Xuyên Nhanh Chi Dưỡng Lão Công Lược

Chương 24: Nông Gia Thái Bà Bà ( 1 )

Bên trong cục Quản Vi Diện.Kiều Mộc tức giận đùng đùng xông vào văn phòng của cục trưởng, dùng sức vỗ bàn một cái nói:

“Thế giới vừa rồi là thế giới nhiệm vụ chăm sóc người già mà ngươi nói với ta đó hả, có cần phải thiết đến mức như vậy không?”

“Tiểu Kiều à, tính khí cô cũng đừng nóng nảy như vậy chứ!

Cô nói với ta là cô muốn dưỡng lão? Thì cái thế giới nhiệm vụ kia cô dưỡng lão không phải rất thoải mái sao đó sao? Ngoại trừ vấn đề tuổi tác, thì cô nói xem ngươi có chỗ nào không thoải mái không a, huống chi, nguyên chủ mười tám tuổi hay mười chín tuổi thì ai mà phát nhiệm vụ dưỡng lão cho cô chứ, cô gặp qua người nào mười tám mười chín tuổi mà về hưu chưa? Nếu Không về hưu thì cô lấy cái gì dưỡng lão?

Cô phải biết đủ chứ, trên đời này nào có cái sự tình gì thập toàn thập mỹ, mọi người nếu vừa ra đời liền vinh hoa phú quý, tiền của sài không hết, thư thư phục phục, một chút khó khăn khốn khổ cũng không có, thì làm sao lại có nhiệm vụ a?”

Vệ cục trưởng cũng không lo lắng, nhiệm vụ dưỡng lão của thế giới thứ nhất là do hắn đặc biệt lựa chọn, thế giới thoải mái nhất nhàn nhã nhất, tuyệt đối không tìm bất kì cái gì không thoải mái, nên hắn không sợ.

Kiều Mộc hoàn toàn bị nói á khẩu.

Bởi vì thế giới nhiệm vụ trước, ngoại trừ ban đầu tuổi tác có hơi lớn ra, thật không tìm ra có chỗ nào không tốt, vừa mới tới đã là thân phận cao nhất, tiếp đó còn phú quý cùng quyền thế đều đứng nhất, rất nhiều người phấn đấu một trăm, một ngàn đời cũng chưa chắc có thể phấn đấu đến mức đó dược, thì cô còn có cái gì không hài lòng?

Cục trưởng lại tiếp tục nói tiếp:

“Là cô yêu cầu ta, nói là không muốn dính đến tình yêu, cô nói nếu cô mười bảy mười tám tuổi, trong nhà lại còn có trưởng bối, thì làm sao có thể không dính đến tình yêu, bắt cô đi xem mắt cô liền dùng cái chết để uy hϊếp sao.

Cái này là nói ở xã hội hiện đại, nếu là xã hội cổ đại cô còn có thể không kết hôn sao, không sợ người trong nhà đánh thuốc cô đưa đi động phòng à, không sợ quan phủ đến hỏi thăm cô sao!

Nếu như tuổi không lớn lắm, cũng không phải còn có thể tái hôn sao, thì làm sao không dính đến tình yêu, còn nếu cô ở xã hội hiện đại, xem như cô vừa tới là bốn mươi mấy tuổi, cô cũng không chắc được người nhà cô có hay không xếp cho cô một buổi coi mắt!

Chuyện này đâu phải là cô không biết?

Ài, phải rồi!

Cho nên là a, ta đây là vì muốn tốt cho cô thôi, hiếm khi thấy trong cục có người nhìn thấu tình yêu như cô đây, bọn họ hầu như toàn cái gì mà muốn chết đi sống lại với loại gì mà bá đạo tổng giám đốc, thiếu gia hắc đạo xinh đẹp các loại, hôm qua ta đã thương lượng cho cô, nếu cô nguyện ý, chúng ta có thể chỉ định cho cô một bộ phận chuyên môn về nhiệm vụ dưỡng lão, cho cô làm bộ trưởng, chuyên quản các nhiệm vụ dưỡng lão.

