Sáng hôm sau, Chu Hòa Huy trưng ra bộ mặt chù ụ đưa Sở Ngôn đi điểm thử vai.
Tuy rằng chỉ vừa trở thành người đại diện của Sở Ngôn, thế nhưng Chu Hòa Huy lại giống như đã chuẩn bị mọi việc từ rất lâu. Đêm qua sau khi đọc xong kịch bản văn tự, Sở Ngôn cũng có nhìn qua kịch bản AI do Chu Hòa Huy sửa sang, không thể không nói, cái kịch bản AI này được chỉnh lý rất tốt.
Ở một nghìn năm sau, bởi vì ngành công nghiệp giải trí phát triển cực độ, cảnh cửa để trở thành diễn viên cũng càng lúc càng thấp.
Trên cơ bản, chỉ cần bạn có một chút thiên phú diễn xuất, đồng thời có một gương mặt hoặc đẹp hoặc có đặc điểm nổi bật liền có thể trở thành diễn viên. Mà nguyên nhân chính là do thứ đồ chơi vừa được phát minh khoảng một trăm nước trước ——
Kịch bản AI.
AI là trí thông minh nhân tạo, tuy nói rằng hiện tại trí thông minh nhân tạo còn chưa thể hoàn toàn mô phỏng được não người, hơn nữa còn cách rất xa trí tuệ của nhân loại, thế nhưng muốn giúp các diễn viên chỉnh lý các loại kịch bản truyền hình, điện ảnh, phim hoạt hình, quảng cáo gì đó vẫn là dư dả.
Chỉ cần dùng một phương pháp đặc thù đem kịch bản văn tự tải vào phần mềm AI, trí thông minh nhân tạo sẽ tự động tìm tòi những tư liệu sẵn có, đồng thời chế tạo ra một đoạn hình ảnh giả lập hai chiều, hướng dẫn bạn nên diễn xuất như thế nào.
Nói ví dụ như một đoạn diễn đánh nhau, AI sẽ căn cứ tư liệu suốt nghìn năm qua để giúp bạn thiết kế ra một bộ hành động võ thuật thích hợp. Nếu như cần diễn một đoạn phim ái tình, AI cũng sẽ dựa theo một số phim tình yêu kinh điển dạy cho bạn nên bắt chước động tác thế nào, ánh mắt nên đặt vào đâu mới thích hợp. Một ít phần mềm AI nâng cao, thậm chí ngay cả góc độ bay của làn tóc cũng có tính toán đến, không thể không nói là vô cùng tinh mỹ.
Đối với bất kỳ một diễn viên nào mà nói, kịch bản AI đều là thứ không thể thiếu, nó có thể giúp bạn giảm thiểu thời gian nghiên ngứu nhân vật, có thể giúp bạn lý giải sâu sắc nội dung kịch bản. Thế nhưng thứ này đặt trong góc độ của Sở Ngôn mà nói lại hoàn toàn là một khối u ác tính!
Đúng vậy, đối với diễn viên thông thường mà nói, có kịch bản AI giúp đỡ dọn dẹp chướng ngại là một chuyện tốt, cũng đồng thời hạ thấp bậc cửa cho diễn viên. Thế nhưng trên đời này, không có ai sẽ giống ai như đúc, phóng mắt nhìn khắp cả tinh hệ, lại càng không có hai diễn viên nào giống hệt với nhau!
Sở Ngôn nhớ rõ, nghìn năm trước có một vị Ảnh đế, lúc lên sân khấu nhận thưởng đã từng phát biểu: “Một nghìn người lại có một nghìn Hamlet, mà chuyện tôi làm chỉ là đem Hamlet của tôi bày ra trước mặt mọi người, nếu đổi thành người khác, biễu diễn ra sẽ lại là một tràng cảnh khác. Chỉ là tôi rất cảm ơn mỗi người đã yêu mến tôi, yêu mến nhân vật mà tôi đắp nặn, thích xem câu chuyện mà tôi kể lại.”
Diễn viên chính là người chuyển đổi văn tự thành hình ảnh.
Diễn viên hợp tác cùng đạo diễn đem một đoạn văn tự đặc sắc chuyển đổi thành hình ảnh lập thể, cung cấp cho khán giả một trải nghiệm sâu sắc và toàn diện hơn.
