Sau Khi Chạy Trốn Cùng Tình Địch Trói Định Ở Trong Game

Chương 40: Thuyền U Linh

Cái người này!

Không, phải là ác quỷ mới đúng!

“Sao cậu có thể giúp họ! Họ là kẻ thù, chúng ta mới là đồng đội!” Rum sức cùng lực kiệt hét lên một cách mệt mỏi, anh ta cố gắng vùng vẫy nắm lấy chân của Brandy, chỉ vì cùng đường bí lối anh ta mới phải như vậy.

“Không phải lúc nãy anh còn muốn gϊếŧ tôi à?” Brandy bước ra xa hai bước, Rum nắm hụt chụp vào khoảng không.

“Đồng đội~” Trong lời nói của Brandy mang theo vẻ ngả ngớn*, đôi mắt sáng ngời chiếu rọi bốn phía.

*cử chỉ không nghiêm chỉnh, không đứng đắn

Rum kinh hoàng trợn to mắt.

Màn sương đen rít gào kéo tới, nồng nặc mùi máu quấn lấy cơ thể Rum, một ngụm nuốt vào, quấn chặt lấy.

Chẳng qua một lúc sau, màn sương đen no nê cũng nhanh chóng tan đi, để lại một cái xác khô, da thịt nhanh chóng thối rữa, hoá thành một bộ xương trắng.

Cái khóa trên tay “Cạch” một tiếng mở ra, Brandy dù bận vẫn thong thả bóp xương cổ tay đang sưng tấy đau nhức, quay đầu lại thì bắt gặp ánh nhìn của hai con mèo sữa.

Bloody Mary cầm lá bùa phép với vẻ mặt bối rối: “Ờ, sao anh lại…”

Vẻ mặt của Brandy nhẹ nhàng, giọng điệu lạnh lùng gần như vô cảm: “Có thể, tôi và cậu chúng ta là đồng đội!”

Bloody Mary và Trúc Diệp Thanh nhìn nhau, càng thêm bối rối.

Brandy dứt khoát rút tờ giấy bạc ra khỏi cái khoá đứt gãy, mặt trên tờ giấy chỉ có bốn chữ: Shakespeare.

Brandy nói với Bloody Mary, người đang giữ trước ngực “Bóng đèn 1000 watt”: “Hai người cẩn thận, đừng để người khác cướp linh phù.”

Bloody Mary chân thành gật đầu: “Được.”

Trúc Diệp Thanh nghi hoặc: “Anh cho chúng tôi linh phù bảo mạng?”

Brandy suy nghĩ trong hai giây, nói: “Nếu cậu cảm thấy hàm ơn tôi, nói tôi xem manh mối về lá bùa hộ mệnh có trong cái khóa của hai người đi."

“Được.” Bloody Mary nói: “Chỉ một từ thôi, Shakespeare.”

Brandy được thông tin đầy đủ, không hề cảm thấy thất vọng. Trên thuyền U Linh có tổng cộng mười hai người, chia làm hai nhóm, tổng cộng sáu nhóm, manh mối của Ngũ Lương Dịch và Mao Đài là gương, Whiskey và Vodka cũng là gương, Bloody Mary là Shakespeare.

Còn lại hai nhóm Gin Fizz và Sherry, có thể là nhắc nhở về bùa hộ mệnh thứ 3. Cũng có thể họ cũng là gương hoặc Shakespeare và chỉ có hai lá bùa.

Bất kể là hai hay ba, phải tìm ra nó trước bọn họ.

Brandy quay trở lại tầng hai khoang thuyền, chưa bước được hai bước thì bỗng nhiên nghe được tiếng bước chân ở phía sau. Cậu nhạy bén nắm chặt con dao trong túi, khẽ quát: “Ai? Bước ra!”

Thân ảnh người đó không hề kiêng dè, không giấu giếm mà từ trong chỗ ngoặt bước ra, là Whisky.

Hàm dưới của Brandy bất giác nghiến chặt, cậu không những không thả lỏng cảnh giác, ngược lại còn căng thẳng hơn, cảnh giác mọi nơi.

“Tại sao lại giúp tôi?” Brandy hỏi đột ngột hỏi.