Đãi ngộ này rất tốt đó nha!

Nhân viên bình thường đều không có bàn tay vàng, nhân viên cao cấp mới có thể chọn bàn tay vàng để tiến vào thế giới nhiệm vụ, để hoàn thành nhiệm vụ, chọn bàn tay vàng chưa chắc có thể phù hợp ở thế giới nhiệm vụ đó, thế nhưng nếu như cô làm Bộ trưởng mà nói, về sau cô có thể tiến vào thế giới nhiệm vụ sau đó mới chọn bàn tay vàng.

Tuyệt đối không tồn tại vấn đề gì không phù hợp!

Côkhông định suy nghĩ một chút sao?”

Cục trưởng đây là cũng là không còn cách nào, bây giờ trong cục toàn là nam phối nữ phối, nam chính nữ chính, thậm chí đến người qua đường Giáp gì đó, đều có người mỗi ngày tranh đoạt lấy, thế nhưng loại nhiệm vụ nguyên chủ có thâm niên tương đối lớn thì không có người nguyện ý nhận làm, số đông nhiệm vụ giả đều muốn chọn làm soái ca mỹ nữ, để trêu đùa với các soái ca mỹ nữ ở thế giới nhiệm vụ, coi như không công lược được, thì nhìn xem trêu đùa một chút cũng vui vẻ a.

Hiếm thấy ai như Kiều Mộc muốn đi dưỡng lão còn cực kỳ chán ghét tình yêu các thứ, đương nhiên hắn phải sống chết bắt lấy.

Một đống nhiệm vụ dưỡng lão kia nếu là lại không có người đi xử lý chúng, đoán chừng sẽ quá hạn, nếu cả đống nhiệm vụ dưỡng lão quá thời hạn, tổng cục bên kia có thể sẽ hạn chế lại các nhiệm vụ, được phân phát qua bên cục của hắn, đây chính là thiệt hại lớn a!

“Để ta làm bộ trưởng?

Từ Từ...... Để cho ta suy nghĩ chút!"

Tâm Kiều Mộc có chút động, làm nhiều năm như vậy rồi, từ nhân viên cấp thấp đến nhân viên cấp cao, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội lên làm quản lý.

Làm cho tâm cô không khỏi động.

Hơn nữa, nếu như cái nhiệm vụ dưỡng lão đều cùng với thế giới vừa rồi không sai biệt lắm mà nói, còn rất thoải mái, chỉ có hơi lớn tuổi một chút thôi, cùng lắm thì cô cố gắng sống lâu thêm mấy chục năm.

Suy nghĩ tới lui một lúc, Kiều Mộc liền đồng ý:

“Được rồi, bất quá mặc dù bộ của ta mới thành lập, nhưng cơ sở vật chất phân phối các loại, kho bàn tay vàng, đều phải chuẩn bị đầy đủ cho ta!”

“Chuyện đó dễ nói, dễ nói, cô tới đây, chúng ta trước tiên đem hợp đồng đổi lại một chút, sửa lại một chút ngươi mới có thể thăng làm bộ trưởng chứ!”

Vệ cục trưởng chịu đựng nét mặt hân hoan trong lòng, mau chóng đem giấy tờ hợp đồng trước kia chuẩn bị xong, lấy ra cho Kiều Mộc đọc và ký, chỉ cần ký, coi như muốn quay đầu muốn đổi ý cũng không được, bởi vì hợp đồng khế ước linh hồn, dù là ai cũng không có cách nào xé bỏ.

( ác độc quá, trưởng cục thâm quá!!! )

Kiều Mộc thật đúng là không có quá để ý quá nhiều, bởi vì trước giờ trưởng cục chưa từng hố cô lần nào, hai lần ký hợp đồng trước cũng chưa từng hố, nên cô đọc sơ lập tức liền tên ký vào.

“Tốt, bây giờ cô chính là bộ trưởng!

Bộ phận Dưỡng lão ta đã an bài cho ngươi, ở cạnh bộ võ hiệp ngôn tình, trước mắt không có nhân viên, nên nhiệm vụ tồn kho cũng đều chuyển cho ngươi làm.

