**Ô long: Chỉ sự nhầm lẫn sai sót
Hoa Cẩm làm ổ trong phòng đến lúc mặt trời lên cao mới dậy.
Ngày hôm nay Lũng Tây Vương cũng dậy muộn, buổi sáng làm xong, mặt mày tiểu phu nhân mang theo mị hoặc ôm lấy hắn, chui vào trong lòng ngực của hắn, Lũng Tây Vương hành quân hai ngày hai đêm cũng không cảm thấy mệt mỏi, chân bỗng dưng mềm nhũn.
Cao Yển dậy sớm hơn Hoa Cẩm hơn một chút, đang cởi trần múa đao trong sân, trên núi cho như không lạnh, để thân trần cũng rất miễn cưỡng, nam nhân lại ra một thân mồ hôi, trên da thịt màu đồng sáng loáng.
Hoa Cẩm dù sao cũng xem không hiểu chiêu thức kia, quát lên nho nhỏ: "Vương gia."
Cao Yển lập tức thu đao trong tay nhìn nàng.
Hôm qua trời tối, Lũng Tây Vương lại gấp gắp cởi sạch sẽ váy áo của nàng, làm sao chú ý tới Hoa Cẩm mặc thứ gì, lúc này thấy mới cười nói: "Không biết là bổn vương đã đoạt được nàng thôn nữ xinh đẹp ở đâu về."
Hoa Cẩm đã quen mặc màu sắc sặc sỡ, đến thôn trang này cũng không biết là ai chuẩn bị quần áo, cây trâm cũng không có, chứ đừng đề cập cái khác, ăn mặc còn không bẳng lúc nàng làm nha hoàn ở phủ Ngu gia.
"Vương gia!" Hoa Cẩm thẹn thùng đánh mạnh, kéo đai lưng bên hông hắn, "Nhưng thϊếp thân mặc không quen váy áo này, mài đến đều trầy da."
Lũng Tây Vương từ trước đến nay hào phóng lại không để ý nàng, chỉ kéo nàng qua, vuốt vuốt búi tóc trơ trọi của nàng: "Ai ở thôn trang lại mặc thành như vậy, thật không đủ bắt mắt."
Thật là khó ngửi.
Hoa Cẩm dán mặt trước ngực ướt đẫm của hắn, ngửi mùi mồ hôi trên người hắn mà suýt nữa nôn ra.
Nàng cũng thực nôn ra, đột nhiên ngồi xổm xuống nôn đầy đất, nôn đến bụng hoàn toàn trống rỗng, nàng mới cảm thấy dễ chịu một chút.
Bên kia Lũng Tây Vương bị nàng hù cho nhảy dựng, mở miệng cho người đi gọi đại phu trong thôn đến, Hạ Hà vội vàng cho bưng nước trong đến cho Hoa Cẩm súc miệng.
"Phu nhân, người có phải là đã có hay không? Lúc trước nô tỳ nghe người ta nói, người có thai sẽ nôn mửa đấy."
Hoa Cẩm trực giác không có khả năng: "Làm sao sẽ."
Ngược lại là Lũng Tây Vương sau lưng nghe xong, cũng không biết là lạ ở chỗ nào, đột nhiên khẩn trương đứng lên, vội vàng ôm Hoa Cẩm trở về trong phòng thu xếp trên giường, lại tự mình lấy chăn giúp nàng đắp gọn.
Hoa Cẩm hồ nghi nhìn hắn bận trước bận sau, nói: "Vương gia, ngài sẽ không thực cho rằng thϊếp thân mang thai đấy chứ, đừng nghe tiểu nha đầu Hạ Hà nói lung tung, buổi sáng thϊếp thân còn uống canh tránh thai rồi đấy."
Cao Yển nhìn chằm chằm vào nàng không nói lời nào, trong con ngươi hiện lên thần sắc phức tạp, nhìn đến da đầu Hoa Cẩm run lên, cách một lát, hắn thế mà lại đi ra ngoài.
Hoa Cẩm nghe được hắn nói chuyện ở bên ngoài, chỉ là không quá rõ ràng.
Nàng nghĩ lại, mỗi lần thị tẩm nàng đều uống canh tránh thai, mới ra một tháng đã hư hư thực thực có thai, Cao Yển không phải là tưởng rằng nàng lại để cho hắn làm con rùa đen đấy chứ.
Trong nội tâm Hoa Cẩm không hiểu sao có chút bồn chồn.
Cũng may đại phu kia đeo hòm thuốc vội vàng chạy đến, giúp Hoa Cẩm bắt mạch mới nói: "Thân thể phu nhân cũng không đáng lo, chỉ là nhất thời ăn nhiều đồ cay, tỳ vị không tốt dẫn đến nôn mửa, ăn nhiều chút đồ thanh đạm là tốt."
Tảng đá lớn trong lòng Hoa Cẩm rơi xuống, lập tức nhẹ nhàng thở ra, đã bảo nàng làm sao sẽ có thai chứ.
Vậy mà Lũng Tây Vương lại giống như không quá vui mừng, cùng đại phu đi ra ngoài hỏi thăm vài câu, quay về trong phòng nói với Hoa Cẩm: "Ngày xưa cảm thấy thân thể nàng coi như cũng được, bây giờ xem ra vẫn hơi yếu ớt, mùa đông này đang là thời kỳ gieo lúa mạch, lát nữa ta gọi Vương quản sự tới, cho nàng miếng đất, nàng tự làm đi."
Hoa Cẩm cho rằng Cao Yển vui đùa, ai biết hắn thực gọi người đến, phân phó.
"Vương gia." Hoa Cẩm lắc lắc cánh tay hắn.
Cao Yển không nhúc nhích chút nào.
Lúc này Hoa Cẩm mới biết Cao Yển thực chú ý chuyện Ngô An, đang thay đổi biện pháp giày vò nàng đây.