Đêm qua Sở Ngôn vẫn là phí một chút thời gian xem đi xem lại vài lần kịch bản AI do Chu Hòa Huy cung cấp, dù sao thứ này cũng là tâm ý của đối phương. Thế nhưng sau khi y xem xong, một bên kinh diễm một bên lại cảm thấy tiếc hận.
Mỗi một diễn viên đều có ngôn ngữ biểu diễn của riêng mình, mà tại thế giới này, diễn viên càng ở địa vị cao lại càng cụ bị một phòng làm việc hoàn chỉnh quy củ, có thể giúp diễn viên chế tạo ra được kịch bản AI tốt nhất.
Mà việc này cũng có nghĩa là, vị diễn viên nọ đã đánh mất tính sáng tạo —— ít nhất là đánh mất phân nửa khả năng sáng tạo của bản thân.
Không phải nói hiện tại không có diễn viên tốt, chỉ là có rất nhiều người vốn có thể trở thành diễn viên giỏi đều bị trực tiếp bóp chết trong nôi.
–
Nền trời xanh lam trong vắt, một hồi mưa xuân qua đi, vạn vật thức tỉnh, hơi thở ấm áp tràn ngập trong không khí mang theo hương hoa mỏng manh. Lúc Sở Ngôn và Chu Hòa Huy xuống khỏi xe huyền phù, người phụ trách đón tiếp của đoàn làm phim đã chờ sẵn ở bãi đậu, nhanh chóng đưa Sở Ngôn đi hóa trang, thay y phục.
Cũng không phải mỗi diễn viên thử vai đều có thể nhận được đãi ngộ như vậy, thậm chí có rất nhiều người đều phải tự mình hóa trang, chọn y phục rồi mới đến điểm thử vai. Mà những nhân viên phụ trách hóa trang kia khi vừa nhìn thấy Sở Ngôn đã bắt đầu không ngừng tâng bốc, một chốc khen làn da của y đẹp, một chốc khen đôi mắt của y rất có thần, chỉ là mỗi lần nói xong ánh mắt lại cứ liếc về phía Chu Hòa Huy dò xét.
“Thời điểm diễn thử tôi không tiện có mặt, sẽ ở bên ngoài chờ cậu.” Chu Hòa Huy nghiêm túc kiểm tra kịch bản AI do mình chuẩn bị, sau đó nhìn về phía Sở Ngôn, nói: “Tôi ở bên ngoài chờ tin tốt của cậu, cậu không nên quá khẩn trương, không có vấn đề gì lớn.”
Sở Ngôn nghe vậy ánh mắt chợt lóe lên, mỉm cười nói: “Tốt lắm, em đã biết.”
Không có vấn đề lớn, cũng có nghĩa là nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nhân vật này nhất định là của y.
Đợi hóa trang xong, bên phục trang còn mang đến một bộ quần áo, bảo cậu vào phòng thay đổi. Đợi khi Sở Ngôn ra ngoài đã thấy thợ trang điểm đang mỉm cười trò chuyện cùng Chu Hòa Huy —— đây chính là người đại diện kim bài trong giới, nếu làm tốt quan hệ với đối phương tự nhiên sẽ có không ít chỗ thuận tiện.
Chu Hòa Huy là người đầu tiên chú ý đến Sở Ngôn.
Anh ta vừa lơ đãng quay đầu liền thấy được thiếu niên đang bước ra ngoài, đường nhìn trong khoảnh khắc đó lập tức đình trệ, qua nửa giây Chu Hòa Huy mới tiếp tục nghiêm túc quan sát Sở Ngôn, tán thưởng gật đầu, đồng thời cũng thu lại nét kinh diễm trong mắt.
Về phần thợ trang điểm bên cạnh lại là càng thêm kinh ngạc.
Những lời vừa rồi gã khích lệ Sở Ngôn mặc dù có chút thành phần vì muốn lấy lòng Chu Hòa Huy, thế nhưng cũng thực sự là do bề ngoài của Sở Ngôn đủ tốt. Chỉ là người thợ trang điểm này đã từng theo nhiều đoàn làm phim như vậy, người đẹp cũng gặp được nhiều vô số kể, Sở Ngôn tuy rằng cũng coi như thuộc nhóm đầu nhưng tuyệt đối không phải là người đẹp nhất.
