Xuân Dược Trí Mạng

Chương 3: Giang Khê, cô vẫn luôn quyến rũ tôi!

Ngữ khí của Đổng Lực không được tốt cho lắm, thoạt nhìn rất hung dữ. Giang Khê thầm nghĩ tối hôm qua mình cự tuyệt anh ta làm cho anh ta cảm thấy mất mặt, nếu như anh ta có thể mượn cơ hội này mắng cô một trận cũng có khả năng.

“Chủ tịch Đổng nói rất đúng.”

Thái độ Giang Khê tốt như vậy, Đổng Lực cũng không cần phải dạy dỗ cô nữa.

Đổng Lực phát hiện mình đối với cô không có bất kỳ sức chống cự nào, vừa mới ôm cô vào trong ngực, hai tay chỉ cần ôm eo cô, cũng đủ để cho bụng dưới của anh nóng lên.

“Trưa nay cùng tôi ăn cơm đi cô Giang.”

“Được.”

Nhà hàng cách Đổng thị khoảng mười phút lái xe, khung cảnh yên tĩnh tao nhã, trên lầu còn có xây dựng dạng phòng bao cao cấp.

Vừa vào phòng, Đổng Lực đã ấn Giang Khê lên tường, một tay siết chặt eo cô, tay kia ấn lấy ót cô lên người mình, ý đồ muốn hôn cô.

Giang Khê tránh mặt đi.

“Tôi biết rõ tình hình của cô, cô và chồng cô không có tình cảm.”

Cổ họng anh khàn khàn, đã lâu không có chạm vào phụ nữ, hiện tại chỉ muốn làʍ t̠ìиɦ cùng cô. Chỉ muốn làm với cô.

Vốn tính cách Giang Khê rất lạnh lùng, giờ phút này lại vì tình huống hiện tại mà tim đập nhanh, “Chủ tịch Đổng, đó là việc nhà tôi, anh…”

“Bớt nói mấy chuyện này với tôi đi! Cô vẫn luôn câu dẫn tôi!”

Anh chỉ vào mũi Giang Khê, thở hổn hển, nghiến răng nghiến lợi: “Giang Khê, cô vẫn luôn quyến rũ tôi!”

Giang Khê há hốc miệng, vậy mà cô lại không thể phản bác.

Cô phải thừa nhận Đổng Lực rất nam tính, nhiều tiền lại có mị lực, thậm chí có đôi khi cô cũng không phân biệt được mình là vô tình, hay là cố ý muốn giữ liên lạc với anh.

Cô thật sự không phải là loại phụ nữ thông minh có thể giăng bẫy đàn ông.

Có lẽ là do bản năng.

Bản năng muốn tới gần người đàn ông này, thân thể cảm giác rất trống rỗng, Thẩm Sách mấy tháng cũng không trở về một lần, phía dưới của cô vẫn luôn cảm thấy hư không.

Đổng Lực thò tay vào trong váy Giang Khê, rồi lại từ bắp đùi sờ lên.

Hơi thở của Giang Khê bắt đầu bất ổn, bên tai là tiếng cười khe khẽ của Đổng Lực: “Đã ướt như vậy rồi, không ngờ cô lại nhạy cảm như vậy.”

Giang Khê ngẩng đầu lên hít một hơi thật sâu.

Bàn tay thô ráp của người đàn ông đang cọ xát vào tiểu huyệt non nớt của cô, cảm giác đó thực sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Thẩm Sách đã đi công tác một thời gian dài thế nên rất lâu rồi cô không phát sinh quan hệ tìиɧ ɖu͙©.

Hơn nữa, cho dù Thẩm Sách có ở nhà thì anh cũng rất ít khi có màn dạo đầu, lúc nào cũng chỉ quan tâm đến du͙© vọиɠ của bản thân, trực tiếp tiến vào khi cô vẫn ở trang trạng thái khô khốc khó chịu, thực sự rất khó đạt kɧoáı ©ảʍ.