Nhật Ký Thiên Kim Giả (NPH)

Chương 5

Côn ŧᏂịŧ lớn dữ tợn không ngừng ra vào trong hoa huyệt, cô bị nâng mông cao lên, ở góc độ này, chỉ cần cúi đầu một cái là có thể nhìn thấy bên dưới bị cắm rút ra sao.

Quá lộ liễu, Khương Thiến vừa xấu hổ muốn chết vừa thừa nhận cảm giác sảng khoái.

Cô kêu a a lung tung, côn ŧᏂịŧ lớn thô bạo va chạm nơi hoa tâm, nghiền ép nó, bụng nhỏ nhanh chóng tê mỏi đến mức không chống nổi eo.

Hoa tâm lại bị cọ xát, Khương Thiến khóc hu hu phun một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ ra, hoa huyệt run rẩy cao trào siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ. Khương Tu Nhiên sướиɠ đến mức không thở nổi, động tác quất đánh càng lúc càng trở nên tàn nhẫn.

“Mẹ nó, muốn cắn gãy anh sao, thao chết tiểu tao hóa nhà em, kẹp đàn ông chặt như vậy còn nói không hư hỏng!”

Kɧoáı ©ảʍ khiến hai mắt Khương Thiến trắng dã, cô không muốn thừa nhận anh ba trước đây yêu thương cô lại có thể nói ra lời hạ lưu như vậy.

Bàn tay đánh bốp xuống, đau đớn khiến Khương Thiến muốn cựa quậy, hốc mắt cô đỏ au, hoa huyệt cũng đồng thời kẹp chặt vật bên trong. Khương Tu Nhiên bắt đầu tăng tốc, hung ác đâm vào hoa tâm.

“Nâng mông lên một chút!”

Bạch bạch hai cái, Khương Thiến không muốn phối hợp, nhưng đau đớn bắt cô phải khuất phục, chỉ có thể chống mạnh cơ thể, đưa mông đến trước mặt anh.

Cuối cùng Khương Tu Nhiên cũng dừng tay, ôm lấy đùi cô, như vậy có thể làm mạnh hơn, còn thao được sâu hơn.

Anh mạnh bạo đẩy hông về phía trước, hoa huyệt phát ra tiếng phụt nước dâʍ đãиɠ, côn ŧᏂịŧ lập tức đi vào.

“Ưm a! Anh rút ra! A a a a…”

Khương Thiến cảm giác côn ŧᏂịŧ tiến vào nơi sâu chưa từng có, cô nhìn từ giữa khe hở thấy bụng nhỏ bị đâm phồng lên, phập phồng cực kỳ đáng sợ.

Trong lòng có chút sợ hãi, thứ lớn như vậy có thể cắm vào trong cô, thật sự không bị rách sao?

Sự thật chứng minh hoa huyệt không những không bị căng hỏng, có dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn Khương Tu Nhiên ra vào càng dễ dàng hơn. Vòng eo không ngừng đưa đẩy, tốc độ nhanh như đóng cọc.

“Cứu mạng… a a a a a… nhanh, nhanh quá… a a a… tha cho em… a… anh trai… đừng mà…”

Bộ ngực đằng trước vì va chạm với tốc độ quá nhanh nên liên tục lắc lư, trắng nõn cực kỳ bắt mắt.

Núʍ ѵú ngứa muốn chết, nhưng Khương Thiến lại không rảnh lo chỗ đó khó chịu. Hai chân bị mở ra rất rộng, bờ mông mềm mại bị đánh bạch bạch, màu trắng nõn chậm rãi ửng hồng giống như một quả đào.

Khương Tu Nhiên liên tục thao khoảng một trăm cái rồi mới chậm rãi giảm tốc độ. Anh nhìn cô gái nhỏ nhắm nghiền hai mắt, cái miệng nhỏ nhếch lên vì sung sướиɠ. Khương Tu Nhiên thở dốc, tay xoa nắn một bầu ngực.

“Vừa nãy còn đòi sống đòi chết, không phải rất sướиɠ hay sao, chậc.”

Qυყ đầυ ác độc nghiền ép một khe hở khép kín bên trong. Đầu óc Khương Thiến choáng váng giống như bị say xe, cô rên một tiếng, tay túm chặt ga giường dưới người.

“Hu hu… đừng mà… chỗ đó không được… a a a a… đừng mà…”

Sao Khương Tu Nhiên lại không biết khe hở kia là chỗ nào, anh cố ý làm vậy, bàn tay bóp bầu ngực càng chặt hơn, một tay khác cũng siết vòng eo, côn ŧᏂịŧ kịch liệt đâm vào khe hở.

Khương Thiến hét chói tai a a a, cô không thể chống cự, chỉ có thể chịu đựng.

Sau mấy chục cái đưa đẩy, chỗ khe hở bị mở ra một chút. Khương Tu Nhiên thấy thời cơ sắp đến, cứ vậy lật người lại, đổi thành tư thế nằm nghiêng, anh nâng một chân lên đầu vai rồi đột ngột cắm vào.

Ánh sáng trắng trước mắt nổ tung, Khương Thiến chìm trong bể dục há miệng thở dốc, sau đó cảm giác có thứ gì đó bị nới rộng ra.

“Rút ra… hu hu hu hu… rút ra đi mà… đau quá… em không muốn…”

Đến khi biết bị thao vào tử ©υиɠ, tay Khương Thiến đánh lung tung vào người đàn ông đang khống chế cô, muốn anh rút ra.