác mỗi đối tượng, không hổ danh là thịt văn...)

Trần Minh nghĩ ngợi xong lắc đầu. Haiz tự nhiên bốc trúng quyển thịt văn, không biết xui hay hên.

“Hây da, đúng là ngon vãi, mày no chưa?” Nguyễn Lộc xoa xoa bụng hỏi Trần Minh.

“No, trả tiền rồi về thôi.” Trần Minh gật đầu và nói.

===========Tua===========

Về đến nhà, Trần Minh chào hỏi ba mẹ rồi lên phòng. Cậu tắm rửa rồi nhảy lên giường nằm.

Trần Minh: “Ê 274, bao nhiêu linh đồng mới có thể sống lại được?”

Hệ thống 274: “100000 điểm nha ký chủ, cậu có thể xem giao diện của bản thân đó.”

Trần Minh:“ Vậy hả?”

Trần Minh khẽ nói mở giao diện trong lòng.

«Giao diện»

Tên họ: Trần Minh

Tuổi: 18

Kỹ năng: Không

Túi đồ: Không

Linh đồng: 0

Đánh giá của hệ thống: cùi bắp

Trần Minh: “ Ê ê, dòng cuối là ý gì?”

Hệ thống 274: “ Thì chữ sao ý vậy, là ký chủ cùi bắp đó.”

Trần Minh: “...***, tao éo muốn làm nhiệm vụ.”

Hệ thống 274: “ Thật ra linh đồng ngoài dùng để sống lại với mua đồ ở cửa hàng, nó còn có thể đổi lấy tiền tệ ở thế giới của ký chủ sau khi sống lại.”

Trần Minh: “...1 linh đồng bằng bao nhiêu tiền Việt?”

Hệ thống 274: “1 triệu đồng.”

Trần Minh: “Thật luôn!?, cho tao nhiệm vụ lẹ lên, tao muốn thành đại gia!”

[Tinh, đã kích hoạt nhiệm vụ: Xin hãy mặc nữ trang đi học vào ngày mai.]

Trần Minh: “... éo làm.” Chưa bao giờ cậu muốn tự mình vả miệng như này, nghĩ sao mà mặc nữ trang đi học? Cậu là thẳng nam, thẳng nam!

[Phần thưởng: 100 linh đồng]

Trần Minh: “ Thật ra tao rất thích làm nhiệm vụ, là công nhân phải gương mẫu, chăm chỉ đúng không?”

Hệ thống 274: Khinh bỉ.jpn

Trần Minh nghĩ ngợi về việc mặc nữ trang, muốn mặc nữ trang đi học thì phải có đồng phục nữ mới được. Mà “Trần Minh” thì làm gì có đồng phục nữ. Nhưng hình như trong thế giới này cậu có một chị gái 25 tuổi đã đi làm. Chị gái từng học trường cậu nên chắc là có đồng phục nữ.

Nghĩ đến đây, Trần Minh liền đứng dậy đi đến phòng chị gái. Chị ấy đã đi làm ở riêng nhưng trong phòng vẫn còn đồ y nguyên. Cậu chắp tay xin lỗi một tiếng rồi bắt đầu lục lọi tủ đồ. Vài chục phút sau thì cậu đã tìm được một bộ đồng phục, may mà cỡ người của cậu cũng khá vừa với nó. Sau đó cậu tìm thêm được một bộ tóc giả. Công nhận tủ đồ của bà chị gái đa năng ghê.

Mà còn vấn đề quan trọng hơn nữa, qυầи ɭóŧ thì sao?

Hệ thống 274: “Qυầи ɭóŧ phải mặc của nữ mới được tính nha ký chủ.”

Trần Minh: “Mày đọc suy nghĩ của tao hả!?”

Hệ thống 274: “Không có, tui đoán theo cách trong sách ‹1001 diễn biến tâm lý› nha.”

Trần Minh: “...”

(Sách củ chuối gì vậy!? Trong kho dữ liệu của nó toàn sách và sách hả?)

Hệ thống 274: “Phải mặc cả áσ ɭóŧ nữa nha, ký chủ.”

Trần Minhヽ(゚Д゚)ノ)

Trần Minh thở dài một hơi, chắp tay xin lỗi bà chị gái 10 lần rồi lại lục lọi tủ đồ, vài chục phút sau cậu cũng tìm được quần và áσ ɭóŧ còn nguyên tem chưa mặc của bà chị. Sau đó cậu đem đống đồ về phòng.

Hệ thống 274: “ Ký chủ, cậu mặc thử đi, để sáng mai khỏi phải bỡ ngỡ~.”

Trần Minh: “ Không, nghĩ sao mà kêu tao mặc thử, mặc nữ trang đi học là quá lắm rồi.”

Hệ thống 274: “Vậy lỡ ngày mai ký chủ xấu hổ quá nên lộ, làm người ta biết cậu là nam mà mặc nữ trang thì sao?”

Trần Minh: “...”

(Bà nội nó, trù ẻo mình hả?)

Trần Minh thở dài khóa cửa phòng, đóng cửa sổ, sau đó cầm bộ đồ lên mặc vào từng cái, rồi cậu đội tóc giả lên, sau đó đứng trước gương ngắm nhìn.

Trong gương là một “cô gái” tóc vàng ánh kim, đôi mắt đen nhánh như màn đêm, môi mỏng hơi đỏ, sóng mũi cao ráo, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ngại ngùng.

Trần Minh: “Ê, tao đẹp vãi, tao muốn yêu bản thân tao luôn.”

Hệ thống 274: “Cái này trong sách người ta gọi là tự luyến.”

Trần Minh: “Kệ tao.”

Hệ thống 274: “Tui đề nghị ký chủ mang thêm tất chân, nhìn vừa đẹp vừa giúp chân nhỏ lại xíu.”

Trần Minh: “Ờm, cũng có lý.”

Trần Minh nhìn xuống chân mình, đúng là hơi to so với chân con gái, thì cậu là con trai mà. Nên cậu quyết định cởi đồ ra, sau đó chạy sang phòng bà chị chôm 1 đôi tất dài màu đen. Cái tủ đồ của bà chị đa năng thật đấy, cảm ơn chị gái!

Hệ thống 274: “Ký chủ cũng nên luyện giọng cao hơn đi, mặc dù giọng bình thường nghe khá trung tính rồi.”

Trần Minh: “Ừm cũng đúng.”

Trần Minh lên mạng xem cách luyện giọng, ngồi luyện vài tiếng, sau đó cậu điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm xin nghỉ 1 ngày. Cậu định mặc đồ nữ trang lên trường chơi 1 ngày thôi, chứ ai dám mặc nữ trang vào lớp ngồi học.

Trần Minh: “Mai nhớ kêu tao dậy nha 274.”

Hệ thống 274: “Ký chủ cứ yên tâm, hệ thống có chế độ giật điện nữa.”

Trần Minh: “Trời ơi, kêu tao dậy bằng cách bình thường đi.”

Hệ thống 274: “Ok ký chủ.”

Và rồi Trần Minh đi ngủ trong cơn lo lắng.