Lúc ấy ở trong phòng ăn của tầng ba khoang thuyền, năm kẻ điên tranh giành lá bùa phép mà làm cho mọi thứ rối tinh rối mù cả lên. Trong lúc hỗn loạn, Whiskey bất ngờ ném linh phù và dùng bàn đập vào Vodka thu hút sự chú ý của mọi người. Brandy mới có cơ hội nhặt lấy lá bùa rời đi.

Whiskey mím môi, sải bước về phía Brandy.

Hồi chuông cảnh báo trong lòng Brandy nhất loạt vang lên, cậu rút dao ra chĩa vào Whiskey: “Đứng im, đừng nhúc nhích.”

Whiskey thật sự dừng lại, ánh mắt anh rất phức tạp, giống như một bình ngũ vị xen lẫn vui, giận, phiền muộn, nhìn không ra cảm xúc cụ thể, có vẻ buồn, vui, bất lực, xen lẫn giễu cợt.

Brandy hơi kinh ngạc: “Cậu không nói được sao?”

Whiskey lắc đầu.

Brandy thực sự giật mình: “Cậu là người câm?”

Whiskey gật đầu.

…Cứ tưởng là do anh thờ ơ không muốn nói, thật không ngờ lại là không nói được.

Brandy cất con dao đi nhưng vẫn giữ khoảng cách an toàn với Whiskey, cậu nói: “Được rồi đi đi, dù sao anh cũng đã giúp tôi, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng, nếu có cơ hội trả lại anh sau.”

Ánh mắt Whiskey sáng ngời nhìn cậu, dường như có cả ngàn lời nói ẩn chứa trong đôi mắt sâu thẳm ấy, anh khẽ mở miệng và đôi môi mỏng run lên.

Brandy bối rối cau mày: “Tôi không rành ngôn ngữ của người câm cho lắm.”

Cậu chỉ mơ hồ hiểu được: Cậu, tôi, quên mất, chỉ những lời nói rời rạc như vậy.

Nhưng trên chiếc thuyền bị hỏng này lại không có giấy bút. Ừm, khoan đã, chúng ta hãy nói chuyện bằng tay!

Brandy vươn tay ra đem lòng bàn tay đưa cho Whiskey, ra hiệu cho anh viết vào lòng bàn tay mình.

Whiskey ngớ ra hai giây, vẫn nắm lấy tay Brandy nhưng không làm gì cả.

Sẽ không viết chữ sao?

Brandy không nói gì, mất trí nhớ có rất nhiều loại, nếu mất đi hệ thống ngôn ngữ sẽ không thể nói còn nếu mất đi ký ức, sẽ không thể viết được, này không có gì cả.

Whiskey bây giờ giống như là quay về ý thức của một đứa trẻ một tuổi, nhưng vẫn duy trì được chỉ số thông minh của người lớn, một điều rất hiếm.

“Tôi đói rồi.” Cũng may là Whiskey có thể nghe hiểu được người khác nói gì, nên Brandy đỡ tốn nhiều công sức: “Tôi định xuống bếp tìm gì đó ăn, anh thì sao?”

Whiskey nhìn vào khoang thuyền tầng hai của phòng ăn và gật gật đầu, có nghĩa là anh cũng sẽ đến đó.

Vodka còn canh cánh trong lòng vì đã lỡ gϊếŧ nhầm Mao Đài. Nên anh ta đã dành một giờ để siêu độ cho Mao Đài, cúi đầu ba lần, từ biệt thi thể và cuối cùng là đau đớn than khóc: “Ông anh, thật xin lỗi, thật xin lỗi! Chờ tôi sống sót rời khỏi đây, tôi sẽ mua toàn bộ kho rượu Mao Đài để tỏ lòng kính trọng với anh, từ nay về sau tôi sẽ chỉ uống rượu Mao Đài.”

Sau khi xong xuôi công việc, Vodka mới bắt đầu đi tìm lá bùa. Mặt trái của tấm card có ghi lá bùa chính là vũ khí tuyệt vời giúp che giấu đi vết thương, nếu ai đó không may bị thương và chảy máu, hồn ma sẽ chọn người có mùi máu tươi mới để ăn. Còn nếu như không có ai bị thương, hồn ma sẽ chọn ngẫu nhiên người nào đó để làm no bụng.