Dù sao ở thế giới này, công nghệ chỉnh hình từ lâu đã phát triển cực kỳ tinh xảo, chỉ cần bạn có tiền, cho dù muốn chỉnh thành Ảnh đế hay Ảnh hậu cũng không gặp vấn đề gì. Bất quá gương mặt tự nhiên và nhân tạo dù sao cũng có khác biệt, mà trước đây vị thợ trang điểm này chỉ là nghe nói nhưng chưa từng cảm thụ được, cho đến hôm nay, khi gặp thiếu niên này.
Quân trang thẳng thớm bao phủ thân hình cao dong dỏng của thiếu niên, màu xanh xám nhàn nhạt càng tôn lên gò má trắng nõn, làn da phảng phất như trong suốt phát sáng. Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào soi ra một mảnh lấp lóa trên bộ quàn áo đậm màu, thiếu niên đem nút áo đều cài chặt, chỉ để lộ một đoạn cổ thon dài, trắng đến chói mắt.
Rõ ràng người này là do chính gã hóa trang, rõ ràng vừa rồi gã đã tinh tường ngắm nghía khuôn mặt này, thế nhưng không hiểu vì sao, lúc này thợ trang điểm lại cảm thấy thiếu niên trước mắt có chút xa lạ. Con ngươi màu nhạt phát ra quang mang bình tĩnh, tuấn mỹ ưu nhã, tự phụ đạm mạc, trong khóe mắt lại mang theo một chút lệ quang, vừa hơi ngước mắt liền khiến cho thợ trang điểm thất thần ngơ ngẩn.
Gương mặt này mẹ nó tuyệt đối là thuần thiên nhiên, chưa từng động qua bất kỳ gia công gì, bởi vì… sự hoàn mỹ đến tàn khốc kia căn bản không có bất kỳ nhân loại này có thể làm ra được!
Đối với hiệu quả sau khi Sở Ngôn đổi phục trang, Chu Hòa Huy chính là phi thường hài lòng, bọn họ rất nhanh đã đi theo sự dẫn đường của trợ lý đoàn phim đến trước một khu hành lang.
Chu Hòa Huy nói: “Tôi chỉ đưa cậu đến đây, sẽ ở ngoài này đợi tin tốt của cậu.”
Sở Ngôn nghe vậy không khỏi nhướn mày, cười hỏi: “Khả năng diễn xuất của em tệ đến thế nào, anh Chu hẳn đã biết đến. Lần này vì sao lại có lòng tin với em như vậy?”
Nghe được sự trêu chọc của thiếu niên, Chu Hòa Huy cũng không nóng nảy phản bác, chỉ nói: “Biết đi biết chạy chứ?”
Ý cười trên môi của Sở Ngôn sâu hơn vài phần, không trả lời.
Chu Hòa Huy bình tĩnh nói: “Chỉ cần cậu biết đi biết chạy, biết khóc biết cười, nhân vật này liền là của cậu.”
Nhìn xem nhìn xem, cái cửa sau này, mở được có bao nhiêu ngang ngược phách lối!
Đi theo trợ lý đoàn làm phim tiến vào phòng chờ chính thức, Sở Ngôn liền gặp được vài người cũng đồng dạng đến đây thử vai. Dựa theo cách nói của trợ lý, ngày hôm nay chỉ thử vai chọn nam phụ, vì vậy hơn vai mươi người có mặt trong phòng dĩ nhiên toàn bộ là vì muốn nhận vai nam phụ mà đến, cái nhận tri này khiến Sở Ngôn cũng không khỏi lấy làm kinh hãi.
Nhiều người như vậy đến để tranh giành vai nam 2? Có thể khẳng định được hai việc, bộ phim này khẳng định rất hot, đồng thời diễn viên của Hoa Hạ cũng thật nhiều….
Không tiếp tục nghĩ lung tung, Sở Ngôn chọn một vị trí trống ngồi xuống, đeo lên mắt kính giả lập của mình, bắt đầu tiếp tục xem kịch bản.
Chỉ có thời gian một đêm để chuẩn bị, tổng cộng có mười trích đoạn phải nghiên cứu, Sở Ngôn phi thường tự tin thế nhưng cũng không tự phụ, mười trích đoạn có thể lấy ra, vẫn nên chuẩn bị đầy đủ một chút.
Kỳ thực, ngay khi Sở Ngôn tiến vào phòng mọi người đều đã chú ý đến thiếu niên này.
