Cô ta nghiêng đầu nhìn, nhìn thấy nữ sinh vừa mới hỏi chuyện cô ta, giờ lại nhìn chằm chằm cô ta. Thấy cô ta nhìn sang phía này, nhanh chóng cúi đầu xuống. Giống như nhìn cô ta một chút sẽ làm nữ sinh đó buồn nôn vậy.
Đoạn Niệm Vi cắn cắn môi dưới, cô ta vô cùng khó chịu.
Không phải không thể thành người yêu của Thẩm Văn thôi sao?
Không có chuyện gì! Những chuyện này mấy hôm nữa là hết thôi! Mọi người cũng sẽ nhanh chóng quên chuyện này!
Đoạn Niệm Vi đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình. Ở cửa đột nhiên xuất hiện mấy người, học sinh trong lớp đều nhao nhao nhìn.
” Cảnh sát? Sao cảnh sát lại đến đây? “
Đoạn Niệm Vi nghi hoặc nhìn sang, không nghĩ đến có hai vị cảnh sát theo ngón tay chỉ của Từ Học Hải mà đi thẳng về phía cô ta.
” Chuyện gì xảy ra vậy? Sao bọn họ lại đến đến? “
” Là cảnh sát thật đấy! Không biết là muốn bắt ai đi? “
” Bọn họ hình như đi về phía của Đoạn Niệm Vi kìa? Cậu ấy làm sao thế? “
Đoạn Niệm Vi nhìn hai bên cạnh mình, cô ta nhận ra cảnh sát thật sự đi về phía này. Trong lòng mọi người còn đang ầm ĩ tranh luận thì chưa đến một phút sau cảnh sát đã đứng trước mặt cô ta. Một vị cảnh sát nữ khống chế vai cô ta không có cô ta có hành động gì khác: ” Cô đã bị bắt, bởi vì nghi ngờ có liên quan đến việc cố ý đả thương người khác, còn có hành động dâʍ ɭσạи. Xin mời theo chúng tôi về đồn phối hợp điều tra. “
Lời này vừa mời nói ra, khiến tất cả học sinh của lớp 11-10 kinh ngạc.
” Cái gì? Cố ý đả thương người, còn có dâʍ ɭσạи…? “
” Đoạn Niệm Vi cũng có thể làm ra những chuyện như thế này cơ á? Cảnh sát bắt lộn hả? “
” Thầy Từ luôn là một người bao che cho học sinh của mình. Chắc chắn sẽ không rõ ràng mà để cảnh sát bắt người mà không nói rõ ràng đâu! Nhất định là chắc chắn rồi! “
Đoạn Niệm Vi hoảng loạn, không để ý đến hình tưởng của bản thân mà hô to, giãy dụa dữ dội: ” Các người bắt sai rồi! Tôi không có làm việc gì sai trái! Không có! “
Cô ta giãy dũa dự dội đến mức mọi người đều cho rằng nếu như có một con dao, chắc chắn cô ta sẽ lao đến để đâm người chỉ vì muốn thoát.
Cảnh sát nhẹ giọng nói bên tai cô ta: ” Cô trợ giúp cậu Phạm, cậu Hà làm cho cậu Trang buổi tối đi tìm hai người họ. Suýt nữa thì tạo thành hậu quả nghiệm trọng, Những chuyện này đã có bằng chứng vô cùng rõ ràng, hy vọng vô có thể giữ yên lặngT Đoạn tiểu thư. “
Trong đầu Đoạn Niệm Vi nổ tung, hai mặt mở to, sắc mặt trắng bệch.
Hai chân cô ta mềm nhũn, không chống cự để cảnh sát kéo ra ngoài.
Nhưng người khác không nghe được những lười cảnh sát nói. Nhưng nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của Đoạn Niệm Vi cũng có thể đoán được co ta thực sự phạm tột.
Không ai nghĩ cô ta có thể cố ý đả thương người khác còn dâʍ ɭσạи…
Ai có thể nghĩ đến nữ chính trong vô số lời ganh tị của mọi người vì buổi tối hôm qua, chỉ trong nháy mắt lại biến thành nữ tù nhân?
Lớp 11-10 trong nháy mắt bùng nổi, mọi người đều nhao nhao thảo luận chuyện này.
Từ Học Hải đi từ ngoài vào, cất giọng nói: ” Yên lặng nào! Giờ tự học sắp kết thúc rồi các em! “
Âm thanh trong lớp vẫn không thể nào ép xuống được. Cũng không thiếu học sinh hỏi Từ Học Hải. Chuyện này nhìn cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, không biết người Đoạn Niệm Vi đả thương là ai?
Từ Học Hải thở dài, y cũng không nói gì hết.
Y muốn đi xuống cuối lớp để xem Trang Thâm có làm sao không, nhưng y lại sợ học sinh của y phát hiện ra thứ gì đó.
Rõ ràng chỉ mời mười mấy tuổi. Đáng lý là ở cái tuổi mộng mơ tràn ngập tình yêu, lại không nghĩ đến lòng dạ ác độc đến thế.
Có vài người chỉ một số chuyện nhỏ lại đem mình biến thành con người độc địa, ác độc.
Đoạn Niệm Vi bị cảnh sát đưa đi. Trên diễn đàn lại một lần nữa bùng nổi. So với chuyện trước đó thì nhịp điệu chuyện bây giờ còn cao hơn gấp mất lần.
Sau khi tan học vào buổi trưa, Trang Thâm bị mời đi đến đồn cảnh sát một lần nữa. Lần này chủ yếu là hai bên đối chất.
Ở đồn cảnh sát nửa ngày, lúc đầu Đoạn Niệm Vi còn giãy dụa chống đối. Nhưng bây giờ lại mang nét mặt như hết hy vọng.
Cô ta lúc đầu chỉ nghĩ bọn họ chỉ đánh cho Trang Thâm một trận. Mẫu thuẫn giữa nam sinh rồi nảy sinh ra mấy chuyện động tay động chân là thường tình. Cô ta không nghĩ đó là chuyện phạm pháp.
Không nghĩ đến Phạm Thịnh dám dùng hơi mê với Trang Thâm, còn làm ra những chuyện vi phạm pháp luật.
Nếu biết trước như vậy, Đoạn Niệm Vi chắn chắn sẽ không làm. Cô ta nhìn thấy Trang Thâm đi đến đây, tiến lại nói: ” Trang Thâm cậu muốn bao nhiêu tiền? Bao nhiêu tôi cũng đưa cho cậu! Chuyện này chúng ta giải quyết riêng có được không? Tôi thật sự không biết Trang Thâm sẽ làm những chuyện đó với cậu. “