Vodka trong tay không có lá bùa, thời điểm cần thiết, anh ta sẽ phải làm bị thương một người để bảo toàn tính mạng.

Có điều là anh ta phải suy nghĩ trước khi lại bắt đầu ra tay, không thể làm đồng đội bị thương.

Vốn nghĩ rằng mình cùng Brandy, Rum và Whiskey, là đồng đội, kết quả lại là bản thân đơn phương tình nguyện, lãng phí tình cảm.

Đồng đội chắc chắn không thể đoán mò được, hẳn phải có gợi ý hay dựa vào điều gì đó. Nhưng chính xác là gì?

Vodka khoanh chân ngồi xếp bằng xuống trầm ngâm suy nghĩ, đem tất cả đặc điểm cơ thể của những người mà anh ta đã thấy qua trong đầu phân tích phân loại qua một lượt, bỗng nhiên, Vodka trước mắt sáng ngời, ngũ tạng đồng loạt run lên.

Thì ra là vậy!!!

Khuôn mặt của Vodka thay đổi nhiều lần, từ mờ mịt ở đầu, sốc ở giữa, đến vui mừng khôn xiết ở cuối. Anh ta đứng dậy, phủi phủi đi tro bụi trên quần.

Thật bất ngờ, không ngờ rằng ở nơi này có thể gặp được một người siêu việt như vậy! Ông trời của tôi, thật là trâu bò!!

Vodka cầm lấy một hộp quả hạch từ quầy bar, bước ra ngoài vừa đi vừa ăn: “Brandy, tôi tới đây.”

Vodka dọc đường chạy chậm rì rì xuống tầng hai khoang thuyền thì gặp hai thanh niên đang đùa giỡn.

“Hai người là… Bloody Mary và Trúc Diệp Thanh?” Vodka tươi cười chào hỏi: “Hai vị thiên thần nhỏ, có thấy Brandy không?”

Trúc Diệp Thanh theo bản năng giữ lấy Bloody Mary sau lưng: “Không thấy a.”

Tiếc là, mặc dù đã được Trúc Diệp Thanh lấy thân mình làm như một tấm khiên người ra che chắn nhưng cũng không thể nào che đi được ánh sáng rực rỡ toả ra từ lá bùa. Vodka hơi nheo mắt, lộ ra vẻ tà mị dị thường: “Đại ca, trên người cậu có linh phù sao? Để ta đoán xem, emmmm... Có phải là linh phù thật hay không?”

Trúc Diệp Thanh lông tơ toàn thân dựng thẳng lên, hắn cảnh giác lùi về phía sau: “Bloody Mary, chạy, chạy!”

Bloody Mary quay đầu bỏ chạy, Trúc Diệp Thanh nhanh tay lẹ chân cầm lấy bên phải bình cứu hỏa thành thục nhắm ngay Vodka mà phun xịt.

Bọt biển trắng xoá phun xịt khắp người Vodka, chờ tới khi carbon dioxide và bọt tan hết thì Bloody Mary và Trúc Diệp Thanh cũng đã sớm bỏ chạy.

Vodka cũng không vội vẫn giữ thái độ bình tĩnh sải bước đuổi theo, dù sao lá bùa đó cũng vô cùng sáng, có cách một trăm mét vẫn có thể thấy rõ ràng.

Vodka đi đến cửa cầu thang, bên dưới có tiếng bước chân, chính là bộ đôi nhìn thấy ánh sáng của lá bùa thần liền chạy tới, bộ đôi duy nhất vẫn còn bị khoá với nhau, Shirley và Tequila. Vodka liếc nhìn hai người họ và nói: “Có manh mối về lá bùa được giấu trong cái khoá, Tequila, cậu hãy gϊếŧ chết Sherry.”

Cả Tequila và Sherry đều sửng sốt.

“Anh nói gì?”

“Tôi nói, cậu hãy gϊếŧ chết Sherry.” Vodka rút từ phía sau lấy ra con dao đưa cho Tequila: “Khi cô ấy chết, cái khoá sẽ tự động đứt”.

Tequila lùi lại một bước, thẫn thờ nhìn Vodka người đang không ngừng nói về việc gϊếŧ người và nói: “Anh đang nói chơi cái gì vậy? Điên hả?”