Ngươi phải nỗ lực nhiều a!”

Vệ cục trưởng nói xong liền biến mất.

Kiều Mộc vừa nhìn hắn nói xong liền lập tức liền đào tẩu biến mất không dấu vết, không biết có vấn đề gì, vội vàng lên giao diện nhiệm vụ điều tra..

Sau đó cô có chút muốn trợn mắt trắng.

Bởi vì nhiệm vụ tồn kho bên trong số lượng quả thực là nhắm mắt mở mắt cũng không nhìn thấy bờ, đếm kỹ một chút, số trang thì cũng có hơn vạn trang, càng không cần nói một tờ còn có hơn một trăm nhiệm vụ, những nhiệm vụ này phải là tích bao rồi mới có thể nhiều như vậy, bộ không có người đi làm hay sao a!

Mấu chốt chính là cả cái cục bộ dưỡng lão này, bây giờ cũng chỉ có mình cô thôi a, những nhiệm vụ này còn phải làm từng cái một, quả thực là hố cha cô rồi!

“Má ơi, nhiều nhiệm vụ như vậy cô phải hoàn thành tới khi nào mới hết a, còn may là không có quy định thời gian, nếu là có quy định thời gian cô liền liều mạng với hắn!”

Kiều Mộc xoắn xuýt không biết phải làm sao khi đón nhận tình huống này, so với những bộ cục khác, một cái nhiệm vụ còn phải cướp tới giành lui, nàng đây cơ hồ vĩnh viễn cũng không thể hoàn thành hết số lượng nhiệm vụ này, nhưng cũng không phải khó chấp nhận, vì vậy cô cũng tiếp nhận, chỉ có thể nói không biết đây là tốt hay xấu.

Trở lại bộ dưỡng lão mới thành lập, Kiều Mộc không muốn chậm trễ thời gian, chọn lấy một cái nhiệm vụ thập niên 60 trước đó cô chưa từng trải qua, liền tiến vào!

......

Huyện Lệ hồ trấn Long Thành Kiều gia thôn

Kiều Mộc mở mắt, cả người nằm trên một cái giường cũ nát trải một tầng bông gòn mà tỉnh lại, cô nhìn một chút tình huống xung quanh, liếc mắt mà bắt đầu tiếp nhận ký ức của nguyên chủ.

Nhân tiện hiểu rõ nguyện vọng của nguyên chủ.

Nguyên chủ sinh năm 1880, khi đó hoàng đế còn tại vị, bất quá nguyên chủ trong nhà nghèo nên không có thể bó chân, tuy có hơi khó lấy chồng, nhưng không sao, nếu không có vấn đề gì cũng sẽ không bị kiểm tra, thời điểm hiện tại cũng có nhiều người không lấy được vợ, nên nguyên chủ không sợ không ai lấy, cho nên, ở tuổi mười sáu nguyên chủ gả cho một người ở Kiều gia thôn.

Gả cho Kiều Đại Thụ.

Sinh ba trai một gái, trưởng tử Kiều Dung, thứ tử Kiều Phục, tiểu nhi tử Kiều Lễ, nữ nhi Kiều Hoa.

Đến nỗi tên vì sao tên của bọn chúng có khác biệt.

Chẳng qua là bởi vì tên của ba đứa con trai là do một lão tú tài thỉnh ở thôn bên cạnh chọn cho, tên của nữ nhi thì là do chính nguyên chủ đặt, lúc đó nữ hài thường được đặt tên gọi hoa hoa thảo thảo, hoa lá, rất nhiều.

Trong 4 người con, có hai đứa sinh ra ở cuối thế kỷ mười chín, còn hai đứa sinh ra ở đầu thế kỷ hai mươi, tiểu nữ nhi cùng tiểu nhi tử sinh ra ở đầu thế kỷ hai mươi, đáng tiếc khi sinh tiểu nhi nữ không bao lâu, thiên hạ này đã bắt đầu hỗn loạn.

-----------------------------

Tâm sự nhỏ * bình luận cho mình xin tý động lực đi màaa *