Mỹ Nhân Pháo Hôi Sinh Tồn Ở Vô Hạn Lưu

Quyển 2 - Chương 1-2:

Trong hành lang đã có rất nhiều nhân viên đứng sẵn, đạo diễn ngồi ở trung tâm đang cầm kịch bản nói chuyện với các diễn viên, Văn Du nhìn thoáng qua đã thấy Tiêu Mặc.

Với tư cách là người đứng đầu danh sách tân binh, Tiêu Mặc đã thu hút được rất nhiều người hâm mộ chỉ với hai thế giới, các thế giới có thể được ghi lại và chỉnh sửa, và nếu có phần thưởng từ người xem trên diễn đàn, chúng có thể được đổi lấy điểm theo tỷ lệ.

Tiêu Mặc rất tự tin rằng hắn là người đầu tiên lưu lại thế giới từ khi bắt đầu, có chỉ số IQ cao, thể lực tốt. Hắn vô cùng cẩn thận khi đối phó với những con BOSS, khi chiến đấu với quái vật đang lẩn trốn trong thế giới, hắn có thể sử dụng cả hai thanh kiếm. Tuy rằng tính cách khá lạnh lùng kiệm lời nhưng đối với người chơi thì cũng có thể giúp đỡ, không bao giờ sử dụng những thủ đoạn thấp kém, tỷ lệ tử vong của những thế giới mà hắn đã trải qua là rất thấp.

Thân hình hắn cao gần 190cm, vai rộng eo hẹp, bình thường trông gầy nhưng cơ bắp trông rất đẹp, xét về tài năng và ngoại hình đều nổi bật, chẳng trách chỉ sau khi trải qua vài thế giới đã có vô số fan hâm mộ.

Hệ thống đặc biệt sắp xếp cậu và Tiêu Mặc ở cùng một thế giới, đi cùng với một tân binh lợi hại như vậy, sự an toàn của Văn Du cũng được đảm bảo.

Văn Du vẫn đang suy nghĩ về diễn đàn trước đó, cậu nghĩ rằng người hâm mộ của Tiêu Mặc rất điên cuồng. Bản thân Tiêu Mặc là kiểu người kiêu ngạo và độc đoán, ai ngờ vừa chỉ mới liếc mắt nhìn một cái, Tiêu Mặc liền nhanh chóng bắt lấy ánh mắt cậu nhìn lướt qua, hai người nhìn đối diện nhau.

Đạo diễn nhìn theo liền thấy Văn Du, hai mắt sáng lên, vội vàng gọi cậu đến.

"Là Tiểu Du, so với trong ảnh đẹp hơn rất nhiều, mới đầu nhìn còn không nhận ra haha."

Người nói không có chút ý tứ nào, nhưng ánh mắt của Tiêu Mặc vẫn khiến Văn Du không hiểu sao lại chột dạ, cậu đến gần một chút đưa lưng về phía Tiêu Mặc, không dám ngẩng đầu lên.

Đạo diễn để hai người thống nhất kịch bản một lúc lâu, nội dung phim cực kỳ cẩu huyết, nhân vật chính Văn Du thầm mến Tiêu Mặc nhiều năm nhưng chưa bao giờ thổ lộ tình cảm, được một người khác tên là Chu Gia theo đuổi. Tiêu Mặc và Chu Gia cùng ở chung một căn hộ, bọn họ đều là bạn tốt của Văn Du. Sau khi Nghiêm Phong đến nhà chơi, Chu Gia uống rượu say rồi bất tỉnh, Văn Du tỏ tình Tiêu Mặc trước cửa căn hộ, sau đó hai người tình mê ý loạn lao vào nhau, từ đó bắt đầu cuộc sống yêu đương vụиɠ ŧяộʍ.

Để làm cho mối quan hệ trở nên chân thực hơn, đạo diễn đã đặc biệt dành khoảng trống cho hai người không gian riêng để họ có thể quen thuộc với nhau hơn.

Văn Du đang vắt óc suy nghĩ chủ đề nói chuyện, dù sao tính cách của Tiêu Mặc không giống người sẽ chủ động lên tiếng, không ngờ giây tiếp theo hắn đã hỏi:

"Đến từ thị trấn?”

Thanh âm của Tiêu Mặc trong trẻo như tuyết tan đêm xuân, Văn Du hiển nhiên không có phản ứng, nói:

"Không, tôi là người địa phương."

Thế giới cấp C thông thường sau ba bốn thế giới mới có thể vào được, lúc này mọi người đều hiểu tiếng lóng, nhưng Văn Du bị hệ thống cưỡng ép đưa vào, cậu rất ít đọc diễn đàn nên không hiểu, chỉ nhớ kĩ nhiệm vụ của bản thân, cẩn thận không để Tiêu Mặc phát hiện ra manh mối.

"Được, chúng ta kết bạn với nhau đi.”

Nghe xong Văn Du tự nhiên lấy điện thoại di động ra mở mã QR WeChat, lần này Tiêu Mặc đã hoàn toàn xua tan sự nghi ngờ về người chơi, hắn cũng lấy điện thoại di động ra, thao tác không thành thạo lắm, dù sao người chơi bọn họ cũng đã không sử dụng phần mềm xã hội thông thường trong một thời gian dài.

Ảnh đại diện của Văn Du là hình cái đầu nguyên chủ tự chụp, đã được thay thế bằng khuôn mặt Văn Du, trên mặt có dính một ít bơ, mũi đỏ bừng, vẻ mặt ngây thơ, còn lè lưỡi ra.

Tiêu Mặc đảo mắt nhìn ảnh đại diện của cậu sau đó ngẩng đầu nhìn Văn Du, luôn cảm thấy cậu bé ngoan trước mặt hình như không thể làm biểu cảm như vậy khi chụp ảnh đại diện .

Văn Dục cũng phát hiện hình đại diện của chính mình, thậm chí chính cậu cũng không biết tại sao mình lại làm ra bộ dáng như vậy, đỏ mặt lắp bắp giải thích:

"Không phải tôi... Tôi chỉ chụp bừa vài tấm thôi..."

Thật ngoan ngoãn, như một chú cún con.

Lòng bàn tay của Tiêu Mặc giống như bị một chiếc lông vũ lướt qua làm cho ngứa ngáy, cậu rất muốn đưa tay chạm vào Văn Du, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.