Vodka hừ lạnh một tiếng: “Cậu mới là người điên? Cùng kẻ thù dây dưa rối rắm, Sherry không phải đồng đội của cậu, cậu giữ cô ấy lại làm gì? Để ăn tết à?”

“Anh bị điên rồi phải không? Anh dựa vào cái gì nói tôi và Sherry là kẻ thù của nhau?” Tequila ỷ vào thân hình to lớn, chống nạnh hai tay, từ trên cao nhìn xuống trừng mắt nhìn Vodka: “Tôi cùng Sherry là kẻ thù, vậy chắc tôi với anh là bạn bè? Tôi nghĩ anh là đang cố ý chia rẽ nội bộ!”

Vodka đỡ trán: “Thật là ngu xuẩn.”

Anh ta cũng lười nói, con dao trong tay anh ta xoay tròn một cách khéo léo, lưỡi dao sắc bén hướng tim Sherry mà đâm xuống.

“Dừng tay!” Tequila cao to nắm chặt lấy cánh tay Vodka: “Tôi sẽ không để cho anh làm tổn thương đến cô ấy!”

Sherry sợ tới mức tái mặt, run rẩy núp sau Tequila: “Anh, anh cứu, cứu, em.”

Tequila đẩy Vodka ra, giống như bức tường thành vững chắc bảo vệ Sherry: “Đừng sợ, tôi đã nói sẽ bảo vệ em! Vodka, cho dù cô ấy có là kẻ thù, tôi cũng sẽ bảo vệ cô ấy, anh đừng hòng làm tổn thương đến nửa sợi tóc của cổ!”

Vodka tức giận cười châm chọc: “Đồng đội ngu như heo.”

Tequila đã thấy được tài nghệ của Vodka, chỉ một hạt đào đã có thể làm gãy xương bàn tay, nếu là cậu ta tự mình thoát ra vẫn được, nhưng nếu mang theo một Sherry yêu kiều thì quả thực là rất khó.

Trong lúc bầu không khí đang căng thẳng thì có ánh sáng đột ngột chiếu rọi từ nơi cách xa trăm mét khiến cả ba người Vodka đồng thời sững sờ.

Vị trí của ánh sáng đối lập với Bloody Mary, và bùa phép thứ hai đã xuất hiện!

Vodka chẳng buồn quan tâm đến sự sống chết của đồng đội lợn tϊиɧ ŧяùиɠ thượng não nữa mà chạy về hướng đó.

Hai giờ trước.

Brandy cùng Whiskey đi vào phía sau bếp, lấy từ trong tủ lạnh ra một chiếc bánh sandwich rau, bánh mì nguyên cám, mứt trái cây và lạp xưởng. Tuy là bị ướp lạnh hương vị hơi khó ăn, nhưng dù sao cũng có thể làm dịu đi cái dạ dày đang đói, lại uống thêm một ngụm sữa bò ướp lạnh, thật sự là lạnh thấu tâm can.

“Xem như là trả ơn về chuyện lá bùa, tôi sẽ cho cậu biết manh mối của lá bùa tiếp theo.” Brandy cắn một miếng sandwich và nói: “Shakespeare.”

Whiskey ngước nhìn cậu.

Brandy: “Suốt cả dọc đường tôi đã luôn suy nghĩ. Thứ có thể liên quan đến Shakespeare trên con thuyền này chỉ có thể là rượu.”

Whiskey nhướng mày, môi mỏng run lên, phun ra hai chữ.

Brandy hiểu, cậu ấy là đang nói về Sherry.

“Đúng vậy.” Brandy vui vẻ nói: “Sherry đã từng được Shakespeare so sánh với “Nắng Tây Ban Nha trong chai”. Tôi nghĩ lá bùa phép thứ hai ẩn chứa trong rượu Sherry”.

Whiskey vỗ tay đứng dậy, nhìn Brandy.

Brandy biết anh muốn nói gì.

Đi quầy bar!

Mặc dù Brandy biết rằng cuộc tìm kiếm lá bùa hộ mệnh sẽ không suôn sẻ như vậy, nhưng cậu thực sự đã đánh giá thấp sự xa xỉ và phô trương của nơi cất giấu rượu trên con thuyền du lịch sang trọng này. Đầu tiên phải nói đến quầy bar nơi trưng bày rất nhiều những loại rượu thượng hạng chỉ cần nghe tên thôi cũng đủ khiến người khác lệ rơi đầy mặt vì độ xa hoa, muốn tìm được vài chai rượu Sherry trong số hơn 100 loại đồ uống trong nước thì thật khó khăn.

