Không quan tâm đến tiếng thét chói tai của hệ thống trong đầu, cậu có chút sợ, Tần Thư Trạch tuy rằng anh tuấn, cử chỉ thân sĩ lễ độ nhưng trong mắt lại có thú vui tà ác, giống như chỉ cần nhìn sơ đã có thể nhìn thấu được cậu.
" Nhà tắm?" Tần Thư Trạch có chút chần chờ.
"Ký túc xá của tôi hôm nay bị cắt nước, tôi muốn ra ngoài tắm rửa," Văn Du ngượng ngùng nói.
Tần Thư Trạch sao lại cho phép cậu khỏa thân trước mắt mọi người được chứ, hắn xoa xoa vành tai của cậu, cười khẽ nói: "Nhà tắm lúc này đông người, chân cậu lại bị thương không thể đứng thẳng. Phòng trọ của tôi lại gần trường, có bồn tắm lớn cho cậu thuận tiện tắm rửa, nếu không ngại thì đi cùng tôi, xem như tôi bồi thường cho cậu, có được không?"
Văn Du vẫn còn do dự nhưng nghĩ đến một ngàn điểm tích lũy sắp vào tay, theo bản năng cắn lên môi dưới, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Trong phòng tắm, hơi nước làm mờ đi mặt kính, một cơ thể mềm mại, bóng loáng như ngọc nằm trong bồn tắm lớn. Tiểu mỹ nhân bị hơi nước xông cho đỏ mắt, dáng vẻ thịnh thế mỹ nhan lười biếng ghé vào thành bồn tắm, hai cánh mông căng tròn như ẩn như hiện trong làn nước, chưa từng nghĩ cảnh này lại bị camera quay lại.
"Du Du? Cậu ở phòng tắm khá lâu rồi, cẩn thận nhiễm lạnh sinh bệnh đó."
Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, gió lạnh thổi vào khiến Văn Du hoảng sợ, cậu vội giấu mình vào làn nước, nói vọng qua.
"Ừm, tôi biết rồi. Anh đi ra ngoài trước đi."
Tần Thư Trạch lại không làm theo lời cậu, dù mặc quần áo thường ngày vẫn mang đến cảm giác áp bách cho người khác: "Khó mà làm được, cậu ở trong bồn tắm dễ bị trượt chân, để tôi ôm cậu ra ngoài."
Văn Du nghĩ lại thấy cũng có lý, chủ động vươn tay muốn ôm với hắn. Lòng Tần Thư Trạch lập tức mềm nhũn, ôm cậu ra khỏi bồn tắm, một tay quấn quanh eo cậu, tay còn lại nâng mông cậu lên, giống như ôm em bé đi vào phòng ngủ.
Văn Du ngồi trên giường, xương sống bắt đầu mềm nhũn như không xương, cúc huyệt cũng không khống chế được bắt đầu mấp máy. Cậu cũng có chút muốn nhưng lại ngại phải chủ động. Ánh mắt ngượng ngùng nhìn về phía đũng quần của Tần Thư Trạch, nơi đó của hắn đã cộm thành một khối lớn nhưng hắn lại bình tĩnh lau sạch bọt nước trên người cậu, còn lấy thuốc mỡ bên cạnh bôi lên mắt cá chân của cậu.
" Muốn rồi sao?"
Văn Du giật mình co chân lại, nhưng bị Tần Thư Trạch tách hai chân ra, hắn hạ người xuống, ngón tay chạm đến nơi đó, cậu dường như có thể nghe được tiếng nước vang lên.
Cậu không ngờ cúc huyệt của bản thân lại có thể chảy nhiều nước như vậy, ngón tay thon dài tiến vào trong. Cậu rên lên một tiếng, cúc huyệt dường như đã bị mở.
"Du Du thật nhiều nước, muốn lên giường với anh đây như vậy sao?" Tần Thư Trạch cười khẽ khẽ cười một tiếng, ngón tay thon dài như trêu chọc mà gãi gãi thịt mềm bên trong khiến cậu cảm thấy ngứa ngáy khó chịu. Đôi mắt cậu dần trở nên mông lung, cắn môi dưới muốn lùi về sau lại phát hiện bản thân sớm đã trốn trong góc.
"Ưʍ.....A....."
Tần Thư Trạch đột nhiên cắm cả ba ngón tay vào, thô bạo nhéo lấy thịt mềm bên trong. Dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra làm ướt cả ga giường. Kɧoáı ©ảʍ từ dưới thân truyền đến đại não, Văn Du theo bản năng há mồm rêи ɾỉ lại bị Tần Thư Trạch chớp lấy thời cơ, cúi đầu hôn xuống.
