Mang Theo Ông Xã Học Bá Trọng Sinh

Chương 24.3: Cặp đôi thừa nước đục thả câu

Liễu An An cầm bút xóa lên lắc lắc, rồi viết tên của mình lên trên ghế: “Hạ Hạ, Nhan Nhan, các cậu đưa ghế cho tớ, tớ viết tên lên cho các cậu, đến lúc đó còn dễ tìm.”

Viết tên xong, ba người chuẩn bị bê ghế xuống dưới, Tưởng Húc đi tới, cầm ghế của ba người, cười “ha ha”: “Tớ cầm giúp các cậu, các cậu xuống dưới trước đi.”

Kiều Vũ bê ghế đi ngang qua, chế giễu “xì” một tiếng.

Sân của lớp tám ở gần bên trái của thao trường, ba người Ôn Hạ ngồi ở hàng thứ hai, hàng thứ ba là các bạn nam trong lớp.

Trùng hợp là Tưởng Húc lại ngồi ở đằng sau Ôn Hạ.

Khương Nhan và Liễu An An nháy mắt ra hiệu với Ôn Hạ, Ôn Hạ dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn hai người.

“Mua hơi nhiều, cho các cậu uống đấy.” Tưởng Húc đột nhiên nhét ba chai pepsi cho Ôn Hạ.

Các bạn nam đằng sau ngay lập tức trêu đùa: “Tưởng Húc, sao cậu không cho bọn tớ uống?” Người nói câu này là Tô Bột.

“Đúng đó Tưởng Húc, sao cậu không cho bọn tớ?”

Lý Trác cũng hùa theo, bình thường cậu ta chơi với Tưởng Húc cũng khá tốt.

Tưởng Húc đá cậu ta một cái: “Đợi lát nữa mời các cậu uống.”

“Trật tự, ồn ào cái gì?” Tào Quân đi tới bên cạnh bọn họ, trầm mặt quát một tiếng, sau đó cứ đứng mãi ở bên này.

Ôn Hạ cũng không có cơ hội trả lại Tưởng Húc.

Sau khi hiệu trưởng nói xong, đại hội thể thao chính thức bắt đầu, đội cổ vũ bắt đầu khuấy động toàn trường.

Không ít các bạn nam nhìn váy của các bạn nữ trong đội cổ vũ rồi hò hét lên, còn đang bàn luận xem bạn nữ nào xinh đẹp.

Lúc này Tào Quân không ở đây, Ôn Hạ trả lại nước cho Tưởng Húc, giọng điệu vẫn khá tốt: “Cảm ơn, bọn tớ không uống.”

Tưởng Húc ngẩn ra một lát, gãi gãi đầu rồi nịnh nọt nói: “Có phải là không thích uống cái này không? Cậu có muốn uống trà sữa không? Tớ đi mua.”

“Không uống đâu, uống nhiều sẽ phải đi vệ sinh.”

Lúc này các bạn học trong lớp đều nhìn sang, Ôn Hạ đành phải chuyển sang cách từ chối uyển chuyển hơn một chút.

Tưởng Húc sợ cô ngại, cũng không nói thêm gì nữa.

Hạng mục đầu tiên của Đại hội thể thao chính là chạy ba nghìn mét dành cho nữ sinh lớp mười một, Khương Nhan rất đáng thương, trận đầu tiên bị xếp ở vị trí thứ tám.

Ôn Hạ và Liễu An An đứng ở bên cạnh vạch xuất phát lấy ra những quả bông hoa đầy màu sắc vẫy cổ vũ: “Nhan Nhan cố lên!”

“Nhan Nhan cố lên! Nhan Nhan tất thắng!”

Khương Nhan ai oán nhìn hai người chằm chằm.

Chu Thanh mặc chiếc áo khoác vàng do trường phát, trên cổ là một cái còi, trong tay cầm một lá cờ nhỏ, là trọng tài của hạng mục chạy ba nghìn mét của nữ.

Anh ta đi kiểm tra từng số thứ tự của các thí sinh nữ ở trước vạch xuất phát, rất nhanh đã đứng ở trước mặt Khương Nhan, ấn lại số thứ tự cho cô: “Khương Nhan, cố lên.”

Ngay lập tức Khương Nhan đỏ mặt tới tận cổ.