Tất nhiên, trong đó cũng phải kể đến hầm rượu!

Whiskey tìm thấy rượu Sherry, dùng dụng cụ mở nút chai ra, rút ra

nút chai, phí phạm của trời mà đổ bỏ hết rượu trong chai, nhưng trong chai hoàn toàn không có gì, rõ ràng chai rượu Sherry này “Sạch”.

Tìm kiếm tất cả rượu vang đỏ trong đại sảnh, Brandy cũng từ hầm rượu mang theo rượu Sherry bước ra, cả hai ngồi xuống và mở rượu, chỉ trong một thời gian ngắn, cả quầy bar đã tràn ngập hương vị đậm đà độc đáo của rượu Sherry. Mùi thơm lan tỏa khắp trong không khí.

Brandy vòng qua bên cạnh quầy bar, vô tình trên quầy bar tìm thấy một con cá bị mắc lưới cùng chai rượu Sherry đã được khui ra và uống hơn một nửa.

Brandy cầm hai ly rượu, đem rượu vang đỏ rót ra một cách cẩn thận, chai rượu nhanh chóng thấy đáy, cuối cùng lộ ra linh phù màu vàng với hào quang chiếu rọi bị che giấu bởi sắc đỏ của rượu vang.

Tìm được rồi!

Brandy đập vỡ chai rượu một cách dứt khoát, nhẹ nhàng cầm lấy linh phù, ánh sáng từ linh phù ngày một tăng lên, làm cả quầy bar sáng bừng.

Brandy đưa linh phù cho Whiskey, Whiskey ngẩng ra trong giây lát, sau đó phản ứng lại nắm lấy tay Brandy, trả lại linh phù.

“Cậu cầm đi.” Brandy nói: “Cậu đã từng giúp tôi.”

Whiskey hít thở không thông, anh chăm chú nhìn Brandy, tiếp đó khuôn mặt nghiêm túc đem linh phùnhét lại vào tay Brandy.

“Tôi không nhận!” Brandy nhíu mày chế nhạo: “Người khác vì cướp nó mà đầu rơi máu chảy còn chúng ta ở đây nhường tới nhường lui, cậu là đồ ngốc sao?

Whiskey: "…" Cậu không phải cũng giống vậy sao?

“Nếu cậu muốn thì cứ cầm lấy đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì.” Brandy nhìn Whiskey như một nhà thông thái nhưng không thể bày tỏ suy nghĩ của mình, mà chỉ có thể lo lắng như một con cún ngốc. Nhất thời cảm thấy buồn cười, vươn tay xoa tóc của Whiskey, không nghĩ đến, mái tóc bung xõa đó lại mềm mại, cảm giác khi sờ vào rất thích tay.

Đôi mắt của Whisky mở to, hoàn toàn ngu ngốc và ở nơi Brandy không thể nhìn thấy, tai anh đỏ đến mức có thể nhìn thấy mạch máu chảy.

Sau khi tìm được linh phù, không thể cứ chạy đi khắp nơi được, vả lại nửa tiếng nữa u linh sẽ lại xuất hiện.

“Chúng ta đổi chỗ đi, quầy bar không an toàn.” Brandy lôi Whiskey rời khỏi quầy bar, hai người đồng loạt bước lên khoang thuyền tầng bốn.

Khi đi qua cầu thang, ánh sáng vàng chói lọi của Brandy lôi kéo sự chú ý, cậu quay đầu nhìn lại, thì thấy trên boong có bốn người đang đứng, Bloody Mary, Trúc Diệp Thanh, Gin Fizz và Vodka.

Gió biển không hề báo trước mà thổi mỗi lúc một mạnh, mặt trăng máu toả ra dư ảnh đỏ tươi. Vodka đứng trước gió, từ trong túi áo khoác lấy ra ba con dao để bàn bằng thép không gỉ, hướng về Gin Fizz người đứng xa nhất nói: “Kẻ thù của kẻ thù là bạn, còn ba mươi phút nữa. Người đẹp, chúng ta mỗi người một đứa, sống chết dựa vào bản thân, thế nào?”