Không vì cái gì khác, chỉ vì trang phục và tạo hình của thiếu niên này thực sự quá phù hợp, quá tinh xảo, trong giây lát đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Một thiếu niên tóc đen mắt đen, khuôn mặt tinh xảo sạch sẽ, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều tản ra một cỗ quý khí khó nói thành lời, cho dù chỉ bình thản ngồi giữa mọi người, thế nhưng loại dáng dấp cúi đầu không để tâm này lại khiến người khác cảm thấy cậu ta đặc biệt nổi bật, dù sao chỉ cần liếc ngang liền có thể chính xác tìm được người này giữa đám đông.
『Hình tượng này quả thực quá phù hợp với vai Chử Thần mà!』
—— Đây là thanh âm phát ra từ đáy lòng của mọi người.
Chử Thần chính là nam 2 của bộ phim phục chế 《Huyết chiến 》này, cũng là vai diễn hôm nay mọi người muốn giành giật.
Trước đó Sở Ngôn cho rằng tất cả mọi người trong phòng này đều là đến thử vai Chử Thần, kỳ thực y sai rồi, nào chỉ có phòng này? Sát vách còn một căn phòng giống hệt như vậy, những người bên trong cũng đều là tới thử vai Chử Thần!
Một nam 2 lại đáng giá cho hơn trăm vị diễn viên đến giành giật sao? Lẽ nào bộ phim này thực sự tốt đến như vậy?
Kỳ thực cũng không phải, chỉ vì nhân vật nam 2 này có giá trị hút fan đặc biệt cao, giả thiết vô cùng lấy lòng khán giả, cho dù là đặt trong tiểu thuyết nguyên tác cũng đã rất nhiều lần được bình chọn làm ‘Nhân vật được hoan nghênh nhất’, có thể nói là nam thần trong lòng vô số fan nguyên tác!
Gia thế Chử Thần là hạng nhất, tướng mạo tuấn mỹ, trời sinh có khí chất đại thiếu gia, trong giai đoạn đầu của tiểu thuyết vẫn là loại công tử ăn chơi phản diện điển hình, thế nhưng từ sau khi anh trai duy nhất của cậu tử trận, cậu liền cải biến triệt để, nâng lên gánh nặng chấn hưng Chử gia, đồng thời ở cuộc chiến cuối cùng cứu vớt nam chính trong nguy nan, bản thân lại là mang theo nụ cười tử trận.
Quân nhị đại[1] đẹp trai chân dài, giai đoạn trước phản nghịch, giai đoạn sau lại trở thành Thượng tướng thiết huyết!
Cái này căn bản đã đem toàn bộ giá trị hút fan được hoan nghênh nhất đặt vào cùng một chỗ, lập tức phát sáng lấp lánh!
Tiếng lòng của mọi người Sở Ngôn tự nhiên không biết, y vẫn cẩn thận cúi đầu duyệt lại kịch bản, nghĩ xem nên làm thế nào biểu hiện mười trích đoạn này mới đạt hiệu quả tốt nhất. Những diễn viên khác ít nhất cũng có được vài ngày chuẩn bị, hơn nữa toàn bộ đều dựa theo kịch bản AI để biểu diễn, so sánh với bọn họ, thời gian chuẩn bị của Sở Ngôn quá ngắn, độ khó của kịch bản tham khảo cũng là tương đối cao.
Sớm đã có người phát hiện kịch bản Sở Ngôn đang xem giống như có chút khác biệt với mọi người, tuy rằng kính giả lập có hiệu quả nhất định che chắn ánh mắt của người khác, thế nhưng màn hình văn bản và màn hình hình ảnh chớp động liên tục vẫn có chênh lệch không nhỏ.
Mặc dù không nhìn thấu kính giả lập của Sở Ngôn, cũng không biết rốt cục Sở Ngôn đang xem loại văn bản gì, thế nhưng có một việc bọn họ có thể xác định: Người này tuyệt đối không phải đang xem kịch bản AI!
Một hồi lâu sau vẫn không có ai nghĩ ra Sở Ngôn rốt cuộc đang xem cái gì, lại có người đoán rằng Sở Ngôn đang đọc tiểu thuyết nguyên tác, bất quá không đợi người khác phản bác, ngay cả đương sự cũng nở nụ cười tự giễu “Đều sắp phải vào phòng diễn thứ rồi, còn ai đến giờ mới đọc nguyên tác chứ? Cho dù muốn nước đến chân mới nhảy cũng không cần muộn màng đến thế.”
