Con đường gần tòa dạy học kia tuần trước đã bị hỏng, một mảng tối đen như mực.
Đột nhiên tay của cô bị một bàn tay lớn hơn nắm lấy, cô nhìn sang bên cạnh, không nhìn rõ người, nhịp tim của cô bất giác đập nhanh hơn một chút.
Đột nhiên có một luồng ánh sáng chiếu tới, cùng với đó là một tiếng hét lớn: “Các em đang làm gì thế?”
Ôn Hạ bị dọa cho giật mình, đến cả Tần Mặc cũng bị dọa cho hết hồn, vội vàng buông ta ra.
Cách đó không xa lại truyền tới một giọng nói: “Hai em là học sinh lớp nào? Mau đi tới phòng giáo vụ với tôi.”
Hai người quay đầu qua nhìn, hóa ra là một cặp đôi khác bị chủ nhiệm trường bắt gặp nên chạy mất rồi, ngay lập tức thở phào một hơi.
“Hóa ra còn có cả những cặp đôi khác “thừa nước đυ.c thả câu” hai người chỉ đành tạm thời tách ra khoảng một mét.
Đi ra khỏi đoạn đường tối tăm này, đột nhiên Tần Mặc thấp giọng cười một tiếng: “Kết hôn cũng không căng thẳng như lúc nãy.”
“Em giật hết cả mình.” Ôn Hạ bị dọa sợ một trận, bị chủ nhiệm bắt được, không chết thì cũng phải viết bản kiểm điểm ba nghìn chữ.
…
Lúc trở về kí túc xá, đã không còn thời gian để tắm rửa trong vài phút nữa.
Ôn Hạ vội vàng lấy một chậu nước, mới đánh răng Khương Nhan và Liễu An An đã vây quanh hai bên trái phải của cô, Liễu An An hóng chuyện: “Hạ Hạ, mình nghe thấy có người nói lớp bên cạnh có một cặp đôi bị chủ nhiệm bắt được, cậu có nhìn thấy không?”
Ôn Hạ gật đầu.
“Mau nói xem.” Khương Nhan kích động thúc giục.
Ôn Hạ nhổ bọt trong miệng ra nói đại khái với hai người.
Liễu An An “chậc chậc chậc” mấy tiếng: “Dùng đầu nghĩ cũng biết chủ nhiệm sẽ không bỏ qua con đường đó, cuối tuần anh mình còn nói với mình con đường đó là nơi tuần tra trọng điểm trong trường.”
Tại sao không nói sớm?
Ôn Hạ cố kìm nén lại câu này trong lòng.
…
Đại hội thể thao sẽ không có tiết tự học buổi sáng, ba người Ôn Hạ liền ngủ nhiều thêm một giấc, lúc tới nhà ăn lấy khay đựng cơm đã sớm không còn thức ăn nữa rồi.
Ba người chuyển tới quầy bán đồ ăn vặt mua bánh mì và sữa bò rồi trở về phòng học để ăn.
Lúc gần tới tám rưỡi, Tào Quân đi vào trong phòng học, chào hỏi rồi cho các học sinh bên dưới ngồi xuống xong: “Có vài chuyện cần nói, lớp trưởng gọi mấy bạn nam khiêng mấy cái bàn xuống dưới, bình lọc nước cũng bê xuống, làm một cái kí hiệu của lớp tám.”
“Lấy mấy cái ghế xuống phải trông coi cẩn thận, đừng đợi đến lúc đại hội thể thao kết thúc rồi, có một vài bạn học phải đứng để học bài đấy nhé.”
Học sinh cả lớp bị lời nói của ông chọc cười.
Sau đó Tào Quân lại nói: “An toàn là số một, hoạt động là số hai, các bạn tham gia đại hội thể thao mà cơ thể không thoải mái, phải kịp thời nói ra…”
Ông nói mấy phút rồi rời khỏi phòng học, các bạn học bắt đầu chuyển ghế.