Gin Fizz đi chân trần, bộ váy dạ hội lộng lẫy bị gió biển thổi tung bay, mái tóc xoăn màu nâu bồng bềnh nhảy múa trong gió, trên tay cô ấy cầm một con dao làm bếp, đôi mắt hồ ly quyến rũ đảo qua: “Tôi muốn Bloody Mary người cầm lá bùa, anh sẽ cho sao?”

“Dĩ nhiên.” Vodka cợt nhã nói: “Phụ nữ phải được ưu tiên rồi!”

“Không dám.” Gin Fizz lấy dao ra, thi triển khoe ra hai chiêu dao tàn khốc: “Tôi chọn Bloody Mary, anh đi xử lý Trúc Diệp Thanh.”

Gin Fizz nói là làm, nhấc dao lên. Mắt nhìn của cô ấy rất độc đáo, sức mạnh và ngoại hình của Bloody Mary đều giống nhau, cậu ấy là một học sinh, nên không biết cách đánh nhau, cậu ấy trong gang tấc tránh thoát được lưỡi dao của Gin Fizz, lảo đảo lùi về phía sau để né tránh, suýt chút nữa thì ngã chổng vó.

Trúc Diệp Thanh thấy vậy muốn đến giúp, nhưng bị Vodka tàn nhẫn chặn lại.

Gin Fizz trông có vẻ hung dữ, nhưng ra tay vẫn chừa đường lui, cũng không thực sự muốn đem Bloody Mary ngũ mã phanh thây. Cô ấy bắt được kẽ hở và túm lấy cổ áo Bloody Mary, con dao làm bếp dí sát vào cổ Bloody Mary, cảnh cáo: “Em trai, đưa bùa phép cho tôi.”

Bloody Mary cắn môi, vẻ mặt kiên cường dũng mãnh: “Tôi sẽ chết nếu tôi đưa nó cho cô, không được.”

Gin Fizz: “Cậu cho rằng tôi không dám gϊếŧ cậu?”

“Cô có thể gϊếŧ tôi.” Bloody Mary ngoẹo cổ, đúng mực dùng hai tay cầm lá bùa: “Cô cắt cổ tôi, tôi sẽ phá hủy lá bùa, mọi người đừng mơ sống sót.”

“Cậu!” Gin Fizz dừng tay, đánh giá tư thế liều chết của đứa nhóc này, nhất định không phải nói dối, số lượng lá bùa có hạn. Gin Fizz sợ công sức mình bỏ ra như giỏ tre múc nước là công dã tràng, uổng phí công sức nãy giờ.

Nhưng chuyện này không thể giải quyết chỉ bằng lời nói nhẹ, cô ấy ngoại trừ dùng vũ lực để đối phương nghe lời, thì thật sự không còn cách nào khác.

“Tốt thôi, xem ai nhanh tay hơn!” Gin Fizz không cắt cổ Bloody Mary, mà là chặt tay đang cầm lá bùa của Bloody Mary.

Bloody Mary không ngờ người phụ nữ của gia đình so với mình còn “Máu mặt” hơn, phất tay lên khi con dao chuẩn bị chặt, Bloody Mary còn chưa kịp phản ứng, chẳng lẽ là muốn vứt bỏ linh phù để giữ lại đôi tay sao?

Không đúng, đã nói là cắt cổ như đã nói mà! Tại sao cô lại không theo lẽ thường chứ!

“Chị hai, đừng, đừng, đừng!” Bloody Mary thất thanh kêu la thảm thương, tuy nhiên, cơn đau không đến như mong đợi. Vào giây phút quan trọng, Bloody Mary bị một lực bên ngoài kéo đi, và dao làm bếp lệch 0,1 mm, chặt vào khoảng không.

Một thân mồ hôi lạnh toát ra thấm ướt cả ngực và lưng, Bloody Mary gần như tê liệt, cậu ấy trong lòng vẫn còn sợ hãi quay đầu lại nhìn ân nhân cứu mạng, suýt thì bật khóc ra: “Brandy!”

Gin Fizz sửng sốt: “Là cậu?”

