Uẩn Ngọc cảm thấy cô lấy mười vạn đồng tiền, tốt xấu cũng phải làm chút gì đó, hiện giờ cô không có tu vi, chính là có linh tuyền, dùng linh tuyền vẽ bùa vẫn là có tác dụng.
Cô muốn một ly nước trong cũng chỉ là để che dấu mà thôi, trên thực tế thì cô bỏ thêm linh tuyền vào.
Con đường huyền học không dễ đi một chút nào, đời trước cô bởi vì có linh tuyền mới đi lên con đường này, sau đó cũng chậm rãi mà thích nó.
Mà con đường này cũng gian nan vô cùng, cô đã từng học qua rất nhiều thứ cũng cố gắng rất nhiều, nghiên đọc tứ thư ngũ kinh cùng với lục nghệ, xem qua rất nhiều thư tịch, mệnh lý âm dương, ngũ hành, kỳ môn độn giáp các thứ.
Cô cố gắng vất vả tu luyện, hiểu rõ các đường kinh mạch trong cơ thể, các loại phong thủy cùng vẽ bùa.
Ví dụ như vẽ bùa, không hề có lối tắt có thể đi, hiện tại nhìn cô có thể nhẹ nhàng vẽ ra, nhưng mà cô đã từng luyện tập vô số lần.
Cô bởi vì có linh tuyền mà học được rất nhanh, nhưng quá trình có bao nhiêu vất vả thì chỉ có cô mới biết được.
Thân thể này của cô còn không có tu vi, nói đơn giản chút, chính là không thể chứa đựng linh khí.
Mặc kệ làm gì, đoán mệnh xem tướng xem phong thủy, mệnh lý, chữa bệnh, bói toán, vẽ bùa, tất cả những thứ này đều là yêu cầu linh khí chống đỡ, đơn giản hơn như xem tướng bói toán nhưng thật ra không như thế nào yêu cầu, nhưng muốn tính càng sâu càng chuẩn một ít cũng vẫn là yêu cầu có linh khí.
Người học huyền học, chỉ cần không làm chuyện ác, không tiết lộ quá nhiều thiên cơ, làm nhiều chuyện tốt, kỳ thật ngũ tệ tam khuyết* cũng không có gì đáng sợ.
(*Ngũ tệ tam khuyết chỉ là hình dung mệnh lý của một người, ngũ tệ là chỉ góa vợ, quả, cô, độc, tàn, mà tam khuyết là nói về mệnh, quyền, tiền.)
Cái gọi là thiên cơ không thể tiết lộ, thiên cơ thường thường là chỉ những mối nhân quả lớn, ví dụ như thiên tai nhân họa của một quốc gia, nếu tiết lộ quá nhiều liền sẽ xảy ra chuyện.
Nói trắng ra là, cô còn rất thích đoán mệnh xem phong thủy cho người ta để kiếm chút đỉnh tiền sinh hoạt.
Nhưng mà chuyện như cứu vớt một quốc gia như vậy cô là không muốn.
Cũng may đây là thời đại hòa bình, không có chiến loạn, không có nạn đói, nếu có thiên tai nhân họa cũng có quốc gia, quân nhân cùng với mạnh thường quân vươn tay viện trợ.
Kiếp trước cô quý vì công chúa cũng đi đoán mệnh xem phong thủy cho người ta, nhưng cô là công chúa, không cần vì tiền bạc nhọc lòng, chi phí ăn mặc đều là đứng nhất, còn có bọn nha hoàn hầu hạ cùng thị vệ bảo hộ, ăn đều có người nấu cho dọn sẵn.
Trừ bỏ các phương diện về huyền học, cô cũng không có bất luận vấn đề gì cần nhọc lòng, cộng thêm có linh tuyền, bị dưỡng non mềm kiều quý, không biết nhân gian khó khăn.
Cô không phải là cái loại đại sư cao ngạo, cô chỉ là một người công chúa được người nhà sủng ái mà thôi.
Nhưng mà đời này cô sẽ có phương thức sống không giống như đời trước.
Hàn Tuệ nhớ đến đêm qua Tiểu Bảo khóc nháo suốt cả đêm, cô là nữ tính của thời đại mới, không quá tin tưởng mấy thứ này, nhưng mà nghĩ đến Tiểu Bảo là nhờ có bạn sinh viên này cứu giúp nên chần chờ một chút, sau đó cầm lá bùa bình an kỳ kỳ quái quái này nhét vào túi áo của Tiểu Bảo.
Sau đó thuận miệng hỏi, “Sinh viên Uẩn, loại bùa này còn có thể vẽ bằng giấy trắng với nước trong à?”
Uẩn Ngọc nói: “Vật dẫn không quan trọng, nhưng nếu như có giấy vàng cùng chu sa thì càng tốt.” Vẽ bùa chú bằng vật dẫn khác nhau thì hiệu quả cùng với thời gian hiệu dụng cũng sẽ khác nhau mà thôi.
Nhưng mà bùa bình an trị kinh hoảng sợ hãi cho trẻ em thì cô cho cái đó cũng là đủ rồi.
Thấy mọi chuyện đều giải quyết không sai biệt lắm, Uẩn Ngọc đi đến thư viện.
Nàng cứ như thường lệ mà tìm một góc ngồi, uống chút linh tuyền thủy tu thân dưỡng tính, mãi đến tối mới trở lại ký túc xá.
Chỉ có Cát Tình ở trong ký túc xá, Chu Giai Giai còn chưa có về.
Cát Tình mới vừa tắm rửa xong, khuôn mặt xanh lè, vẫn luôn ngủ gà ngủ gật, cô liên tục bị bóng đè hai ngày nay, tinh thần vô cùng kém.
Uẩn Ngọc trực tiếp cầm quần áo đi tắm rửa, hoàn toàn không muốn nhìn Cát Tình một cái.
Sau khi tắm rửa xong, Bàng San San ở cách vách lại đây rủ cô ăn cơm chung, nói là hôm nay cô ấy đậu phỏng vấn, cô cũng đã thuê phòng ở gần công ty, ngày mai sẽ dọn ra khỏi ký túc xá nên buổi tối muốn mời Uẩn Ngọc ăn cơm.
Uẩn Ngọc đương nhiên đồng ý, bốn năm đại học, có mối quan hệ tốt nhất với cô là Tống Tĩnh Tĩnh cùng với Bàng San San, bởi vì bọn họ giúp đỡ nguyên chủ rất nhiều.
Lúc ăn cơm, Uẩn Ngọc kể chuyện mười vạn tiền thưởng bởi vì chuyện ngày hôm qua San San cùng với Tĩnh Tĩnh đều có giúp đỡ.
Bàng San San cười nói: “Việc này đều là công lao của cậu, phát hiện đứa bé, chế phục bọn buôn người tất cả đều là cậu làm.”
“Cậu không cần chia tiền cho bọn mình, Tĩnh Tĩnh cũng sẽ không muốn, tiền này cậu cứ giữ đi, sắp tốt nghiệp rồi, trước khi tìm được việc làm cậu chắc chắn là phải thuê phòng ở này kia các thứ, tất cả đều cần tiền nha!”
Đến nỗi Chu Giai Giai, toàn bộ quá trình cô đều núp ở phía sau không giúp đỡ một chút nào, Uẩn Ngọc cũng không tính toán hỏi cô ấy.----------------
Dịch/ editor: Thiên Hà