Trình độ máy tính của Tiết Trì Mặc sau đó nhất nhanh được phát huy, Trang Thâm không còn nhất được bất kỳ lời mời thêm bạn bè nào nữa. Điện thoại di động của cậu lập tức đang yên tĩnh như trước.
Ngày trước hẹn vẽ với Thẩm Văn, hai người chỉ cần ba buổi tối đã hoàn thành xong.
Thẩm Văn đem giá vẽ cất gọn vào bên trong góc tường, sau đó đưa hộp sữa cho Trang Thâm: ” Vừa sau cậu muốn đến đây thì cứ đến, những đồ đạc trong này đều tùy ý cậu dùng. “
Trang Thâm nhận lấy hộp sữa từ tay anh, cậu dựa vào sopha uống một hơi.
Thời tiết bên ngoài đang từng bước, từng chuyển lạnh. Buổi tối ngồi trên ghế sopha cũng cảm nhận được khí lạnh.
Trang Thâm uống xong hộp sữa vứt đi rồi cậu lại cúi đầu lướt mấy chuyện đâu đẩu đầu đâu trên bảng tin. Lướt một hồi, cậu ấn vào hình avatar của Tiết Trì Mặc, gửi qua cho y một bao tiền.
Đối phương không nhận, ngược lại còn gửi cho cậu một câu: [ Hacker hôm trước muốn điều tra tin tức của cậu khôn phải người đơn giản đâu. ]
Trang Thâm: [ ? ]
Tiết: [ Vi-rút mà tớ đưa vào máy của cậu ta, đêm hôm đó bay sạch. Hôm sau, cậu ta lại trả cho máy tính của tớ một loại vi-rút khác. May mà kịp thời phát hiện! Thủ đoạn này giống y hệt người hack phiếu của cậu ngày hôm đấy! ]
Trang Thâm: [ Cậu ta có biết cậu là không? ]
Tiết: [ Có thể biết! Cũng có thể đoán ra được! Vi-rút này tớ chưa gặp bao giờ, nhưng phá cũng phá rồi. Đợi hai ngày sau, thả trả lai cho cậu ta một loại khác, chắc chắn tớ phải làm cho cậu ta không sửa được thì thôi. ]
Trang Thâm lại gửi qua cho y một bao tiền mới, nhưng Tiết Trì Mặc vẫn như cũ không nhận.
Trang Thâm biết tin tức mới, tắt máy chuẩn bị đi xuống dưới lầu. Đột nhiên lại có người xuất hiện trước mặt cậu.
Đoạn Niệm Vi đứng trước mặt cậu, bộ dạng của cô ta vẫn vô hại như cũ. Cô ta nhìn Trang Thâm, trên mặt trần đầy hồi hội, cũng khuẩn trương: ” Trang Thâm, chuyện tối hôm ấy ở trong vẽ…tớ muốn xin lỗi cậu. “
Trang Thâm nhìn về phía cô ta, cậu có hơi ngạc nhiên. Cô ta mà biết xin lỗi?
” Còn có…” Đoạn Niệm Vi nắm chặt bàn tay. Biểu cảm trên mặt hơi bất an, nhỏ giọng như lẩm bẩm nói: ” Vừa rồi Phạm Thịnh có gửi tin nhắn cho tớ, muốn tớ nói với cậu…đến chỗ cậu ấy yêu cầu. Nếu không….cậu ta sẽ không tha cho Chu Lưu…”
Mắt Trang Thâm cau lại, cậu nhìn chằm chằm cô ta sau đó thấp giọng hỏi: ” Những gì cô nói là sự thật? “
” Tất nhiên là thật. Tớ không có gạt cậu.” Đoạn Niệm Vi ngẩng đầu nhìn thẳng vào cậu: ” Chỉ là….Phạm Thịnh muốn tớ nói với cậu. Nên tớ chỉ đến chuyển lời…”
Trang Thâm thản nhiên nhìn cô ta rồi nhấc chân bước nhanh xuống lầu.
Đoạn Niệm Vi nhìn thấy cậu rời đi, sau đó nắm lấy lan can cầu tháng thờ phào nhẹ nhõm.
Cô ta mở tin nhắn, nhắn cho Phạm Thịnh một câu OK
Bên trong phòng vẽ tranh, Thẩm Văn lười biếng dựa vào ghế sopha. Trên điện thoại di động đang phát livetream.
Mỗi tối Trang Thâm đều chơi game hai tiếng tiện thể live luôn.
Thẩm Văn nhìn chằm chằm màn hình điện thoại đặt trên bàn…bên cạnh đặt một cái máy tính lâu lâu thuận tiện gỗ một cái.
Trên màn hình điện thoại hiện lên một cuộc gọi. Thẩm Văn bắt máy. Một giọng nói dịu dàng truyền ra từ phía bên kia: ” Con đã ăn cơm chưa? ‘
” Dạ rồi. Bây giờ cũng đã 8h rồi. Đồng hồ bên mẹ còn sớm! ” Thẩm Văn vừa trả lời vừa gõ số liệu lên máy.
Mẹ Thẩm nở nụ cười: ” Mẹ chỉ là muốn hỏi con câu này thôi. Hôm nay, thầy giáo của con gửi tin nhắn cho mẹ về việc họp phụ huynh. Con có muốn mẹ đến không? “
” Nếu mẹ có thời gian rảnh thì đến! “
” Mẹ tất nhiên là có thời gian rồi. Đã nhiều năm mẹ không trở về Giang Thành. Mẹ rất muốn đến đó uống một ly trà. ‘” Mẹ Thẩm dịu dàng nói: ” Mẹ có mua quà cho Tiểu Tưởng này, con ở trường có kết bạn thêm với ai không? Để mẹ mua quà cho đứa bé ấy! “
Ngón tay của Thẩm Văn dừng lại, ánh mắt vẫn như cũ dán chặt lên màn máy tính, nhưng tâm trí không còn chứa những số liệu kia nưac.
Anh nhẹ giọng nói: ” Bạn cùng bàn của con không thích mấy thứ này, mẹ cứ đến là được…”
” Bạn ngồi cùng bàn? ” Mẹ Thẩm vô cùng vui vẻ: ” Mẹ nghe chú con nói con ngồi một mình mà? “
Không hiểu sao Thẩm Văn không yên lòng đánh máy nữa. Cuối cùng dứt khoát tắt máy, ngón tay gõ mặt bàn: ” Con có một người bạn ngồi cùng bàn, mẹ về đây con giới thiệu cho mẹ. “
Cúp điện thoại. Thẩm Văn mở app live lên.
Hoàn toàn không có bất cứ thông báo gì, tài khoản live của Trang Thâm chỉ toàn một màu đen.
Anh liếc nhiên ký túc xá của Trang Thâm ở đằng xa. Khuôn mặt không có chút biểu cảm gì. Rút lại ánh mắt, anh mở tin nhắn của Lưu Phàm để hỏi thăm.