Hai người mang cơm ra, Liễu Bác Nghĩa hướng về phía Liễu An An nói: “Giữ thêm hai chỗ ngồi nữa.” Nói xong nhìn Ôn Hạ một cái, thế nhưng liếc mắt một cái cực nhanh, Ôn Hạ và Liễu An An đều không phát hiện.
“Em đi xem một chút, hôm nay là Nhan Nhan giữ chỗ ngồi.” Liễu An An gật đầu.
Khương Nhan chỉ giữ có ba chỗ ngồi, chỗ bên cạnh đều là những học sinh mới ăn xong.
Liễu An An đành phải nói với Liễu Bác Nghĩa một tiếng, lại trở lại chỗ ngồi ăn cơm.
Khương Nhan nhổ một miếng xương ra: “An An mau ăn đi, hôm nay sườn rất ngon.”
Liễu An An cầm lấy thìa múc một miếng, nhét vào miệng: “A, thật ngon. Ăn đi.”
...
Lúc này bồn rửa chén chật ních người, ba người Ôn Hạ chen không vào được đành ở bên cạnh chờ.
Trong trường trung học, ăn có ba nguyên tắc nhanh, chạy nhanh, ăn nhanh, rửa nhanh.
Hai mục đầu tiên chậm, đã làm ảnh hưởng trực tiếp đến mục tiếp theo.
Liễu Bác Nghĩa và Chu Thanh ăn cơm xong đi ra thì nhìn thấy ba người.
Hai người đi tới, giọng nói từ tính độc nhất vô nhị của Liễu Bác Nghĩa nói: “Các em đưa chén cho anh, mau trở về ôn tập chuẩn bị cho kỳ thi buổi chiều đi, buổi chiều hai người trực tiếp đến căn tin ăn cơm, anh và Chu Thanh giúp các em lấy đồ ăn.”
Lợi ích duy nhất của hội sinh viên là có thể lấy thức ăn trước vài phút.
Sao Ôn Hạ lại không biết xấu hổ để cho anh ta rửa, vội vàng lắc đầu: “Không cần…”
Còn chưa nói xong, hộp cơm đã bị Liễu An An cầm lấy, trực tiếp nhét cho Liễu Bác Nghĩa, cô ấy không khách sáo nói: “Vậy thì cám ơn anh!”
Hộp cơm của Khương Nhan bị Chu Thanh cầm lấy, mặt cô ấy đỏ như vịt nấu chín.
Liễu An An kéo hai người đi, tự hào nói: “Hạ Hạ, Nhan Nhan, các cậu khách sáo cái gì, anh trai tớ chính là anh của các cậu.”
Chu Thanh không ở trước mặt, Khương Nhan lại khôi phục tính tình hoạt bát, làm bộ ghét bỏ nói: “An An, nói thật ra, nếu tớ là anh trai cậu, thật sự không muốn có em gái như cậu.”
“Khương Nhan! Xem tớ có cù chết cậu không!” Liễu An An nhất thời gãi hông Khương Nhan.
Khương Nhan lập tức chạy về phía trước: “Ha ha ha... Tớ sai rồi, An An.”
Ôn Hạ ở phía sau nhìn hai người đùa giỡn, ai ngờ Khương Nhan và Liễu An An lại quay lại cù cô.
Ba người nhất thời đánh nhau, cười nghiêng ngả.
Khi đi ngang qua căng tin, Khương Nhan kéo Ôn Hạ và Liễu An An đến cửa hàng, mua cho hai người một chai sữa.
Ôn Hạ và Liễu An An cũng không khách sáo.
Ba người cầm sữa uống, nhìn đồng hồ phát hiện thời gian còn sớm, bèn đi đến sân thể dục đi một vòng.