Nụ hôn của hắn như cách gặm cắn của dã thú, môi cậu như miếng thịt thơm ngon được hắn liếʍ mυ'ŧ kỹ lưỡng. Châu môi bị ức hϊếp đến sưng lên, Văn Du muốn đẩy hắn ra lại bị tay hắn nắm lại, hai má bị bóp lấy, buộc cậu phải há miệng cho lưỡi hắn tiến vào.
Văn Du ngửa đầu ra sau, Tần Thư Trạch nâng cằm cậu lên, như say như mê làm nụ hôn sâu hơn. Đầu lưỡi của hắn thô dài nhưng linh hoạt. Cậu căn bản không thể nào chống đỡ được. Không biết qua bao lâu, khoang miệng cậu như mất cảm giác, đôi môi cũng sưng lên, nước bọt bên trong chảy ướt cổ cậu thì cậu mới được thả ra.
" Cục cưng thật ngốc, đến cả hít thở cũng không xong."
Giọng nói của hắn ôn nhu như sắp vắt ra nước ngón tay lại không chút lưu tình khuấy đảo hậu huyệt của cậu.
"Ưʍ..... Rút tay ra..... Anh..... Buông ra.....A...." Văn Du muốn khép hai chân lại nhưng lại bị Tần Thư Trạch cường ngạnh tách ra, hắn rút tay khỏi cúc huyệt của cậu, nâng tay đặt bên miệng liếʍ lấy chất lỏng bên trên.
"Lỗ trên, lỗ dưới của cục cưng đều ngọt như nhau." Đôi môi cậu đã sưng lên, bề mặt bóng loáng nước bọt, cúc huyệt dưới thân cũng bị ngón tay của hắn làm cho co lại, đáng thương muốn trốn khỏi tay hắn.
Văn Du không có sở thích nói những lời thô tục trên giường, cậu đỏ mặt nghiêng đầu qua một bên Tần Thư Trạch nắm lấy côn ŧᏂịŧ đã cứng của bản thân lên, qυყ đầυ lớn như quả trứng gà đặt ngay nếp uốn của cậu, lấy chất lỏng quanh cúc huyệt làm chất bôi trơn. Hạ thân không theo quy luật mà cắm loạn khắp nơi, có lúc sẽ chen vào trong cúc huyệt cậu nhưng hắn lại ác ý rút ra. Côn ŧᏂịŧ của hắn rất lớn, chỉ riêng qυყ đầυ đã khó tiến vào. Văn Du vội vàng quay đầu lại nhìn vào thân dưới của bản thân.
Thấy cậu cuối cùng cũng đem lực chú ý lên người hắn, Tần Thư Trạch như ban thưởng mà liếʍ láp đầu nhũ của cậu, bàn tay to dùng sức chà đạp thịt ngực xung quanh. Thắt lưng ưỡn mạnh một cái, hơn nửa cây côn ŧᏂịŧ nháy mắt tiến vào trong huyệt.
"A.... Đau quá, rút ra..... Mau rút ra.....A....." Văn Du liều mạng giãy dụa, dù cúc huyệt đã được nới lỏng nhưng côn ŧᏂịŧ của Tần Thư Trạch vừa thô lại vừa to, cúc huyệt của cậu nháy mắt đã bị nhồi đầy, thành thịt ra sức co bóp muốn đẩy côn ŧᏂịŧ ra ngoài.
Tần Thư Trạch bị thành thịt của cậu bóp lấy thiếu chút nữa đã buông vũ khí đầy hàng, hắn kêu lên một tiếng đau đớn rồi tiếp tục cắm về phía trước. Mãi cho đến khi cắm toàn bộ côn ŧᏂịŧ vào, cơ thể cả hai dính lên nha, hắn mới cắn nhẹ lên môi cậu, dỗ dành nói: "Du Du ngoan, nhịn một chút là qua thôi, rất nhanh sẽ thấy sướиɠ."
Văn Du bật khóc nhưng nụ hôn này của hắn ôn nhu hơn lần trước, khi thì cọ cọ châu môi của cậu, khi thì khuấy đảo bên trong khoang miệng, có lúc làm theo động tác giao cấu mà cắm rút trong miệng cậu. Hai tay cũng đã tìm được những điểm mẫn cảm trên người Văn Du, thỉnh thoảng lại vuốt ve thịt mềm trước ngực, ngón tay nhéo nhéo viên đậu đỏ trước ngực cậu.
"Ưm a......" Văn Du nhịn không được ưỡn thắt lưng, thân dưới vừa nhúc nhích đã nghe thấy tiếng nước, Tần Thư Trạch thấy cậu đã dần thích ứng liền bắt đầu làm càn.