Mãi đến khi Sở Ngôn cùng một vài diễn viên khác được gọi tên bước lên chuẩn bị, mà trong căn phòng bên cạnh cũng có vài người được gọi tên, giữa nhóm người từ phòng bên kia bước ra, có một thanh niên vênh váo tự đắc hơi liếc nhìn về phía Sở Ngôn, trong mắt xẹt qua một tia kinh diễm, sau đó lại ‘có vẻ’ lơ đãng lướt qua màn hình máy truyền tin của cậu.
Người nọ bất chợ sửng sốt, thốt lên: “Cậu đang xem kịch văn tự?!”
Một lời đánh thức người trong mộng!
Những diễn viên đang chờ thử vai khác nhất tề sửng sốt, Sở Ngôn cũng có hơi kinh ngạc, nhẹ nhàng vuốt cằm trả lời: “Đúng vậy.”
Chỉ là một lời khẳng định đơn giản, chuyện như vậy không đáng để phủ nhận nhưng cũng không có ý tứ tiếp lời, Sở Ngôn cứ thế nhẹ nhàng lướt qua vấn đề này.
Mà người thanh niên vênh váo nọ cũng rất nhanh được gọi vào phòng, lúc đi ngang qua Sở Ngôn lại còn liếc về phía cậu lưu lại một câu ý vị sâu xa: “Hiện tại mới xem kịch bản gốc vẫn là hơi trễ rồi, vẫn là nên ngoan ngoãn xem kịch bản AI thôi.”
Những lời này thoạt nhìn chính là quan tâm, thế nhưng ẩn trong giọng nói đều là ý tứ hả hê châm chọc.
Sở Ngôn nhíu mày nhìn thanh niên đối diện, cũng không hé răng, đợi đối phương vào phòng rồi một diễn viên khác mới lên tiếng: “Không ngờ Lý thiếu gia vậy mà lại đến thử vai nam 2, không phải gia đình anh ta đã đầu tư một nửa tài chính cho đoàn phim 《 huyết chiến 》 sao? Lần này thế nào không đi diễn vai nam chính chứ?”
Nghe xong lời nói này, trong đầu Sở Ngôn chợt nhớ đến người thanh niên hung hăng vênh váo lúc nãy.
Y quay đầu hỏi: “Lý thiếu gia là ai?”
Không chờ y hỏi lại, trong nhóm diễn viên bên cạnh lại có người kinh ngạc tiếp lời: “Cậu vậy mà không biết đến Lý thiếu gia? Tên đầy đủ của anh ta là Lý Triết Thiên, danh tiếng gần đây rất thịnh, trong nhà là thương nhân vận tải đứng top đầu tại thủ đô tinh. Sau khi anh ta tiến quân vào giới giải trí, Lý gia đã giúp đập vào không ít tiền, lần trước diễn vai nam 2 trong một bộ phim tình cảm hiện đại góp nhặt được không ít fan nữ, mà lần này Lý gia cũng là một trong những nhà đầu tư lớn nhât của《Huyết chiến》.”
Vài người còn đang trò chuyện, vị Lý thiếu kia đã rời khỏi phòng thử vai, vừa nhìn bộ dáng lỗ mũi hếch lên trời nọ liền biết cậu ta là loại thiếu gia từ nhỏ không được giáo dục đầy đủ. Đợi đến khi đi đến bên cạnh Sở Ngôn, nhìn thấy Sở Ngôn vẫn đang xem kịch văn tự cậu ta cũng không nói thêm gì, chỉ là nhếch mép cười lạnh một tiếng rồi lại cất bước rời đi.
Thấy thế, Sở Ngôn cũng không đáp lại bất kỳ phản ứng nào, chỉ là một diễn viên khác đang đứng bên cạnh không khỏi lắc đầu nói: Nhìn bộ dáng này của Lý thiếu gia, sợ rằng nhân vật này đã ấn định xong. Aizzz, hôm nay lại đi không một chuyến rồi…”
Nhìn bóng lưng đang dần rơi xa của vị Lý thiếu kia, ánh mắt Sở Ngôn hơi híp lại, đem màn hình máy truyền tin của mình tắt đi.
Lý Triết Thiên muốn nhân vật này, nhưng Chu Hòa Huy cũng đã nói chỉ cần y biết đi biết chạy nhân vật này chính là của y…
Vậy nên nói, rốt cuộc lời của ai có độ tin cậy cao hơn?
“Sổ 71, Sở Ngôn vào diễn thử.”
—————-
1/ Quân nhị đại: Thế hệ thứ hai của gia đình có truyền thống quân đội.