Huyền Học Đại Sư Nhàn Nhã Sinh Hoạt

Chương 27: Cao nhân

Nghe hai vị thím này nói chuyện phiếm, công trình của vị ông chủ lớn này ra vấn đề lớn, hợp với chết hai người trọng thương một người.

Này khẳng định là phương diện phong thuỷ có vấn đề lớn, cô có thể đi nhìn xem, ông chủ bất động sản đều là kẻ có tiền, hẳn là sẽ hào phóng chút.

Cô ăn luôn chút bánh bao còn lại, đem bọc cuốn lên ném vào trong thùng rác, trở lại trước mặt bà nội Uẩn, “Bà nội, con đi có chút việc, chờ lát nữa người về nhà trước đi, rất nhanh con sẽ trở về.”

Bà nội Uẩn nhìn giấy vàng chu sa trong lòng ngực cháu gái, do dự hỏi, “Tiểu Ngọc Nhi, con đi làm cái gì a?”

Uẩn Ngọc không nghĩ lừa gạt bà nội Uẩn, do dự mà không nói lời nào.

Bà nội Uẩn thở dài, vẫy vẫy tay, “Đi thôi đi thôi, đi sớm về sớm, gặp chuyện nhớ đừng có cậy mạnh.”

“Cảm ơn bà nội.” Uẩn Ngọc thở phào nhẹ nhõm, ôm đồ vật ra khỏi chợ rau, lại đi khắp nơi hỏi thăm vị trí của công trường đang xây khu biệt thự kia.

Chuyện này ở trấn Hòa Tiên rất nổi tiếng, đều ồn ào đến lên báo, ông chủ nơi này đều vội vàng đến đau đầu nhức óc, thực nhanh đã có người tốt bụng báo địa chỉ cho Uẩn Ngọc.

Vị trí có chút hẻo lánh, dù sao cũng là khu biệt thự, xây dựng ở phố xá sầm uất thì không quá hiện thực, diện tích hao phí quá lớn.

Vị trí của khu biệt thự dựa lưng vào núi, núi ở thành phố Xương Thủy này rất nhiều, đều không phải là núi cao, cơ bản độ cao so với mặt biển đều là dưới ba bốn trăm mét.

Chỉ có một tòa hơi cao một chút, nhưng mà nó cũng chỉ có bảy tám trăm mét mà thôi, khu biệt thự này khoảng cách thôn Thanh Hà của bọn họ cũng không xa.

Khi Uẩn Ngọc đi qua, toàn bộ công trường cũng chưa có vài người ở, một tảng lớn khu vực đều là trống rỗng, nơi nơi đều là giàn giáo, đều lung tung rối loạn.

Núi ở phía sau công tường cũng không cao, cô nhìn vận thế của ngọn núi này cũng không tồi, vậy là không phải nguyên nhân của núi.

Cô lại đi khắp nơi nhìn xem, thế nhưng nhất thời cũng không thể nhìn ra ngọn nguồn ở nơi nào, rốt cuộc toàn bộ công trường còn rất lớn, có nơi còn chưa có nhìn qua.

Cô đang muốn đi vào trong nhìn xem một chút thì một ông cụ hơn sáu mươi tuổi đi từ trong nơi ở lâm thời của công nhân bước ra.

Uẩn Ngọc nhìn ông cụ một cái, hỏi, “Ông ơi, ông chủ của nơi này đâu?”

Ông cụ nhíu mày nói: “Cô gái nhỏ a, con tìm ông chúng của chúng ta làm gì? Ông chủ mấy ngày nay đều là đau đầu nhức óc thật.”

“Con đừng có đi lòng vòng khắp nơi ở chỗ này, gần nhất ở công trường đã xảy ra chuyện, chạy nhanh rời đi đi.” Ông là bảo vệ ở công trường, sợ buổi tối có người đến đây trộm vật liệu thép.

Gần nhất công trường xảy ra chuyện, công nhân cũng không dám khởi công, ông chủ thì nơi nơi mời người đến xem phong thuỷ, mạng ông mạnh, không quá tin tưởng này đó, cứ theo thường lệ mà mỗi ngày đều tới công trường trông coi.

Uẩn Ngọc nói: “Con là đến xem phong thuỷ, chuyện ở công trường lần này có lẽ con có thể hỗ trợ, ông có thể hay không đem phương thức liên hệ của ông chủ cho con.”

“Hồ nháo.” Ông cụ thổi râu trừng mắt, “Con nít con nôi, không lo đi học đọc sách gả chồng, lại còn ra tới đi lừa đảo, chạy nhanh về nhà đi.”

Uẩn Ngọc cũng không bắt buộc, cô viết phương thức liên hệ trên tờ giấy sau đó đưa cho ông cụ, “Ông cụ à, đây là phương thức liên hệ của con, nếu mà người do ông chủ mời đến không thể giải quyết chuyện ở công trường, thì có thể kêu ông chủ gọi điện thoại cho con thử xem.”

Giăng lưới khắp nơi sao, nói không chừng khi nào đó khách hàng tự tới cửa đâu. Không thành công cũng không bắt buộc, này tỏ vẻ không duyên phận, Uẩn Ngọc còn rất nghĩ thoáng, đem tờ giấy đưa cho ông cụ sau đó xoay người rời đi.

Ông cụ nhận lấy tờ giấy trên tay Uẩn Ngọc, ông thấy bên trên viết một dãy số điện thoại, phía sau là ba chữ rất xinh đẹp tú lệ - Uẩn đại sư.

Hiện tại kẻ lừa đảo thật đúng là, ông còn tưởng vứt bỏ tờ giấy, nhưng nhìn thấy chữ viết xinh đẹp trên tờ giấy kia, hơi chần chờ, đi vào trong văn phòng, đem tờ giấy ném vào trong ngăn kéo.

Lúc Uẩn Ngọc về đến nhà đã là buổi chiều, bà nội Uẩn đã về đến nhà, đang nấu canh xương hầm, Uẩn Ngọc đi vào phòng bếp hỗ trợ.

Nhưng bà nội Uẩn lại đuổi cô ra ngoài, cô không có việc gì để làm, trở về phòng uống linh tuyền sau đó ngồi xuống, nhập định đả tọa.

Ăn cơm chiều xong, mọi người ở Uẩn gia đều đi nghỉ ngơi sớm, Uẩn Ngọc tiếp tục nhập định đến khoảng 12 giờ sau đó mới đi ngủ.

Cô thì ngủ thoải mái, nhưng mà nhà họ Lưu ở huyện thành lại trong lòng run sợ, mẹ Lưu cho đứa bé uống sữa thì thấy thằng bé ngấu nghiến mà uống sau đó đi ngủ ngay lập tức.

Ngủ đến 12 giờ cũng chưa tỉnh lại, ba Lưu mẹ Lưu kinh ngạc cực kỳ, bình thường thằng bé chỉ ngủ được khoảng một giờ là sau đó sẽ khóc không ngừng.

Hôm nay lại đã ngủ liên tục bốn tiếng, mẹ Lưu lại pha một bình sữa sau đó bế đứa bé lên cho uống, nó cũng ục ục mà uống xong….

Ba Lưu giật mình nói: “Chẳng lẽ cô gái kia thật đúng là một cao nhân không thành? Kia chúng ta có trả tiền nữa hay không?”

“Trước nhìn kỹ hẵng nói đi.” Mẹ Lưu tiếp lời, “Có phải hay không cao nhân còn phải đợi mấy ngày mới có thể kết luận, muốn thật là cao nhân, ông dám không trả tiền sao?”

Ba Lưu ngay lập tức trầm mặc.

--------------

Dịch: Thiên Hà