Vodka, người đang đánh nhau với Trúc Diệp Thanh ở phía xa, lập tức trở nên phấn khởi, anh ta lùi lại vài bước để tránh kiểu nắm đấm của Trúc Diệp Thanh, mắt nhìn chằm chằm vào Brandy: “Haha, sắp tới cửa rồi!”

Nhìn thấy con vịt đã nấu chín bay đi, Gin Fizz suýt thì bị làm cho tức nghẹn một cỗ ứ đọng trong l*иg ngực, cô ấy la mắng ầm ĩ: “Mẹ mày bớt cản đường đi! Mày thích lo chuyện bao đồng ah? Bớt xen vào chuyện của người khác coi! Phắn đi!”

Lưỡi dao xé gió chém tới, Brandy bất ngờ không kịp phòng bị, phản ứng của cơ thể vượt quá sự kiểm soát của lý trí, vô thức né về phía sau trốn tránh, vừa tránh lưỡi dao vừa chống trả theo bản năng, tay trái nắm lấy xương cổ tay đang cầm con dao của Gin Fizz, lấy sức mạnh ép Gin Fizz buông tay, con dao làm bếp rơi xuống đất, Brandy tốc độ cực nhanh gập cánh tay Gin Fizz ra sau lưng, nắm lấy nó một cách tàn nhẫn với lực đạo nhất định, chỉ mất hai giây.

Ngay cả Brandy cũng phải giật mình.

Gin Fizz cố gắng mấy lần vẫn không vùng ra được, cổ họng phun ra lửa giận: “Mày bị lừa đá vào đầu rồi phải không? Tìm được lá bùa còn không biết quý trọng, bị đui rồi hay sao chạy ra đây coi đông vui!”

“Tôi…” Gin Fizz thật sự không ngờ tới được trình độ này, tức giận nói: “Cần cậu phải lo lắng sao? Tỏi xanh trong ruộng hành lá, cậu nhìn ra được ai là cọng hành ai là tỏi sao? Vì cái gì tôi phải cùng Vodka tranh đoạt? Nếu chúng tôi là đồng đội thì sao?”

“Cô đừng mơ tưởng ở nơi đó nữa.” Brandy khiển trách: “Đồng đội duy nhất còn lại của cô là Sherry. Cô và Vodka hoàn toàn không phải đồng đội!”

Gin Fizz sững sờ: “Cậu dựa vào cái gì mà nói vậy?”

Bloody Mary ở phía sau sửng sốt một hồi: “Cái đó, anh trai nhỏ Brandy?”

Gin Fizz cuối cùng đã hiểu tại sao Brandy lại can thiệp: “Cậu và Bloody Mary là đồng đội? Tại sao? Làm thế nào cậu nhận ra được?”

Brandy buông Gin Fizz ra, Gin Fizz không có vũ khí trong tay nên cũng không tạo thành nguy hiểm.

“Quần áo.” Brandy nói, “Tôi mặc áo sơ mi xanh, quần đen và giày đỏ; Bloody Mary mặc áo sơ mi đen, quần đùi đỏ và giày trắng; Trúc Diệp Thanh mặc áo sơ mi trắng, quần đen và tóc xanh. Whisky mặc áo trắng, quần xanh, giày đỏ — hiểu không?”

Gin Fizz khắp người run lên, khϊếp sợ nói: “Các người đều mặc quần áo có màu sắc tương ứng với nhau!”

Brandy nói: “Nói cách khác, tôi là màu trắng, Bloody Mary màu xanh lam, Trúc Diệp Thanh là màu đỏ, Whisky là màu đen. Chỉ có bốn người chúng tôi có màu sắc tương ứng với nhau, vì vậy ai là đồng đội thì đã quá rõ ràng.”

“Hay lắm!” Một tiếng súng vang lên phá vỡ bầu trời đêm, Trúc Diệp Thanh ôm chặt lấy bờ vai bị đạn xuyên qua của mình té ngã xuống mặt đất, Vodka cầm trong tay khẩu súng, nhàn nhã thổi đi những làn khói xanh từ họng súng.

“Thật lợi hại, không hổ danh là người siêu việt!” Đôi mắt của Vodka rực lên với sự phấn khích tột độ, anh ta đem họng súng nhắm ngay Brandy, mà bóp cò.

“Pằng…”

Brandy nhảy về phía trước, viên đạn sượt qua tóc. Bloody Mary mặt tái mét, hoảng sợ hét lên: “Tại sao anh lại có súng, tại sao? Anh rốt cuộc là ai?”

Vodka bắn liên tiếp hai phát súng: “Chỉ dựa vào quần áo mà có thể đoán ra đồng đội, thật lợi hại. Nhưng sao cậu không nghĩ là, chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi?”

Brandy không kịp né tránh, viên đạn xuyên thấu xương vai, nóng rát đau đớn, chân cậu lảo đảo rồi khuỵu trên mặt đất, nghiến răng nhịn đau nói: “Nào có nhiều sự trùng hợp như vậy!”

Vodka sải bước chạy tới trước mặt Brandy, dùng tay đấm mạnh một cái, Brandy quay đầu sang ngang né tránh, biến lòng bàn tay thành một con dao hung hăng chém vào xương cổ của Vodka. Không nghĩ đến Vodka phản ứng rất nhanh, khéo léo cúi đầu xoay tròn người một cái, từ trong ống quần lấy ra một con dao gọt hoa quả, cầm lên, quét qua, đột nhiên đâm mạnh, rất thành thục lưu loát, nhưng vẫn để Brandy nhất loạt né được.

Vodka làm nhiều việc cùng một lúc, nhận thấy con dao gọt hoa quả không còn chỗ để tấn công, anh ta nắm chặt khẩu súng trong tay trái, nhắm ngay trái tim Brandy mà bóp cò trong vòng một giây.

Khoảng cách gần đến nỗi ngay cả một người mù cũng có thể bắn trúng.

Brandy cố hết sức tránh họng súng, ngay cả khi viên đạn cách tim một milimet, cậu kéo khẩu súng vào đầu, viên đạn trong buồng tự văng ra, chuỗi hành động này chỉ diễn ra trong 0,5 giây.

Vodka bóp cò một lần nữa cũng vô ích: “Nào!”

Brandy nói: “Nếu tôi không nhầm thì Rum, Martini còn có Tequila, chính là đồng đội của anh phải không Vodka?”

Trong khoảng khắc đó, giống như bị nhấn chìm trong dòng lũ, trái tim như bị một sức mạnh vô hình níu lấy, não bộ bị ngập tràn trong cơn lũ, những mảnh vỡ thân thuộc đến khắc cốt ghi tâm một người lại tiếp một người ở trong đầu cậu lần lượt nảy nở, dội bom vào trong tâm trí, từ thiếu nhi đến thiếu niên, từ thiếu niên đến thành niên, từ ngây thơ trong sáng đến lạnh nhạt tăm tối, rất nhiều những hỉ nộ ái ố, vô cùng tận những vui buồn thăng trầm trong cuộc đời.

Con dao gọt hoa quả đâm xuyên qua bụng, máu bắn tung tóe, thế giới quay cuồng, trăng tròn màu máu, mây đen cuồn cuộn chảy, mọi thứ đều trở nên mờ mịt không rõ.

Cậu từ trên cao rơi xuống, chìm vào biển sâu, bóng tối và cái lạnh bao trùm lấy cậu, cơ thể tê cứng và mất hết ý thức, chỉ có tâm trí cậu vẫn đang bắn phá điên cuồng trong giây lát.

【Chào mừng đến với Trò chơi Hoàng Tuyền – Thuyền U Linh. 】

[Chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn tùy chọn “Tìm Đồng đội”, trí nhớ đã được khôi phục. 】

[ Cộng sự của ngài: Lâu Độ.

Tọa độ: Trên không. 】

[Ngài đã thành công sống sót trong 12 giờ và hiện còn 8 người chơi. 】

Tác giả có chuyện muốn nói: Vậy là, thân phận của Brandy đã rõ ràng! Hai chương đầu có đề cập đến việc thể lực không được tốt, cậu ấy cũng nói đến việc mình giả ngu nên không chạy được gì, mệt quá, đều là đang giả vờ thôi.

Cảm ơn [Quân sơn say rượu] [Sao sao quả táo nhỏ] [Nam] [Quán cá] [Yên ổn như chú mèo ] vì dung dịch dinh dưỡng!